Phù Thiên Ký

Bất cam, phẫn nộ, sợ hãi,... Những cảm xúc hỗn loạn dành cho một kẻ sắp chết. Hắc Diện Ma Lang hiện giờ đã không còn là một yêu thú. Nó chỉ đơn giản là một kẻ yếu đuối, đến vô lực.

Có lẽ nó đang rất hận, rất đau. Nhưng rốt cuộc thì nó vẫn là yêu thú, bất kể hiện giờ nó chẳng còn giống thế đi chăng nữa. Cái chết của một yêu thú, nó... không phải điều mà một nhân loại cần tiếc thương. Hoàng Nữ Tú Anh không, Ni Na không, Hà Linh không,... và cả Vương Chi... cũng không...

"Sư tỷ". - Vương Chi nhìn Hoàng Nữ Tú Anh, thật lòng khen ngợi - "Ngươi thật lợi hại, chỉ mấy chiêu là giết được nó rồi".

"Đúng vậy! Đúng vậy!". - Hà Linh góp lời - "Tú Anh sư tỷ, thanh kiếm vừa rồi của tỷ thật lợi hại! Có thể cho muội xem một chút được không?".

Trước ánh mắt chờ mong của nàng, Hoàng Nữ Tú Anh lắc đầu, bảo:

"Hà Linh, ngươi hiểu lầm rồi. Tiểu Thanh Kiếm không phải một thanh kiếm thật".

"Không phải kiếm thật?". - Ni Na nghi hoặc - "Tú Anh, ý ngươi nó là do linh lực biến hóa thành?".

"Ừm". - Hoàng Nữ Tú Anh gật đầu - "Đó là một loại thần thông trong công pháp muội đang tu luyện".


"Tú Anh sư tỷ". - Hà Linh lần nữa lên tiếng - "Thần thông này lợi hại như vậy, sao lúc đánh nhau với Ô Nha kia lại không thấy tỷ sử dụng".

"Không phải ta không muốn dùng mà là không dùng được. Thực lực của Ô Nha kia quá mạnh, thi triển Tiểu Thanh Kiếm cũng chẳng có tác dụng gì".

"Thì ra là vậy".

"Thôi được rồi, chiến đấu coi như chấm dứt, chúng ta nên thu thập yêu hạch và thi thể Hắc Diện Ma Lang đi".

Chỉ thẳng Vương Chi, Ni Na phân phó: "Vương Chi, ngươi còn không mau đi thu thập mà đứng đó làm gì?".

"Ni Na, ở đây có nhiều người như vậy, tại sao ngươi cứ toàn sai bảo ta?".

Mặc xác thái độ bất mãn của hắn, Ni Na điềm nhiên hỏi lại: "Vậy ngươi có đánh được Hắc Diện Ma Lang không? Có thực hiện được cái vai trò tiên phong của ngươi không? Ngươi nói ngươi có năng lực, vậy cho ta hỏi quay đầu bỏ chạy cũng được xem là một loại năng lực hả?".

"Ta... Thực lực của ta và nó rất chênh lệch, ngươi bảo ta làm sao...".

"Dừng! Bỏ chạy là bỏ chạy, đừng có biện minh. Ta không cần ngươi giải thích. Thay vì nói thì ngươi hãy chứng minh bằng hành động đi".

Bị Ni Na chỉ trích, mặc dù trong lòng rất khó chịu nhưng Vương Chi chẳng phản bác hay ý kiến gì nữa. Ni Na nói đúng, hành động mới là cách phản biện tốt nhất. Âm thầm hạ quyết tâm, Vương Chi lấy ra thanh kiếm của mình, tiến lại chỗ thi thể Hắc Diện Ma Lang...

...

...

Thời gian nhóm người Vương Chi ở Mê Linh Chi Địa tính đến nay đã được một tháng. Trong suốt một tháng này, bọn họ đã thu thập được hai mươi viên yêu hạch đạt yêu cầu, nó cũng có nghĩa rằng số yêu thú có thực lực Linh tuyền cảnh sơ kỳ trở lên chết trong tay họ vừa đúng con số hai mươi.

Có câu "Đi một ngày đàng, học một sàng khôn", trường hợp của Vương Chi cũng có thể xem là như vậy. Sau mấy lần bị Ni Na chỉ trích, hắn đã kiên quyết hơn, mạnh dạn hơn. Khi đối đầu với yêu thú, hắn là người tiên phong xông trận, đúng như cái vai trò mà hắn được giao. Linh tuyền cảnh sơ kỳ, Linh tuyền cảnh trung kỳ, Linh tuyền cảnh hậu kỳ, bất kể yêu thú có tu vi nào trong số đó, hắn vẫn luôn là người lao lên trước tiên.


Lần đầu đụng phải yêu thú có thực lực Linh tuyền cảnh hậu kỳ thì hắn cũng sợ thật, tuy nhiên, hắn đã không lặp lại hành động hèn nhát vừa lâm trận đã thoái lui như lần đánh nhau với Hắc Diện Ma Lang. Đó là một bước tiến rất lớn đối với một người như hắn, trong tính cách của hắn. Có điều, nó không phải miễn phí. Bữa ăn nào cũng đều có một cái giá hoặc đắt hoặc rẻ, sự trưởng thành nào cũng đều phải trả hoặc nhiều hoặc ít. Hắn can đảm hơn, mạnh mẽ hơn nhưng đồng thời vết thương trên người hắn cũng sâu hơn và máu cũng chảy nhiều hơn...

Hiện tại, cách đối xử của mọi người dành cho hắn đã thay đổi. Nếu trước kia họ chỉ xem hắn là một vị tiểu sư đệ thì bây giờ, hắn đã chính thức là thành viên của nhóm, là một người đồng đội, là một chiến hữu của họ. Thậm chí, người luôn gây khó dễ cho hắn là Ni Na cũng đã bắt đầu cư xử nhẹ nhàng hơn trước. Tất nhiên là theo kiểu của nàng. Nàng chắc chắn chẳng thể nào có được sự nhẹ nhàng như của Hoàng Nữ Tú Anh hoặc Hà Linh được. Nàng là Nhện Đen Ni Na kia mà.

Hoàng Nữ Tú Anh, Hà Khương, Ni Na, Hà Linh, Cao Cường, Lê Hậu, dù là theo kiểu của ai đi nữa thì giữa họ đều có một điểm chung: sự tôn trọng, và nó là dành cho Vương Chi - người đồng đội và chiến hữu của họ.

Là vì Vương Chi có bản lãnh, có thực lực? Hay do hắn hữu ích? Một phần nhỏ thôi. Nguyên nhân chính là bởi sự chuyển biến tính cách và giá trị lời nói của hắn. Nói thế không có nghĩa là trước kia hắn không tốt, chỉ là hơi tùy tiện và... hơi nhát một chút. Nhưng đó là trước kia, còn giờ thì ổn rồi, hắn đã biết cân nhắc, nói được làm được. Mặc dù chưa biết sự thay đổi tích cực của hắn đối với tương lai là tốt hay xấu, may hay rủi, nhưng ít nhất thì hiện tại, hắn cảm thấy khá ổn, nhất là khi Ni Na nhỏ mọn kia đã chẳng còn nặng nhẹ soi mói hắn nữa. Thậm chí nếu như nói hiện giờ nàng và hắn có một mối quan hệ thân thiết thì cũng không phải là quá.

Bọn họ thân tới mức nào ư?

Đến mức thường xuyên đánh đập nhau. Đừng hiểu lầm, nó không phải kiểu đối đầu như những kẻ địch đâu. Bọn họ đánh nhau theo kiểu của những chiến hữu. Ừm, có thể gọi nó với một danh từ gần gũi là "tập luyện" (tuy rằng nó có phần dữ dội hơn bình thường).

Hiện giờ, ngay lúc này, Vương Chi và Ni Na, bọn họ cũng đang có một cuộc tập luyện như vậy.

Ni Na vẫn như thường lệ: hai lớp áo ngắn, một chiếc quần nhỏ, một đôi giày cao, một bộ ngực... có lẽ nên bỏ qua nó.

Về phía Vương Chi thì cũng chẳng có nhiều thay đổi lắm, vẫn dáng vẻ cao gầy trong bộ áo dài màu xám giản đơn. Khác chăng là lúc này gương mặt hắn đã rũ bớt vài phần ngây ngô, thêm vào vài phần sương gió.


...

"Vương Chi chết tiệt! Sao lại cứ nhằm vào ngực ta mà tấn công thế hả?!".

Người phát ra giọng đanh đá vừa rồi, thiết nghĩ chẳng cần nói thì ai cũng đoán được là ai. Phải, đó chính là Ni Na - người đã từng dùng "vũ khí" kề lên người Vương Chi để uy hiếp rồi buộc hắn phải nói ra những lời nói dối miễn cưỡng nhất, ngượng mồm nhất trong lịch sử "gian dối" của hắn. Như đã nói, lúc này nàng và Vương Chi đang cùng nhau tập luyện - một việc mà bọn họ thường làm trong mấy ngày gần đây. Người khởi xướng vụ tập luyện này chính là Ni Na. Lý do mà nàng đưa ra là: củng cố thực lực, hoàn thiện kỹ năng chiến đấu. Tuy nhiên, đó chỉ là những gì mà nàng nói ra khỏi miệng, những gì mà mấy người Hoàng Nữ Tú Anh, Vương Chi nghe được. Còn thực tế ư? Ý nghĩ trong đầu nàng là như vầy: quang minh chính đại đánh cho Vương Chi một trận.

Vì nàng ghét hắn ư?

Không. Mối quan hệ hiện giờ của nàng và hắn rất tốt. Cũng như những người còn lại trong nhóm, trong lòng nàng, hắn đã là một đồng đội, một chiến hữu, một người bạn.

Vậy tại sao nàng lại muốn đánh đập hắn?

Câu trả lời là...

"Chương sau sẽ rõ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận