Bộ Pháp Thuật bị tấn công. Tuy điều này mới nghe tưởng chừng không thể tin, nhưng hóa ra lại có thật. Bên ngoài cửa Bộ, khói đen bốc lên ngùn ngụt, và hàng chục phù thủy nằm gục trong vũng máu, lăn lộn, kêu thét. Ở góc phố đối diện, một đám người mặc đồ đen, đội mũ cao lạnh lùng nhìn về phía bộ phép thuật. Khoảng chục tên đứng phía trước dựng thẳng những tấm lá chắn màu đen, che chở cho đám đằng sau dùng đủ loại vũ khí, từ tên nỏ, súng hỏa mai cho đến súng cối cầm tay, bazooka… nã đạn vào Bộ. Những viên đạn, những mũi tên được phù phép phá ma có thể gây sát thương cho phù thủy, khiến năm viên Thần Sáng và những nhân viên hỗ trợ khác, những người vừa nhận được lệnh đi cứu viện Luân Đôn, bị đánh bất ngờ, ngã gục ngay trước cửa Bộ Phép Thuật.
Bên trong trụ sở của bộ Pháp thuật, các Thần Sáng tức giận dùng đũa phép phóng ra những lời-nguyền-gây-đau-đớn ở cấp độ không thể tha thứ về phía bên ngoài. Dưới sự che chở của các Thần Sáng, một vài phù thủy khác, có vẻ như là những người làm việc hành chính, cố gắng kéo những người bị thương đang lăn lộn bên ngoài vào bên trong trụ sở. Tiếng nổ tung, tiếng niệm chú, tiếng kêu rên… xen kẽ vào nhau.
Điều bất ngờ là những tấm khiên có thể ngăn cản, thậm chí là phản xạ lại những lời nguyền của các phù thủy, khiến bọn họ vô cùng bối rối. Cũng may là các phù thủy đã khởi động tấm màn phòng thủ bên ngoài bộ, khiến cho phần lớn viên đạn và mũi tên bị cản lại.
Đột nhiên, cánh cửa thang máy bật mở, một người đàn ông với mái tóc bạch kim bù xù tựa như bờm sư tử xuất hiện, theo sau ông là hàng chục Thần Sáng tinh nhuệ nhất của trụ sở DŨng Sĩ diệt Hắc Ám. Ông cất tiếng nói:
-Đưa người bị thương đến phòng Thời Gian, ở đó chúng ta có đủ thời gian để chữa trị vết thương và băng bó cho họ.
-Thưa ngài Rufus – một phù thủy trẻ lên tiếng – tại sao không dùng hệ thống Floo để đưa họ đến bệnh viên thánh Mungo…
-Rất tiếc, cô Rachel, - Ông Rufus ngắt lời - tất cả hệ thống Floo đã bị ngăn cản, khóa cảng và độn thổ cũng không an toàn. Có thể nói chúng ta đã bị cô lập rồi.
-Không thể nào! – có người kêu lên – ai có thể làm được việc này chứ?
Không vội trả lời, ông Rufus đi đến bên cửa sổ, khẽ nhìn ra ngoài. Đôi mày rậm của ông nhíu lại.
-Thưa ngài Rufus – Một thần sáng nói – bọn chúng là ai vậy?
-Kẻ thù cũ của chúng ta, anh bạn trẻ ạ. Như mọi người đã biết, chúng ta và Vatican có thỏa thuận ngầm, trừ phi Phù thủy cố ý gây tội ác chống lại Muggle hàng loạt, nếu không Vatican và thế giới Phù Thủy không được hãm hại lẫn nhau. Nhưng ở Constantinope, có một tổ chức luôn coi chúng ta và các sinh vật huyền bí là cái gai trong mắt. Bọn chúng là những thợ săn Phù thủy.
-Thợ săn Phù thủy?
-Đúng vậy. Với chúng, phù thủy là tà ác, là đại diện của bóng tối. Bọn chúng săn đuổi chúng ta hàng ngàn năm nay. Nhưng trước đây chúng chỉ dám đối phó với các phù thủy lạc đàn, lang thang, nhưng lần này, bọn chúng huy động gần trăm tên Thợ săn, trong đó có cả năm tên thợ săn cấp Hoàng Kim, hàng chục tên thợ săn cấp Bạch ngân, lại chỉ chắn cửa không cho chúng ta ra ngoài, hẳn là có liên quan đến cuộc tấn công Luân đôn đang diễn ra.
-Vậy chúng ta xông ra, đem bọn chúng đá đít về Constantinope – Một phù thủy la lên, tiếng hô của anh ta được rất nhiều phù thủy cũng như thần sáng trẻ tuổi ủng hộ.
Ông Rufus khẽ lắc đầu, nói:
-Không dễ như vậy đâu. Áo giáp và vũ khí của bọn chúng ngay khi rèn đã được gia công thêm một lớp bột phá ma, ma pháp của chúng ta có thể bị hấp thu hoặc phản xạ lại, nếu giao chiến phe ta sẽ bị thiệt hại nặng nề.
-Vậy cứ mặc kệ bọn thợ săn diễu võ dương oai vậy sao? – một phù thủy trẻ không cam tâm hô lên
Nhìn thấy mọi người có vẻ hoang mang, khóe miệng ông Rufus khẽ cong lên, nói một cách kiêu hãnh:
-Không, tất nhiên là không rồi!
Lời nói còn chưa dứt, mọi người đã nghe thấy tiếng kim loại xủng xoẻng vang lên. Từ phía tầng hầm, hai hàng áo giáp mang theo đủ loại vũ khí lạnh đi lên. Áo giáp sáng trưng, vũ khí bóng loáng khiến mọi người cảm giác có một luồng khí lạnh bao phủ đâu đây. Tiếp đó, từ trên những tòa tháp, những cánh cửa mở ra, những bóng hình to lớn lượn qua lượn lại, cất lên những tiếng kêu vang dội đầy sát khí.
-Đó là Gargoyle! – Một người hô lớn.
Đúng vậy, những sinh vật hung dữ có cánh được chạm trổ trên các tòa tháp giờ đã sống lại. Với những đôi cánh dơi khổng lồ, tay cầm vũ khí, gương mặt xấu xí có sừng, những Gargoyle tập hợp lại với nhau thành một đội không quân khổng lồ. Ông Rufus nói:
-Chúng ta tuy không mạnh về cận chiến nhưng chúng ta có những tạo vật phép thuật này, hoàn toàn có thể bù lại phần yếu của chúng ta. Giờ là lúc cho bọn Thợ săn biết tay chúng ta.
Tiếng hoan hô vang lên như muốn thổi tung Bộ phép thuật lên trời. Từ khi xuất hiện đến giờ đã bao giờ Bộ bị uất ức như thế này đâu, bị người chặn ngay trước cửa, lại không thể làm gì được.
Bên ngoài Bộ, một Thợ săn phù thủy đeo một huy chương chữ thập bằng vàng trên ngực đột nhiên đứng dậy, đôi mắt chăm chú nhìn về phía cửa chính của Bộ Phép Thuật. Những thợ săn khác thấy người này thì lập tức kính cẩn đứng nghiêm, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. John Smith là một trong những thợ săn cấp bậc Hoàng Kim hiếm hoi của Constantinople. Trong cuộc đời của mình ông đã chỉ huy hàng trăm cuộc săn tìm phù thủy và sinh vật huyền bí, từng tự tay chặt bỏ đầu lâu của một con Quỷ Khổng Lồ, từng lái chiến đấu cơ bắn rụng một con rồng đuôi gai Hungary ở vùng núi gần Bucharest. Nhưng lần này, khi Thánh đô ra lệnh ông dẫn người đi ngăn cửa bộ Phép thuật, John đã lên tiếng phản đối. Không phải vì ông sợ đám phù thủy đó, mà là vì ông không muốn những Thợ săn của Constantinople trở thành con tốt thí của kẻ khác. Nhưng Đại giáo chủ đã ra lệnh, John đành dẫn những thợ săn tinh nhuệ nhất của Thánh đô lên máy bay bay đến Luân Đôn. Về cơ bản, John rất khinh thường đám phù thủy. Thời đại nào còn cưỡi chổi và mặc áo chùng. Nhìn xem, những bộ giáp của đám Thợ săn được làm từ sợi hợp kim pha lẫn gốm sứ, vừa nhẹ, vừa bền, lại được các nhà giả kim và mục sư của Thánh đô Constantinople gia cố bằng bột phá ma. Còn những tấm khiên của Thợ săn cũng chỉ là những chiếc vali nhỏ, nhưng khi cần chỉ cần ấn vào tay cầm một cái là lập tức tái cấu trúc thành một tấm khiên vững chắc.
-Hầu tước Smith, có chuyện gì vậy?
Một Thợ săn hoàng kim khác hỏi khi thấy John cứ nhìn chằm chằm vào cửa Bộ Phép thuật.
-Nói mọi người chuẩn bị đi, đám phù thủy sắp ra tay đấy.
-Ngài cứ đùa, - một thợ săn khác cười nói - lời nguyền của bọn chúng không ăn thua gì với chúng ta hết, chúng ra đây chỉ có mà chịu chê…
Chữ chết còn chưa kịp nói ra hết, y đã bị hai bàn tay (hoặc chân) khổng lồ tóm lấy, lôi lên trên không trung. Mấy con Gargoyle khác xúm lại, xé y ra thành nhiều mảnh nhỏ. Máu tươi từ trên trời rơi xuống đầu đám thợ săn như một cơn mưa máu.
-Cẩn thận, bọn chúng là Gargoyle. – John quát lớn – xạ thủ đâu, bắn rơi bọn chúng cho ta.
Đột nhiên cánh cửa của bộ mở ra, những bộ giáp bự chảng, cầm vũ khí đủ loại từ bên trong Bộ lao ra. Một thợ săn chưa kịp chuẩn bị, bị một bộ giáp cầm kích quét trúng, bay mạnh về phía sau, xuyên vào tường, miệng phun máu không ngừng, xem ra đã hết thuốc chữa.
Khóe miệng John khẽ cong lên thành một nụ cười khát máu. Đây mới là điều hắn mong muốn. Một trận chiến như các kỵ sỹ thời Trung cổ, đùa giỡn vũ khí, nhảy múa cùng tử thần, khiêu vũ giữa lằn ranh sống và chết. Đó mới là cái mà John theo đuổi.
Từ sau lưng rút ra một cây thương hoàng kim, John quát lớn một tiếng, dẫn đầu đám Thợ săn lao về phía những bộ giáp. Hai tên thợ săn hoàng kim khác cũng rút ra vũ khí của mình, một thanh trảm mã đao và một cây côn tam khúc, dẫn theo một trăm thợ săn khác lao về phía đám thiết giáp, yểm trợ cho đám xạ thủ đằng sau. Dưới sự yểm trợ của đồng đội, hai thợ săn hoàng kim khác cùng những thợ săn còn lại giơ cung, súng… lên trời, nhằm vào đám Gargoyle mà nhả đạn.
Cuộc chiến diễn ra vô cùng khốc liệt. Một thợ săn gạt ngã một bộ giáp, lập tức có mấy thợ săn khác dung chùy, búa, rìu… giã lên người bộ giáp kia, đánh thành đồng nát luôn. Có một bộ giáp vừa dùng búa đập lõm đầu một thợ săn, liền bị một thương đâm qua ngực, ngoáy nát ma pháp trận, tắt máy luôn.