Phúc Diễm Tiêu Dao

"Ngươi —— " Lam Thục Nghi vừa định muốn lớn tiếng trách cứ hắn lại bỗng nhiên dừng lại, nếu để cho trượng phu của mình phát hiện cũng không được! Chẳng qua Diệp Hi bị nàng ôm trong ngực thật đã ngủ sao?

Lam Thục Nghi không xác định, nhưng nàng lại cảm giác được, bộ ngực của mình bị hơi thở nóng rực không ngừng mà phà lên, từng trận tê dại làm cho nàng cảm thấy cả người giống như bị nghìn vạn côn trùng cắn xé! Thậm chí nàng còn cảm giác được đầu v* của mình đang dần đần trở nên cứng rắn!

"Kỳ quái! Điện thoại không gọi được?"Trượng phu đứng bên cạnh vẫn hồn nhiên không phát giác ra tình huống của thê tử, lúc này hắn còn đang gọi điện thoại di động cho mẹ của Diệp Hi!

"Ta... Trước ôm hắn về phòng!" Đối với trượng phu, Lam Thục Nghi xem thường hắn từ đáy lòng! Chẳng qua hắn dù sao vẫn là nam nhân của mình.

Ôm Diệp Hi, nàng đi về phía căn phòng chỗ mình ở. Lộ trình không xa, nhưng Lam Thục Nghi lại cảm giác được vào giờ khắc này thời gian như trôi qua đặc biệt chậm!

Tiểu nam hài trong ngực thật đã ngủ sao? Nhưng tại sao Lam Thục Nghi lại cảm giác được cánh tay hắn vẫn ôm lấy vòng eo của mình?

"Diệp Hi! Ngươi đừng giả bộ ngủ!" Lam Thục Nghi thấp giọng nhẹ nói, nhưng Diệp Hi lại vẫn không có nửa điểm phản ứng!

Thật sự là đã ngủ sao?

Dù sao hắn vẫn chỉ là đứa bé thôi? Lam Thục Nghi đối với hắn phòng bị cũng không lớn.

"Ngươi chờ một chút nữa gọi lại không được sao? Hắn rất nặng a, ngươi tới ôm hắn đi!" Lam Thục Nghi vào giờ khắc này muốn lập tức rời khỏi Diệp Hi, bộ ngực bị mặt của hắn đè ép ma sát cảm giác thật sự là quá mức kích thích, hạt anh đào cho dù được che chở bởi nịt vú vẫn trở nên cứng rắn như đậu đỏ.

"Chờ một chút, chỉ là một đứa bé nha, ngươi cứ ôm một lúc đi!" Lưu An không yên lòng hồi đáp. Đối với ánh mắt tràn đầy u oán của thê tử coi như không thấy.

"Hừ! Vậy ngươi cứ gọi điện thoại của ngươi đi!" Lưu Thục Nghi nói một câu như vậy rồi cố hết sức độ ôm Diệp Hi đi về phía trước, trong nội tâm nàng đối với hành động của trượng phu cực kỳ khinh thường. Nhưng nàng vẫn không có cách nào khác.

Làm một người cục trưởng, Lưu An cũng có một phòng ốc riêng, mặc dù so ra kém căn hộ của nhà Diệp Hi nhưng cũng rất rộng lớn!

Thật vất vả đem Diệp Hi đặt trên ghế sa lon, Lam Thục Nghi lúc này đã đổ mồ hôi ướt đẫm áo."Tên tiểu tử này thật nặng!"

Nàng trợn mắt nhìn Diệp Hi một cái, mà lúc này trượng phu cũng mang vẻ mặt cười hì hì đi tới. Đối với trượng phu nàng coi như khồng thèm liếc mắt một cái. Thở dài một tiếng, nàng lắc lắc bờ mông to tròn đi vào trong phòng.

Cũng không biết Diệp Hi thật sự có ngủ thiếp đi hay là đang giả bộ ngủ, Lam Thục Nghi vừa rời đi hắn liền tỉnh lại.

"Ha hả, tiểu Hi ngươi đã tỉnh a!" Lưu An nhìn thấy hắn mở hai mắt ra vội vàng đi tới.

"Ân." Diệp Hi gật đầu, mà Lưu An lại liên tiếp nịnh nọt, quả thực chính là biến tướng của chiêu vuốt mông ngựa.

"Người này thật phiền!"Một bên cùng Lưu An lảm nhảm, trong lòng Diệp Hi đã đem hắn mắng như máu chó xối đầu! Diệp Hi thật sự là không muốn cùng hắn nói nhảm, người này thật là chán ghét quá đi!

Ở trong bóng đêm mịt mờ, tồn tại rất nhiều bí mật không muốn cho người khác phát hiện.

Lúc này, ở trong một tửu điếm thuộc thành phố Hoa Hải, hai nam nhân vẻ mặt cung kính mà ngồi đối diện trước mặt một nữ nhân.

"Chuyện chính là như vậy! Sợ rằng, chuyện này nếu như muốn điều tra rõ ràng, còn cần dùng đến lực lượng chính phủ." Một nam nhân nói.

Mà hai nam nhân này, dĩ nhiên là hai kẻ Diệp Hi từng nghe lén!

Lúc này, nữ nhân đang bắt chéo hai chân, trên mặt lạnh như băng nghiêm túc nói: "Chuyện này, phía trên đã thông báo như vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không cho phép chính phủ tham dự!"

Mái tóc dài buộc thành một cái đuôi ngựa, nữ nhân này thoạt nhìn thành thục chững chạc, làm cho người ta thấy một loại áp lực vô hình. Chính là hai người đối diện lúc này có cảm giác như đang ngồi trên thảm châm.

"Chúng ta... Đã dựa theo phân phó của ngài làm cho Hàn Tuyết chú ý, kế tiếp khá khó làm a! Người đàn bà kia chúng ta cũng không biết nàng trốn ở địa phương nào! Bất quá, có hồi báo nói đối phương rất có thể trà trộn vào trường trung học Hoa Long! Bởi vì một thời gian ngắn trước đây, trung học Hoa Long đã tuyển mộ mấy chục công nhân viên. Hơn nữa, lúc ấy người đàn bà kia lại hoạt động ở phụ cận, chúng ta có phải hay không nên vào điều tra một chút?"

"Cái này các ngươi không cần lo, chuyện điều tra ta sẽ đích thân đi!"

Nữ nhân gật đầu, "Nhiệm vụ kế tiếp của các ngươi, chính là giám thị thành phố Hoa Hải, có động tĩnh gì đó, nhất định phải trước tiên cho ta biết!"

"Phanh."

Diệp Hi đã rời khỏi nhà Lưu An, trong lòng lúc này mới thở dài."Nha, thật phiền phức!"

Nhìn bóng đêm chung quanh, Diệp Hi hướng nhà mình đi tới. Biệt thự lớn như thế, vẫn lạnh lẽo không có một bóng người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui