Phúc Hắc Đích Nữ

Hạ Tử Hiên ôm Hạ Phù Dung đầu đầy máu đã hôn mê, đối với Hạ Bá Nhiên khóc thảm quát
"Cha, đại tỷ dùng cái chết chứng minh trong sạch của nàng, ngài còn chưa tin ư !"
"Còn không mau đem tỷ tỷ của ngươi ôm về phòng, quản gia, mau mời đại phu !"
Dùng cái chết để chứng minh trong sạch, chỉ có liệt nữ * mới làm như vậy. Nếu không có oan uổng vô cùng to lớn, nữ tử tuyệt đối sẽ không dùng thủ đoạn kịch liệt như thế để chứng minh trong sạch của mình.
* Liệt nữ : nữ tử kiên trung, không chịu khuất phục
Chỉ khi nữ tử làm như thế thì dù là trước kia có bao nhiêu hoài nghi cũng đều sẽ tan biến. Hạ Trì Uyển trong nội tâm cười lạnh, may mắn Hạ Tử Hiên ra tay kịp thời. Kể cả lần này Hạ Phù Dung không chết được, nàng cũng muốn để cho Hạ Phù Dung tổn thất nặng nề
"Thái tử, Thất hoàng tử, cho các ngươi chê cười rồi, hiện tại thật sự phải. . ."
Dựa vào bộ dạng của chu khải lương, Phù nhi tâm cao khí ngạo có thể để mắt mới là lạ. Kỳ thật Hạ Bá Nhiên từ đầu tới cuối đều hiểu được Hạ Phù Dung cùng Chu Khải Lương tuyệt đối không có gì.
Nếu như Hạ Phù Dung thật sự không có nhãn lực thì sẽ không phải là con gái của Hạ Bá Nhiên. Có thể chính là vì như vậy, Hạ Bá Nhiên mới tức giận, không hoàn toàn che chở Hạ Phù Dung.
Hạ Phù Dung lại có thể cùng Hạ Tử Hiên thông đồng hãm hại Hạ Trì Uyển, hơn nữa còn là trước mặt nhiều người như vậy để cho Hạ Trì Uyển thất bại thảm hại, vạn kiếp bất phục !

Người cùng một nhà lại làm như vậy, Hạ Bá Nhiên sao có thể không tức giận. Nếu hôm nay không cho Hạ Phù Dung và Hạ Tử Hiên chịu khổ một chút thì sao hiểu được cái gì gọi là sợ, về sau loại chuyện này tuyệt đối sẽ vẫn tiếp tục.
Nhưng Hạ Bá Nhiên cũng thật không ngờ, chính mình nhất thời khó xử lại thiếu chút nữa bức chết ái nữ của mình !
"Thừa tướng gia, đã quấy rầy rồi "
Thái tử lập tức cáo từ, đi khỏi tướng phủ, chứng kiến nhiều máu me như vậy thật sự là một chuyện xui xẻo
"Thừa tướng gia, vậy tại hạ cũng xin cáo từ "
Nguy hiểm đã qua, nhiệm vụ của hắn cũng đã hoàn thành vậy hắn cũng không cần thiết phải ở lại. Chu Huyền Khải cùng Chu Huyền Trữ đi ra khỏi đại môn tướng phủ
"Thái tử, mời"
Chu Huyền Trữ nhường đường cho Chu Huyền Khải, theo quy tắc thái tử được đi trước.
Ngồi trên xe ngựa, Chu Huyền Khải không nói gì. Hạ trì uyển bất luận dựa vào thân phận, tâm kế hay nhan sắc đều phù hợp với vị trí thái tử phi.

Chỉ là hôm nay lão Thất nhiều lần mở miệng giúp đỡ Hạ Trì Uyển, chẳng lẽ lão Thất đối với Hạ Trì Uyển cũng có ý. không được, hắn nhất định phải cưới được Hạ Trì Uyển.
Mà Chu Huyền Trữ ngồi trong xe thì lại nhẹ nhõm hơn nhiều. Chu huyền trữ trong mắt lóe lên, rất có ý vị nhìn Lê Tự Chi
"Gần đây tại sao một người đối xử mọi người lạnh lùng, không quan tâm thị phi như Lê Tự Chi lại đối với sự tình của Hạ gia Nhị tiểu thư quan tâm nhiều như vậy"
Lê Tự Chi ngồi ở bên cạnh Chu Huyền Trữ nhắm mắt lại, không nói gì. Chu huyền trữ cũng không cảm thấy nhàm chán, hỏi tiếp
"Tự chi, ngươi không phải là cùng Hạ nhị tiểu thư đã sớm nhận thức rồi đấy chứ ?"
Nếu không phải là người quuen cũ, Lê Tự Chi sao có thể vì vài ba câu nói đùa của Hạ Tử Hiên cùng Chu Khải Lương mà lôi hắn đến tướng phủ, sợ Hạ nhị tiểu thư chịu thiệt đây ?
"Hôm nay nhìn gần, quả nhiên chìm đắm chìm trong dung mạo như thiên tiên của Hạ nhị tiểu thư, mà tâm tư lại kín đáo, nếu như là. . ."
Chu Huyền Trữ còn chưa nói hết câu nhưng ý tứ lại hết sức rõ ràng. Lê Tự Chi một mực nhắm mắt dưỡng thần lập tức mở mắt, lạnh lùng lườm chu huyền trữ
"Đừng có có ý đồ với nàng!"
"Ha ha, vì sao không thể có ý đồ với nàng?"
Nghe được lời nói của Lê Tự Chi, Chu Huyền Trữ hai con mắt càng thêm tỏa sáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận