Phúc Hắc Đích Nữ

"Bộ công tử nói với nữ nhi rằng, một cây chẳng chống vững nhà, chỉ có Đại đệ mới là nơi nữ nhi nên dựa vào. Rõ ràng cha vẫn còn, con vì sao phải nương nhờ chỗ Đại đệ? Càng quan trọng hơn là, nữ nhi còn nhỏ, mà lại thảo luận chuyện xuất giá, thật sự là trái với nữ đức."
Hạ Trì Uyển lắc đầu, tỏ vẻ chính mình không cách nào tiếp nhận lời Bộ Chiêm Phong nói.
"Chẳng qua nữ nhi bây giờ lại biết rõ rồi, hóa ra Đại đệ có chí hướng lớn lao như thế này, về sau ngược lại thực sự có thể trở thành chỗ dựa của thứ tỷ."
"Cha, Bộ công tử nói với Nhị tỷ những lời kia, hài nhi vẫn luôn không biết, mà hài nhi cũng tuyệt đối không có những ý nghĩ giống như lời Nhị tỷ vừa nói kia."
Hạ Tử Hiên ngẩng đầu, mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Bá Nhiên xem, thể hiện quyết tâm của mình.
Hạ Bá Nhiên nhíu nhíu lông mày, con ngươi * ám trầm không ít.
*ám trầm : ám -tối tăm, trầm -sâu đậm, nặng nề
Bởi vì Hạ Bá Nhiên biết rõ, cho dù Hạ Tử Hiên có suy nghĩ này, cũng nhất định không dám thừa nhận trước mặt hắn.
"Cha, Nhị muội hoàn toàn nói lung tung rồi, Đại đệ sao có thể có cách nghĩ đại nghịch bất đạo như thế!"
Hạ Phù Dung cũng đã kịp phản ứng, biết được người mà Hạ Trì Uyển chân chính muốn, đương nhiên phải nhảy ra, giúp đỡ Hạ Tử Hiên.
Thấy Hạ Phù Dung tới gần Hạ Bá Nhiên, Hạ Trì Uyển vươn tay, kéo Hạ Bá Nhiên một chút.
"Thứ tỷ, tỷ nên chú ý một chút, coi chừng lại làm cha bị thương, đến lúc đó, Đại đệ sẽ lại trách ta lấy cha làm tấm chắn, mà người làm cha bị thương là tỷ, ngược lại không có lỗi gì."
Bị Hạ Trì Uyển kéo một chút, lại nghe thấy lời Hạ Trì Uyển nói..., Hạ Bá Nhiên lập tức nghĩ tới uy lực một trảo kia của Hạ Phù Dung.
Quả nhiên, Hạ Bá Nhiên nghe theo Hạ Trì Uyển, nhích lại gần phía Hạ Trì Uyển, cách Hạ Phù Dung xa một chút.
Chỗ lúc nãy Hạ Bá Nhiên bị Hạ Phù Dung chộp vào, lúc này đã đau rát, đoán chừng đã trầy da.
"Mặc dù ta không biết Đại đệ đến cùng có ý nghĩ này hay không, chỉ là gần đây Đại đệ dường như hơi quá thân cận với những cống sinh thi Hương kia rồi đó."
Hạ Trì Uyển hờ hững mà nhìn Hạ Phù Dung.
"Tướng phủ này, về sau cha nhất định sẽ giao cho đích tử chân chính của tướng phủ đấy. Nhưng dựa vào hành vi hiện tại của Đại đệ, khó tránh khỏi để cho người khác hiểu lầm."
Hạ Trì Uyển cười cười với Hạ Bá Nhiên.
"Nữ nhi tin tưởng, cha nhất định không muốn nhìn thấy hiểu lầm như vậy phát sinh."
Hạ Tử Hiên lại có thể lợi dụng tướng phủ danh tiếng trưởng tử, công khai làm ra việc mà đích tử phải làm, danh lợi đều thu, thành lập ra một mạng lưới nhân mạch.
"Nếu như Thu di nương có may mắn được ngồi lên vị trí chủ mẫu tướng phủ thì cũng thôi, nếu như cha không có ý định này, Đại đệ làm ra chuyện như vậy, vạn nhất tướng phủ về sau có đích tử, vậy thì đích tử này phải xử lý như thế nào đây?"
"Nhị tiểu thư suy nghĩ nhiều quá, Tử Hiên làm những chuyện kia, nào có mang đến những phiền toái không cần thiết như vậy chứ."
Thu di nương vội vàng nói, không cho Hạ Trì Uyển tiếp tục đi sâu hơn vào chuyện này.
"Thu di nương chỉ là phu nhân trong hậu viện, những đạo làm quan này, Thu di nương không hiểu cũng là đương nhiên."
Hạ Trì Uyển cười, một câu, phán định lời nói của Thu di nương, không có một chút sức thuyết phục nào.
Nghe thấy Hạ Trì Uyển dùng thân phận đè ép người, Thu di nương lập tức cảm thấy bản thân mình cũng thấp hơn Hạ Trì Uyển một cái đầu.
"Tử Hiên, ngươi bây giờ đã sắp trưởng thành rồi, cũng nên tốn chút tâm tư ở việc học đi. Về phần quan hệ nhân mạch, đợi ngươi lấy được công danh, lại suy nghĩ cũng không muộn."
Hạ Bá Nhiên cảm thấy Hạ Trì Uyển nói có lý.
Vốn là cảm tình giữa Uyển nhi và Thu thị cũng xem là tốt, nếu như Uyển nhi mở miệng, để cho Thu thị lên làm kế mẫu, ngược lại cũng không sao.
Chỉ là, theo như thái độ hiện tại của Uyển nhi, tất nhiên không muốn để cho Thu thị lên đài nữa.
Trừ phi Đại Tướng quân phủ không còn, bằng không, khả năng Thu thị trở thành chủ mẫu tướng phủ là nhỏ nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui