Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

Editor: Alissa.

Tô Vãn sửng sốt một chút, nhíu mày nhìn người xuất hiện trong camera giám sát của khách sạn.

Cô càng ngày càng cảm thấy đây là một âm mưu. Tô Như Nguyệt và tên họ Từ hẳn đã lên kế hoạch rồi hướng Tô Vãn vào đó.

Không bao lâu, người quản lý khách sạn lại gửi một video khác.

Đó là giám sát bên ngoài hành lang của phòng 2502, nói rằng hai giờ trước có một người đàn ông và một người phụ nữ bước vào phòng, người đàn ông trông giống như một tay xã hội đen và người phụ nữ chính là Tô Như Nguyệt.

Tuy nhiên từ góc quan sát của người xem, Tô Như Nguyệt dường như là tự mình bước vào phòng, cô ta không chịu bất cứ sự ép buộc nào, nó hoàn toàn không giống với những gì cô ta gửi tới nói tánh mạng khó giữ.

Bọn họ đuổi tới khách sạn Tứ Hải, người quản lý đã lấy chìa khoá dự phòng từ quầy lễ tân và mở cửa phòng 2502.

Tiếng khò khè nặng nè từ người đàn ông với tiếng thét chói tai của người phụ nữ truyền tới, quần áo rơi vãi khắp sàn nhà, áo khoác, váy, còn có chiếc áo lót ren đen...

"Khách sạn này sang trọng thế, có lẽ người ta chỉ là đến đây tìm khoái lạc mua vui, chúng ta như vậy xông vào, tôi e rằng sẽ làm xáo trộn chuyện tốt của em ấy." Tô Vãn cười khẩy, khoanh tay trước ngực, đem bốn chữ vui sướng khi người gặp hoạ viết hết lên mặt.

Cố Dĩ Trạch lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, lông mày nhăn lại.

Diệp Dục Sâm đã mở của phòng ngủ.


Kết quả cuối cùng thực sự giống như lời nói thuận miệng của Tô Vãn, Tô Như Nguyệt đang ở trong phòng ngủ còn có hai người đàn ông không mặc quần áo một trước một sau ôm lấy người cô ta, ba người đang thực hiện một số vận động không thể nói rõ.

Cảnh đó, đặc biệt là... Ừm... Khó coi.

Diệp Dục Sâm mặt vô cảm, Cố Dĩ Trạch nhíu mày quay mặt đi.

Tô Vãn lại nhướng mày.

Thành thật mà nói, cô nhìn thấy loại tình huống này cũng nằm ngoài dự mong đợi của mình, nhưng mặc kệ thế nào, cô lại rất hài lòng với mọi thứ cô đang nhìn thấy.

Hai vợ chồng Tô Kiến Nam cũng nhanh chóng đuổi theo tới đây, thấy một màn đặc sắc như vậy, hai người gần như muốn ngất đi.

"Mấy người là ai? Làm cách nào vào đây?"

Bên ngoài náo động gây ra sự chú ý tới một số người đang làm vận động bên trong, Từ Thụy trừng mắt quát lớn, vội vàng kéo chăn bên cạnh quấn lên người.

Không ai trả lời câu hỏi của hắn.

Nhưng Tô Như Nguyệt lại vì tiếng quát lớn mà tỉnh khỏi mộng, quay đầu nhìn ra cửa.


Cô thấy Tô Vãn cùng Cố Dĩ Trạch, còn có cha mẹ cô...

"Aaaaa!!!!"

Tiếng thét sắt bén gần như xuyên qua nóc nhà, Tô Như Nguyệt nhanh chóng đẩy người đàn ông đang ôm mình ra, muốn lấy thứ gì đó che đậy chính mình, nhưng trên giường chỉ có duy nhất tấm chăm bị Từ thiếu đoạt đi mất rồi, lại đứng cách xa cô một khoảng, cô ấy hoảng loạn chỉ có thể dùng tay che đi những bộ phận quan trọng.

"Anh Dĩ Trạch, ba, mẹ, mọi người nghe con giải thích, không phải như thế này... Con không có..."

Sắc mặc cô ta trắng bệch đi và nói năng lộn xộn muốn giải thích những hành vi lúc này của mình.

Nhưng Cố Dĩ Trạch không quan tâm đến đều này.

Phản ứng đầu tiên của hắn chính là thấy mình ở đây không thích hợp, vì thế liền cùng Tô Kiến Nam quay ra phòng khách.

"Anh Dĩ Trạch!"

Tô Như Nguyệt hét lên nhưng Cố Dĩ Trạch không quay đầu lại.

"Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra đây?" Tô Kiến Nam phẩn nộ hỏi.

"Đây nhất định là hiểu lầm, Như Nguyệt sẽ không làm ra loại chuyện như thế, nhất định có người hãm hại con bé." Lâm Mỹ Lan sắc mặt tái nhợt, muốn thay con gái biện minh.

Nhưng sự thật bày ra trước mắt, lời giải thích của bà có vẻ rất nhạt và không có hiệu quả.

- -------0o0------

Cập nhật 24/10/2019 tại Việt Nam Overnight.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận