Mễ Á năm nay 27 tuổi, thành công được liệt vào hàng gái ế, là gái ế thì không thể tránh khỏi đứng trước một cái tình huống: Xem mắt, cố gắng lấy được chồng trước ba mươi tuổi.Đây là lần thứ bảy cô đi xem mắt, đối tượng hẹn hò là người được bà mối Hồng Nương trên trang web an bài cho.Đối phương họ Lý, 34 tuổi, quản lý hạng mục kiến trúc, thân cao một mét bảy mươi lăm, thể trọng 70 kg, tướng mạo đoan chính, tốt nghiệp ngành kiến trúc, lương một năm tầm 30 đến 40 vạn —— điều kiện này, rất không tệ.Sáu giờ tối, Mễ Á nhìn thấy vị Lý tiên sinh kia âu phục trắng tinh, trên mặt đeo một chiếc kính mắt viền vàng, trông rất nhã nhặn, chỉ có điều ánh mắt có vẻ hơi cao cao tại thượng, khi nhìn thấy cô mơ hồ lộ ra vẻ hài lòng.Mễ Á biết mình lớn lên không tệ, thuộc về loại hình xinh đẹp như hoa, tiểu thư có gia giáo, bất kỳ người đàn ông muốn kết hôn nào cũng đều cảm thấy cô là một đối tượng thích hợp để kết hôn, đáng tiếc, không có một ai có thể lọt vào mắt xanh của cô cả."Mễ tiểu thư, xin chào, tôi trước tiên tự giới thiệu mình một chút, tôi tên Lý Am, rất vui được gặp cô, giống như Hồng Nương nói, điều kiện của cô vô cùng phù hợp với yêu cầu của tôi.
.
."Vừa ngồi xuống, Lý tiên sinh đã biểu thị hắn rất vừa ý cô.Mễ Á nhẹ nâng khóe môi, không vội mà chọn món ăn, đầu tiên gọi một cốc nước, sau đó đi thẳng vào vấn đề: "Không biết Lý tiên sinh đối với hôn nhân và với đối tượng kết hôn có yêu cầu gì?""Kỳ thật tôi đối với nửa kia của mình yêu cầu cũng không cao.
.
.
Chỉ có ba điều.
.
."Lý tiên sinh bệ vệ nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp đẽ của cô, loại ánh mắt kia có chút làm cho người ta chán ghét."Đầu tiên, tuổi tôi không còn nhỏ, trong nhà hi vọng tôi có thể kết hôn sớm một chút, cho nên, tôi nghĩ tốt nhất sau ba tháng hẹn hò nên bắt đầu thử cưới, nửa năm sau kết hôn, trong năm đó sinh con luôn.”"Tiếp theo, sau khi kết hôn, cô có thể không cần đi làm, chỉ ở nhà đảm đương việc nội trợ, chiếu cố ba mẹ của tôi và nuôi dạy con thật tốt là được.”"Cuối cùng, tôi hi vọng cô có thể hiểu được bởi vì nguyên nhân công việc nên tôi phải thường xuyên đi công tác bất đắc dĩ, không nên hơi một tí nghi thần nghi quỷ, tôi cho rằng giữa vợ chồng quý nhất là biết tin tưởng lẫn nhau, như thế hôn nhân mới có khả năng lâu dài.”“À đúng rồi, tôi phải nói rõ trước, ở nội thành tôi có một căn nhà rộng 160 mét vuông, không vay, nhưng cô phải chấp nhận ở cùng ba mẹ tôi, đồng thời yêu ai yêu cả đường đi lối về, hiếu kính phụ mẫu, nhất là mẹ tôi.
.
."Những yêu cầu kia đã trực tiếp làm bại lộ linh hồn xấu xí vụ lợi của người đàn ông này.Sao cô xui xẻo như vậy, lại gặp phải một tên đàn ông cặn bã nữa.Tuy nhiên cô không lập tức trở mặt, chỉ là ánh mắt dần dần lạnh xuống, tại thời điểm đối phương vừa mới nói xong, cô lẳng lặng nối tiếp bằng một câu hỏi: "Lý tiên sinh, cho tôi hỏi một câu, đã muốn kết hôn, vì cái gì còn muốn cưới thử?"Hắn khẽ giật mình, ngạc nhiên: "Không cưới thử làm sao biết có thích hợp hay không?"Hỏi lại rất hùng hồn."Vậy vạn nhất thử cưới xong, nếu không thích hợp thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mỗi người mỗi ngả ư?""Nếu như sau khi cưới thử, cả hai đều cảm thấy không thích hợp, vậy đương nhiên không thể kết hôn.""Ồ, ra là thế, vậy xin hỏi lần nữa, sau khi kết hôn và trở thành vợ của anh, tôi sẽ được gì?"Mễ Á nhàn nhạt tiếp tục đặt câu hỏi.“Không phải tôi đã nói rồi sao? Cô có thể làm một người vợ hoàn hảo, từ nay về sau áo cơm vô lo."Giọng nói kia ngược lại rất tự hào.Hừ, tự hào cái rắm, quả thực chính là cứt chó.Mễ Á cố ý lộ ra vẻ chợt hiểu: "Ý của anh là, nhà anh sẽ thuê giúp việc?"“Giúp việc? Tại sao phải thuê giúp việc?"Lý tiên sinh rất là kỳ quái nhíu mày hỏi lại."Không thuê giúp việc, vậy việc nhà ai làm?”"Đương nhiên là cô làm, cô không phải không đi làm sao?""À, vậy tiền lương của anh ai sẽ cầm?"Lần này, cô hỏi một đề tài cực kì nhạy cảm.Lý tiên sinh lập tức không vui vẻ: "Tôi cảm thấy kinh tế trong nhà phải do người đàn ông nắm giữ, người phụ nữ chỉ cần quản tốt chuyện trong nhà là được rồi.
.
."Kết luận: Người đàn ông này, tuyệt đối là một kẻ khôn khéo đến đáng sợ, muốn coi người phụ nữ như nô lệ để sai sử mà thôi..