Phúc Hắc Lão Đại Siêu Cuồng Cô Vợ Sát Thủ


“Dự án mới của em, tôi muốn có quyền đầu tư vào, có được không?”
Bối Lạc Lạc ngã người dựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn Nam Khanh Hà.
“Vì sao? Anh còn chưa biết hạng mục là gì đã muốn đầu tư vào, anh không sợ bị lỗ sao?”
Nam Khanh Hà cười: “Tôi đương nhiên tin tưởng em.

Một Yessina có thể đảo lộn thị trường nước Anh thì sẽ không đưa ra lựa chọn sai lầm.

Cho dù em có làm hạng mục gì, tôi cũng nguyện ý tin tưởng.”
Yesina là thân phận mà Bối Lạc Lạc dùng ở nước ngoài bảy năm qua, cũng là dùng cái tên này tạo dựng nên sự nghiệp của riêng mình.

Khoảng thời gian đó, Yessina từng là cái tên khiến người khác nghe tới liền khiếp sợ.

Không chỉ bởi sự thông minh nhạy bén mà còn là một người bí ẩn khiến cho tất cả mọi người tò mò.
Tốn bao nhiêu công sức để gầy dựng một danh tiếng lớn như vậy, cũng không uổng công.

Người có thể biết được Yessina thực chất là ai cho tới giờ này ngoài Bối Duy và Bối Thanh ra cũng chỉ có Lữ Hành Song, Mỹ Tiểu Yên và Nam Khanh Hà.


Bối Lạc Lạc cẩn thận mỗi lần đi tham dự sự kiện hay ký kết hợp đồng đều đội mũ kéo sâu xuống hoặc dùng cách gì đó để dấu đi khuôn mặt thật.

Nhiều lần những kẻ săn tin muốn biết được khuôn mặt của cô mà dùng rất nhiều trò, nhưng Bối Lạc Lạc nào có phải kẻ ngốc mà lọt vào bẫy cơ chứ.
“Làm người đều có sai lầm, anh không sợ lần này tôi phán đoán sai thì sẽ kéo anh cùng xuống nước sao?”
“Nếu vậy thì tôi cũng có thể dùng năng lực của mình kéo em trở lên bờ lại.”
Bối Lạc Lạc bật cười.

Nam Khanh Hà trước giờ vẫn như thế, cho dù cô nói gì làm gì anh ta đều không do dự mà tin tưởng.

Bối Lạc Lạc từng nghĩ Nam Khanh Hà có phải là có thiện cảm gì đặc biệt với cô không? Nếu không vì sao lại tin tưởng cô đến thế.
Sau khi ăn xong bữa, Thư ký của Nam Khanh Hà đến tìm anh ta nói một chuyện gì đó có vẻ rất quan trọng.

Sau đó Nam Khanh Hà tạm biệt cô rồi rời đi trước.

Bối Lạc Lạc sau đó lái xe đến nhà Mỹ Tiểu Yên.

Cô có sẵn chìa khoá nên mở cửa vào ngồi đợi luôn.

Giờ này Mỹ Tiểu Yên có lẽ vẫn còn đang ở trường.

Bối Lạc Lạc xuống bếp nấu chút đồ ăn cho Mỹ Tiểu Yên.
Chờ đến gần tối, Mỹ Tiểu Yên mới về.

Cô ấy mở cửa vào đã nhìn thấy Bối Lạc Lạc ngồi trên sô pha xem tivi.

Mỹ Tiểu Yên vui vẻ, vứt giày dép qua một bên, túi một bên, chạy như bay đến ôm chầm lấy Bối Lạc Lạc.
“Lạc Lạc, cậu chờ mình lâu chưa? Nhớ cậu chết mất!”
Bối Lạc Lạc đẩy Mỹ Tiểu Yên ra, vờ chê bai: “Tránh xa mình ra chút, người cậu bẩn quá mau đi tắm đi.”
Mỹ Tiểu Yên bĩu môi: “Cậu không yêu mình nữa chứ gì? Được rồi, mình đi tắm đây.”
Bối Lạc Lạc cười, cốc nhẹ vào đầu Mỹ Tiểu Yên.
Kể từ sau khi yêu đương với Tác Thổ Lai, Mỹ Tiểu Yên cũng đỡ việc ở trên trường.


Tác Thổ Lai giúp đỡ cô ấy không ít, thật sự biến Mỹ Tiểu Yên trở thành một người khác.

Lúc trước yêu cầu bạn trai của Mỹ Tiểu Yên rất cao, rất khác biệt so với Tác Thổ Lai.
Uầy, yêu cầu gì đó vốn chẳng là gì trước tình yêu chân thực cả.

Yêu vào rồi thì yêu cầu gì đó đều chẳng còn ý nghĩa nữa.
Mỹ Tiểu Yên thế cũng tốt.

Có người chăm sóc, lúc tối đi về cũng an toàn hơn.

Mỹ Tiểu Yên tắm xong, dọn đồ ra ăn.

Bối Lạc Lạc đợi Mỹ Tiểu Yên ăn xong, cắt một ít hoa quả ngồi xem tivi cùng nhau.
“Duy Duy và Thanh Thanh đâu rồi? Sao không dẫn tụi nhỏ qua đây chơi với mình?”
“Mình để hai đứa ở cùng ông rồi, hôm qua qua tìm cậu muốn bàn bạc một vài thứ.”
Bối Lạc Lạc nói cho Mỹ Tiểu Yên nghe về chuyện Tạ Tiểu Đình và Bách Hoàng An.

Vốn dĩ muốn tự mình xử lý nhưng nếu để Mỹ Tiểu Yên biết được chắc chắn lại trách cô bạn bè mà không trượng nghĩa, có chuyện quan trọng cũng không chịu nói.

Dù sao Mỹ Tiểu Yên cũng là cộng sự tốt của Bối Lạc Lạc, cũng rất hiểu ý nhau, phối hợp cũng dễ hơn.
Mỹ Tiểu Yên nghe xong cũng tức giận không kém Bối Lạc Lạc.
“Cái tên khốn Bách Hoàng An đó, bà đây không thiến hắn thì tên của mình sẽ viết ngược!”

Bối Lạc Lạc cười, biết ngay nói cho cô ấy biết thì sẽ có biểu hiện thế này mà.

“Mình cũng sẽ không tha cho hắn nhưng giờ vẫn chưa phải lúc.

Đợi khi giăng xong cái lưới lớn, đến lúc đó rồi cậu muốn làm gì hắn cũng không muộn.”
Mỹ Tiểu Yên gật gù: “Tuỳ cậu, mình sao cũng được.

Vậy phía bên Tạ Tiểu Đình cậu tính thế nào?”
“Mình vẫn còn dự án phải ra mắt, lúc này vẫn chưa tiện rời đi.

Vả lại Tạ Tiểu Đình rất ranh ma, sợ rằng mình ra mặt sẽ không dễ dàng.”
“Nếu vậy thì để mình làm giúp cậu, bảo đảm sẽ hoàn thành tốt.”
Bối Lạc Lạc gật đầu, đưa cho Mỹ Tiểu Yên địa chỉ hiện tại của Tạ Tiểu Đình.

Sỡ dĩ cô để Mỹ Tiểu Yên đi hoàn thành giúp mình là vì không muốn lộ diện quá sớm vào lúc này.

Địa chỉ ở hiện tại của Tạ Tiểu Đình là khu vực địa bàn của Bạch Nhĩ Khang, tai mắt khắp nơi sợ rằng sẽ đến tai Từ Lục Ngạn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận