Phúc Hắc Lão Đại Siêu Cuồng Cô Vợ Sát Thủ


Mỹ Tiểu Yên lắc đầu, má đỏ ửng: "Tôi không...!không uống nỗi nữa, đi ngủ đây."
Tác Thổ Lai chu mỏ, lắc đầu ngón tay trong cơn say nói: "Chơi vậy là không được, phải uống hết chai thứ...!thứ ba này."
"Anh uống đi, tôi...!hết nỗi rồi."
Mỹ Tiểu Yên gật gà gật gù mắt mở không lên, mơ mơ màng màng từ chối vẫn ý thức được tìm cái giường để nhanh yên vị lên đánh một giấc.

Tác Thổ Lai bị rượu khống chế, cậu đứng dậy đi đến chỗ của Mỹ Tiểu Yên đẩy ngã cô nàng xuống giường.
"Oái! Tên điên này, tự nhiên...!đẩy tôi!"
Mặc dù say nhưng Mỹ Tiểu Yên vẫn không giấu được tính khí hung dữ của mình, phải lên tiếng chửi mắng Tác Thổ Lai mấy tiếng.
Cậu cười cười đè cô nàng xuống giường, nhìn xuống cô gái dưới thân một cách thâm tình: "Em có biết tôi thích em lắm không?"
"Hửm!" Mỹ Tiểu Yên nhướng mắt hết cỡ: "Thích tôi á? Ha ha ha, Anh đùa quá trớn rồi!"
"Không hề đùa, lời tôi nói hoàn toàn là thật lòng."
"Vậy anh chứng minh đi."
Nói rồi Mỹ Tiểu Yên nhận được một nụ hôn cuồng nhiệt từ đối phương, thậm chí Tác Thổ Lai không cho cô nàng bất kỳ cơ hội nào né tránh.

"Ưm...!ư..."
Thoang thoảng khắp căn phòng chính là âm thanh ú ớ của Mỹ Tiểu Yên, không thể nào tách rời được đôi môi của cậu.
Toàn bộ đại não như dẫn lối Mỹ Tiểu Yên đi đến đê mê, cô nàng không kiềm chế được dục hỏa trong người được nữa đưa tay luồng vào từng kẽ tóc của Tác Thổ Lai, mái tóc của cậu rất mượt và sạch, mùi hương bạc hà xộc vài mũi khiến Mỹ Tiểu Yên như mê mẩn mà hít hà.
Tác Thổ Lai còn mất bình tĩnh hơn giật văng cái khăn trên người của cô, cảnh xuân đập vào mắt khiến hơi thở của cậu trở nên nặng nề, chìm đắm vào hư hỏng hôn khắp nơi trên cơ thể của Mỹ Tiểu Yên, hại cô nàng quắn quéo uốn éo cả người: "Ưm...!nhột..."
Khi Tác Thổ Lai chạm đến cổ của mình cô liền cười nhẹ nói, giây phút này Tác Thổ Lai chỉ cần nghe tiếng của Mỹ Tiểu Yên cũng đủ khiến cậu tràn trề dục vọng, có lẽ bị chìm đắm quá mức vào tiểu mỹ nhân dưới thân.
"Tiểu Yên có thích anh không?"
"Có."
Không cần suy nghĩ Mỹ Tiểu Yên lập tức trả lời ngay, cô đang bị dục vọng chiếm hữu, trong tiềm thức còn không biết mình đang nghe và nói gì.

Tác Thổ Lai thì khác, cậu nghe xong cảm thấy vô cùng vui sướng không chờ đợi thêm giây nào nữa liền cởi đồ của mình vứt xuống sàn.

Cả hai có thể trần trụi giống nhau, Mỹ Tiểu Yên nhìn thấy cơ bắp săn chắc cùng cơ bụng lộ ra không tránh khỏi thèm khát đưa tay sờ vào: "Săn chắc quá!"
"Còn có thứ 'săn chắc' hơn em có muốn thử chạm vào không?" Tác Thổ Lai cười xấu xa.
Mỹ Tiểu Yên ngây ngô gật đầu.
Cậu liền lấy tay của cô nàng đặt xuống hạ bộ của mình, Mỹ Tiểu Yên cảm nhận được thứ đang ***** **** kia lại còn nóng ran như lửa bất giác rụt tay về: "To quá!"
"Em có muốn cảm nhận hiệu suất làm việc của nó không?"
Nhất thời Mỹ Tiểu Yên lại bị mê hoặc mà gật đầu, căn bản cả hai đều bị rượu thúc đẩy cho cuồng nhiệt, đê mê.

Chỉ biết đến dục vọng và dục vọng.
"Anh vào nhé!"
Không đợi Mỹ Tiểu Yên lên tiếng cho phép cậu cầm '** ***' to lớn của mình lên rồi đưa vào huyệt động ướt át của cô.
*Phịch...
Âm thanh của một con vật to lớn đã thành công tiến vào được hang động của mình, dịch nhờn tràn ra như suối theo từng bước tiến lùi của cậu.

"Đau..."
Đây là lần đầu tiên của Mỹ Tiểu Yên nên không tránh khỏi cơn đau dưới hạ thân, gương mặt nhăn nhó bất giác thốt lên.
Tác Thổ Lai cưng chiều hôn lên trán của cô nàng, ôn nhu nói: "Em cứ thả lỏng cơ thể đi, lát nữa sẽ thấy không còn đau."
Theo lời của cậu Mỹ Tiểu Yên dần dần thả lỏng thân mình, mọi lời nói đều có tác dụng thế là cô nàng đã dần thích nghi được việc tiến thủ mãnh liệt của cậu.
"Ư...!ưm...a..."
Tiếng rên rỉ đầy yêu kiều vang lên trong màn đêm ái muội với cảnh xuân sắc hiện ra thư thái.
"Sâu hơn đi..."
Không biết vì sao mới đó mà Mỹ Tiểu Yên còn nhiệt tình hơn cả Tác Thổ Lai, trực tiếp lên tiếng thúc đẩy cậu tiến thẳng hơn.
Hai cơ thể quấn quýt lấy nhau không tách rời, hai đôi môi cũng không thua kém hoàn toàn dính chặt vào nhau khiến cho môi lưỡi tùy ý dây dưa.

Chưa dừng lại Tác Thổ Lai còn để lại trên cơ thể của Mỹ Tiểu Yên vài vết đỏ hồng có chỗ đậm chỗ nhạt, đây là cách mà cậu đánh dấu chủ quyền Mỹ Tiểu Yên là của mình.
"Á..."
Sáng sớm hôm sau khi tỉnh dậy Mỹ Tiểu Yên phát hiện bản thân không một mảnh vải che thân, đáng nói còn có mấy vết đỏ chi chít trên người cô nàng kích động hét toáng lên.
Tác Thổ Lai nằm ngủ bên cạnh bị giật mình bởi tiếng hét kia, cũng từ từ tỉnh giấc: "Mới sáng sớm em la hét cái gì thế? Ngủ tiếp đi vào bé cưng."
"Bé cưng cái rắm! Anh nói đi đêm qua chúng ta đã làm gì?"
Mỹ Tiểu Yên hoàn toàn không nhớ ra kí ức đầy ái muội của đêm qua, trực tiếp chất vấn Tác Thổ Lai.

Cậu lồm cồm ngồi dậy, không chút xấu hổ để lộ ra cơ thể cường tráng của mình, thở dài nói: "Em không nhớ gì sao?"
Rõ ràng đêm qua hai người họ còn nồng nhiệt thế kia, vậy mà chỉ có mình cậu nhớ còn cô thì hoàn toàn không nhớ gì.
"Nhớ cái đầu anh ý, hừ! Nhân lúc tôi say liền cưỡng đoạt tôi!" Mỹ Tiểu Yên híp chặt đôi mắt rực lửa của mình.
Tác Thổ Lai khổ sở ra chiều ủy khuất nói: "Bé cưng à đêm qua người ta cũng bị em chiếm đoạt, là đêm đầu tiên của anh đó."
Mỹ Tiểu Yên cười khẩy, khinh miệt nói: "Có ma mới tin anh đó, kẻ trăng hoa như anh không biết đã trải qua mấy lần rồi mà còn ở đó vờ vịt biện hộ cho mình."
"Anh thề lời anh nói hoàn toàn đều là thật, tuyệt không giả dối nếu nửa lời giả dối thì bị sét đánh."
*Đùng...
"Hết cả hồn!"
"Thề thốt cho lắm vào rồi sợ, đến cả ông trời còn không đứng về phía anh chứng tỏ anh nói dối."
Tác Thổ Lai thở dài bất lực nhìn ra bên ngoài, rõ ràng lời cậu nói là thật mà nhỉ! Vậy mà lại thật sự có sấm sét, kỳ lạ ở chỗ trời đang nắng thế kia.

Chẳng lẽ ông trời muốn trêu chọc cậu ư?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận