Phúc Hắc Nữ Thánh Thần

"Xèo xèo." Vừa mới
nhắc đến nó, Tiểu Thanh Hầu liền xuất hiện, móng vuốt còn kéo theo một
nhánh cây kết đầy dã quả (quả dại), chính là vừa nhìn thấy Tiểu Kim đang triền trên cổ tay mỗ Mị, sắc mặt lập tức đại biến, thân hình nho nhỏ bồ phục trên mặt đất không ngừng run run. Hơi thở của hoàng giả thần thú
trên người Tiểu Kim làm cho nó hoảng sợ."Tiểu Thanh, nó là Tiểu Kim,
ngươi không cần sợ nó, các ngươi đều là đồng bọn của Tuyết Mị ta." Mỗ Mị hướng Tiểu Thanh đem ôm vào trong ngực, chân tình biểu lộ. "Chủ
nhân..."; "Xèo xèo..."

Trải qua mấy ngày ở chung, Tiểu Thanh hầu
rốt cuộc cũng không sợ hãi Tiểu Kim, khôi phục bộ dáng vui vẻ như trước; mà Tiểu Kim lúc ở trước mặt Tỉểu Thanh đều là che dấu khí tức, giống
như một con rắn nhỏ bình thường. Nhìn thấy hai thú ở chung thật hòa
bình, chủ nhân như Tuyết Mị tự nhiên là lòng tràn đầy vui mừng. Đồng
thời, nàng cũng muốn rời đi nơi này. Hai thú tự nhiên là cam tâm tình
nguyện đi theo nàng; đem bảo khố của cha mẹ Tiểu Kim lưu cho nó vơ vét
hết không còn gì, sau đó một người hai thú liền bắt đầu ra đi. Mỗ Mị
trước kia có nhìn qua trong sách, đều nói long tộc thích nhất là thứ
sáng sủa trong suốt gì đó, không nghĩ tới là thật, thánh thần giới của
nàng vừa mới thu được một đống thứ trong suốt sáng sủa, có linh thạch,
linh châu, ngọc thạch, linh khí; đều là những vật cực kỳ trân quý. Nhất
là linh thạch, bên trong nó ẩn chưa linh khí tinh thuần, có thể cung
người tu luyện, ở trên đại lục cực khó có được, là linh thạch đặc biệt

cao cấp. Mà bộ tộc thần long vĩ đại có được linh thạch không thể kém
được, nhờ phúc của Tiểu Kim, cũng là tiện nghi cho Tuyết Mị, nàng hiện
tại có thể nói là phú khả địch quốc (giàu đến nỗi địch nổi với nhà
nước).

"Tiểu Kim, đây là truyền tống trận mà ngươi nói sao?"
Tuyết Mị nhìn chằm chằm đồ án quỷ dị dưới chân tò mò hỏi. "Đúng vậy, chủ nhân."; "Chúng ta là sẽ truyền tống tới đó nga?"; "Chủ nhân, này ta
cũng không biết rõ lắm." Tiểu Kim bất đắc dĩ nói, quên đi, đi ra ngoài
sẽ biết. Sau một phen thiên hoàn địa chuyển, nhất nhân nhị thú rốt cuộc
cũng đi ra, mà địa điểm đúng tâm rừng rậm yêu thú, bốn phía đều có đại
thụ che trời, dương quang thưa thớt từ khe hở chiếu xuống mặt đất, hình
thành một đám quang điểm.

"Rống", "Ngao", "Thu", "Tê"... nghe
thấy xa xa tiếng gầm gừ của nhóm yêu thú truyền đến, Tuyết Mị cau mày
nói: "Tiểu Kim, chúng ta không phải là rơi vào tay yêu thú trong rừng
rậm này đi?", "Có khả năng, chủ nhân."; "Hắc hắc, kia tốt lắm a, bổn
tiểu thư đang muốn luyện tập, bất quá, Tiểu Kim, trước phải uy khuất
ngươi tiến thánh thần giới." Tuyết Mị biết rằng, nếu có hơi thở của Tiểu Kim thần long ở đây, đừng mong tìm yêu thú luyện tập. "Được rồi, chủ
nhân, bất quá ngươi trăm ngàn phải cẩn thận." Tiểu Kim nói xong liền hóa thành một đạo kim quang nhập vào trong thánh thần giới. Tiểu Kim là
huyết khế (khế ước bằng máu) thần thú của Tuyết Mị, cho nên không cần sự đồng ý của nàng cũng có thể tùy ý xuất nhập thánh thần giới. Mà Tiểu
Thanh cũng bị một cái ý niệm trong đầu mỗ Mị nhập vào thánh thần giới,
Tiểu Thanh thực lực quá yếu, lưu ở bên ngoài chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.
Bởi vì nơi này đã tràn ngập huyết tinh của yêu thú sâm lâm, sát khí che
kín khắp nơi, không cẩn thận một cái là có thể mất mạng, cho nên Tuyết
Mị không thể không cẩn thận. Nếu là gặp nguy hiểm, một mình nàng chạy
trốn cũng tiện hơn một chút.

Trên đại lục này, nhân loại khế ước
yêu thú bình thường chia làm bốn loại: Bản mạng khế ước, chủ tớ khế ước, bình đẳng khế ước cùng tâm khế; bản mạng khế ước, người cùng yêu thú
sinh mệnh chung, tâm ý tương thông, nhất vinh câu vinh, nhất phiến câu
phiến. Chủ tớ khế ước, bởi vì chủ, thú vì phó, đây là loại khế ước bắt
buộc, một khi khế ước thành công, yêu thú tuyệt đối không thể làm trái

mệnh lệnh của chủ nhân. Nhưng là cũng có một số trường hợp, đại đa số
yêu thú cấp cao, không vui khi bị người khống chế, một khi bị buộc, thà
chết chứ không chịu khuất phục, cho nên khế ước này cũng chỉ hữu hiệu
đối với giai yêu thú.Bình đẳng khế ước, người cùng thú địa vị ngang
hàng. Tương tự quan hệ bằng hữu. Tâm khế, là một loại khế ước đặc thù,
chỉ cần yêu thú này thành tâm tin phục một nhân loại, cam tâm tình
nguyện đi theo người, có lẽ có chút không ly đầu, nhưng tuyệt đối trung
tâm. Tựa như quan hệ của Tuyết Mị cùng Tiểu Thanh.

Tuyết Mị che
dấu hơi thở của chính mình, thật cẩn thận tránh đi một chỗ rồi lại một
chỗ, lãnh địa thánh thú tản mát ra hơi thở cường hãn, thực tực hiện tại
của nàng quá yếu, tự nhiên không dám tiến vào địa bàn thánh thú. Mà giờ
khắc này, nàng vì tránh đi một cái thánh thú Hồng Lang đã hóa thành hình người, thuấn di một cái đi đến một mảnh rừng lá đỏ ngoài năm trăm
thước, thời điểm vừa rời khỏi, đột nhiên nghe thấy trên đầu phát ra
tiếng "Ông, ông" thanh âm bén nhọn, cùng với tiếng cánh vỗ cật lực "Vù
vù", nháy mắt, mấy trăm cái bóng đen hướng Tuyết Mị đánh úp lại; "Chủ
nhân cẩn thận, đây là một đoàn tam giai thiên độc phong. Cẩn thận đuôi
của chúng." Thanh âm lo lắng của Tiểu Kim trực tiếp vang lên trong lòng
Tuyết Mị, đây là tâm linh trao đổi, chủ nhân cùng bản mạng khế ước thú
có thể tiến hành một loại phương thức trao đổi. Thân hình Tuyết mị cấp
tốc bạo lui, trường kiếm trong tay lăng không một cái, nhất thời, một
đạo thất thải kiếm quang nghênh hướng đàn phong mà đến, "Xuy xuy" vài
tiếng, vô số thiên độc phong bị kiếm khí phân thành hai nửa rơi rụng

trên mặt đất; còn lại gần trăm thiên độc phong xoay quanh không trung,
tiếng gió "Ong ong" thê lương làm người ta không rét mà run, đột nhiên
bọn chúng đồng thời xoay người, phần đuôi đối diện với Tuyết Mị, "Xoát
xoát" thanh âm xé gió không ngừng vang lên, gần trăm cái gai độc màu đen theo phần đuôi chúng đồng thời bắn ra. "Thuấn di." Tuyết Mị lãnh quát
một tiếng, thân hình trỗng rỗng xuất hiện ở phía trên đàn phong, "Tiêu
dao cửu thức." Trường kiếm trong tay vãn thành một cây kiếm hoa xinh
đẹp, trực tiếp phóng đến đàn phong, "Xoát xoát" mấy tiếng vang lên,
Tuyết Mị rất nhanh thu lại cửu kiếm, sau đó, phiêu nhiên rơi xuống đất,
phía sau rơi xuống một đống thịt bọt màu đen.

"Tiểu Kim, cái
chuôi Tuyết Nguyệt Kiếm này rất không sai." Tuyết Mị vuốt ve kiếm phong
vẫn sạch sẽ như cũ, cảm thán nói. Cái chuôi Tuyết Nguyệt thần kiếm đúng
là một trong những cực phẩm linh khí từ trong bảo khố của Tiểu Kim mà
Tuyết Mị đoạt được, "Chủ nhân, ngươi thích là tốt rồi." Kỳ thật Tiểu Kim rất muốn nói, cái chuôi Tuyết Nguyệt Kiếm này vẫn chỉ là thứ hạ đẳng,
bảo khố trong thánh thần giới của ngươi đều có vô số bảo bối, ngay cả
thần khí cũng nhiều vô số kể, nói gì đến một thứ mặt hàng như linh khí.
Đáng tiếc, thực lực của ngươi hiện tại không đủ để mở ra bảo khố trong
thánh thần giới. Linh khí bình thường chia làm các loại: xú, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm, phía trên linh khí là thánh khí, thần khí.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận