Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta


Nàng mày liễu dựng thẳng , hai tay chống thắt lưng, nhìn tên binh sĩ béo kia chửi âm lên “Hảo a! Đây là mục đích hôm nay của các ngươi đi? Ngoài là phụng mệnh điều tra, trong là nhân cơ hội đùa giỡn con gái nhà lành!”
Lâm Quân Tử đột nhiên lấy tay kéo cổ áo xuống thấp một chút, để lộ ra một mảng ngực như bạch ngọc, lại vừa vò vò tóc, giống như một người đàn bà chanh chua, quay ra phía cửa phòng, hướng xuống dưới dưới lầu cao giọng hô to: “Ngươi đâu a, phi lễ a, cứu mạng a, đến mà xem quan binh đùa giỡn dân nữ a! Ai làm chủ cho ta a!”
Một chiêu này của nàng quả nhiên hiệu nghiệm, mặt tên binh sĩ béo lập tức đỏ lên, lớn tiếng quát Lâm Quân Tử: “Ngươi con mẹ nó hỗn đản, ai phi lễ ngươi hả? Ngươi đừng có mà ngậm máu phun người! Có phải muốn ăn cơm tù không hả?”
Lâm Quân Tử làm ra vẻ sợ hãi, lùi về phía cửa, vừa khóc vừa kêu: “Ngươi lại còn uy hiếp ta? Người đâu a, quan binh muốn giết người a!”
Tiếng kêu la của Lâm Quân Tử , khiến cho rất nhiều người chú ý, rất nhiều khách trọ cũng đã vọt tới cửa phòng.
Tên binh sĩ hỏi Lâm Quân Tử lúc trước, vừa nhìn thấy tình thế không tốt, hơn nữa, hình tượng của Lâm Quân Tử bây giờ quả thực rất dễ khiến người ngoài hiểu lầm.
Hắn vội vàng nói với mấy tên binh sĩ trong phòng: “Được rồi, được rồi, lục soát xong, đi thôi, không nên cùng đàn bà chấp nhặt.”
Mấy tên binh sĩ hùng hùng hổ hổ mà bước ra khỏi cửa.
Lâm Quân Tử “Cạch” một tiếng đống sầm cửa lại, đồng thời, cảm thấy trái tim mình khẩn trương đến mức muốn nhảy ra ngoài.
Ghé vào cửa cẩn thận nghe ngóng, xác định đám quan binh kia quả thực đã rời đi, Lâm Quân Tử nhanh chóng chạy đến bên cạnh thùng gỗ, cúi xuống mặt nước thấp giọng nói: “Này, ngươi có thể ra được, bọn họ đi rồi!”
Nhưng là, không có tiếng động, mặt nước cũng không chút gợn sóng.
Lâm Quân Tử có chút hoảng hốt, chẳng lẽ ở dưới nước lâu quá, người đã nghẹn thở mà chết?
Nghĩ tới đây, Lâm Quân Tử bất chấp tất cả, vươn tay xuống nước túm lấy công tử lôi ra.
Quả nhiên hai tròng mắt công tử gắt gao nhắm lại, sắc mặt tái nhợt, đã ngất đi rồi.
Lâm Quân Tử thầm than một tiếng “gay to!”, động tác cũng không có dừng lại, nàng dùng toàn lực, đem công tử từ trong thùng gỗ kéo ra.
Lâm Quân Tử bất chấp toàn thân ướt sũng, bây giờ, cứu người quan trọng hơn.
Đặt công tử nằm ngửa trên mặt đất, Lâm Quân Tử cúi người xuống, nâng đầu của hắn lên, nắm cái mũi, bắt đầu hồ hấp nhân tạo cho hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui