Lại đụng phải hung thần.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Bạch Lộ tràn ngập cảm kích, hắn kinh sợ nhìn Lâm Quân Tử chắp tay tạ ơn.
Vẻ mặt cung kính làm cho sự lãnh đạm cùng với ý cười nhẹ nhàng trong mắt hắn được che dấu hoàn mỹ không sứt mẻ.
“Đa tạ Lâm cô nương xuất thủ, ngươi lại cứu ta một lần nữa.”
Lâm Quân Tử không thèm để ý mà khoát tay ngăn lại ” Đừng khách khí nữa, mau rời khỏi đây nhanh lên! Ta đến Ý Hương Lâu, các ngươi cũng mau chóng lên đường đi!”
Bạch Lộ có chút ngạc nhiên, ngước mắt lên ” Phải đi rồi sao ?”
Lâm Quân Tử cười vô tâm vô phế ” Đương nhiên a, không cần phải cáo biệt lằng nhằng làm gì, truy binh sắp đuổi đến nơi rồi, tản ra thôi !”
Lâm Quân Tử còn chưa dứt lời, cửa nhà trọ đã truyền đến tiếng bước chân hỗn độn.
Một giọng nói từ xa xa truyền đến “Là ở đây sao? Đại gia thật sự bị người ta khi dễ ở đây ?”
“Nhị ca, chính là chỗ này, mấy người Đại gia bọn họ vẫn còn ở bên trong, nhanh lên một chút.”
Cát Thái Lang vẫn đang co quắp ở một bên, nửa chết nửa sống, vừa nghe thấy tiếng nói chuyện này, lập tức tỉnh táo tinh thần.
Nguyên lai là cái tên Tiểu Viên Tử vừa nãy đi báo tin đã trở lại, phía sau lại còn dắt theo một đám người !
Trong tay tên nào tên ấy, toàn là trường thương, đoản côn, cực kỳ hung ác.
Tên khỉ ốm kia lập tức cắn răng chịu đựng đứng dậy, quay ra cửa the thé hô to “Nhị ca, chúng ta ở trong này, các ngươi mau tới, ả tiện nhân này còn muốn chạy.”
Chưa nói xong, một đám người đã cuất hiện ở cửa.
Nhìn hơn hai mươi người đang dũng mãnh tiến vào cửa, Lâm Quân Tử cắn môi, thảm rồi.
Toi rồi, thế này thì hơi bị phiền toái, đây mới là chân chính người đông thế mạnh đi !
Hơn hai mười người a !
Lâm Quân Tử nhìn về phia Bạch Lộ, thấp giọng nói: “Đám này toàn một lũ ô hợp, không chịu nổi một kích, thừa dịp quan binh còn chưa có tới, nghĩ cách trốn đi.”
Vẻ mặt Bạch Lộ hiện lên sự lúng túng : “Như thế này thì trốn làm sao được ?”
Lâm Quân Tử đảo mắt “Mục tiêu của bọn chúng là ta, ta xông lên đánh cùng bọn chúng, ngươi trước từ cửa sổ phía sau chạy đi, để Cửu Nguyệt cản ở phía sau, Ngươi cứ chạy thật xa thật xa vào, đừng có quay đầu lại!”
Bạch Lộ có chút kinh ngạc, thốt ra “Vậy ngươi làm sao bây giờ ? Cát Thái Lang đã bị ngươi phế đi, nếu như ngươi bị bọn chúng bắt trở lại, ngươi nhất định sống không nổi.”