Phục Hồi Sư Trở Về Từ Vực Thẳm

(Phòng quý tộc sẽ như thế nào đây...)

Tôi hồi hộp mở cánh cửa của căn phòng ra.

"Hoeeee!!!"

Và bất giác hét lên.

Cái gì? Cái quái gì thế này?? Cái quái gì thế này?!

"Có chuyện gì vậy ạ quý khách? Có chỗ nào khiến quý khách không hài lòng sao ạ?"

Nghe thấy tiếng hét của tôi, Kon đã rời đi liền chạy đến.

Biểu cảm của Kon trông có vẻ lo lắng.

"Không, tôi chỉ hơi bất ngờ trước dáng vẻ rộng lớn của căng phòng."

Thật xấu hổ.

Nhưng đáng tiếc là tôi không thể giấu được kinh ngạc.

"À, quý khách là tân thủ nhỉ. Vậy thì, Kon này sẽ giải thích ạ."

"Ồ, cảm phiền..."

Trước khí thế đột nhiên thay đổi của Kon, tôi có cảm giác như mình đang bị đẩy lùi về sau.

"Căn phòng này rất tuyệt vời ạ. Quý khách hãy nhìn lên chiếc đèn chùm ở trung tâm phòng đi ạ. Tuy dáng vẻ bên ngoài bình thường, nhưng đó là một ma đạo cụ được ấn định phù chú ạ!"

"Khuếch đại không gian?"

"Vâng, là ạ. Như quý khách thấy, không gian bên trong của căn phòng rộng lớn hơn dáng vẻ bên ngoài ạ."

A, đúng thật!

Khoảng cách cửa phòng và bên trong hoàn toàn không đồng đều!

"Quý khách có muốn tôi giải thích và hướng dẫn ở bên trong không ạ?"

"Làm ơn!"

Tôi bắt đầu cao hứng.

Ban đầu tôi cũng chẳng kỳ vọng mấy. Nghe đến phòng quý tộc, tôi cũng chỉ cho rằng nó giống phòng VIP trong khách sạn 3 sao. Dù gì thì thời đại của thế giới này cũng khá trung cổ mà? Thế nên tôi đã hoàn toàn bị mất cảnh giác. Mở nắp ra mới biết, trong rương chứa đầy kho báu!

"Đây là chuông chứa ma thuật ạ. Nếu quý khách gõ như thế này, căn phòng và quần áo, giày, giáp nói chung sẽ trở về trạng thái sạch sẽ vốn có."

*Ring~*

Cùng với âm thanh, một làn sóng ma thuật dịu nhẹ lan rộng khắp căn phòng.

Tôi điểm mắt lên chuông ma thuật.

Đầu tiên, dáng mạo của nó trông khá giống một chiếc chuông kim loại thông thường. Phần đỉnh đầu được kết nối với giá đỡ, là một chiếc chuông nhỏ nhắn trông rất đáng yêu.

Tuy nhiên, điểm khác biết bắt đầu từ đây.

Những ký tự ma thuật được khắc họa trên vành âm thanh. Quả lắc mang hình dáng giọt nước có vẻ như là ma thạch vô thuộc tính. Gậy gõ chuông cũng được đính kèm ma thạch ở phần đuôi.

Cơ chế hoạt động của nó dường như là cộng hưởng ma thuật được sinh ra khi ma thạch trên gậy gõ và ma thạch của con lắc va chạm nhau. Khi đó, âm thanh sẽ mang bước sóng ma thuật chứa lan rộng khắp căn phòng.

(Mình muốn có một cái!)

"Còn đây là thiết bị điều chỉnh nhiệt độ trong phòng ạ."

Không lẽ là một loại ma đạo cụ có công dụng giống máy điều hòa?!


"Như thế này, nhiệt độ trong phòng sẽ ấm hơn ạ."

"Ồ, đúng thật!"

Bầu không khí dịu nhẹ hơn khi Kon hoàn thành thao tác.

"Cửa kính này được ứng dụng dựa trên kết giới ma thuật ạ. Từ bên ngoài sẽ không nhìn được vào bên trong, hơn nữa còn vô cùng chắc chắn ạ."

(...cảnh biển về đêm đẹp ghê~)

Mà khoan!

"Tôi nhớ ở góc này là tường mà nhỉ?"

Trước đó, khi đứng trước Leviathan Đình quan sát tổng thể, tôi chỉ nhìn thấy mặt tường bằng phẳng ở khu vực này.

"Là ma thuật ngụy trang ạ. Khách sử dụng phòng quý tộc, chủ yếu là những nhân vật có địa vị, đảm bảo an toàn cho khách quý là điều hiển nhiên ạ."

Ồ... Fantasy có khác.

"Nhân tiện, cái này không lẽ là bồn tắm?"

Hơn cả cửa sổ, tôi cảm thấy tò mò với thứ trông giống bồn tắm được thiết lập ở cạnh bên hơn.

"Đúng vậy ạ. Có rất nhiều khách muốn vùa ngắm cảnh biển vừa ngâm mình trong nước nóng ạ."

Tuyệt vời! Ban đầu tôi không hiểu vì sao trong phòng có bậc thang. Nhưng bây giờ thì tôi đã biết được nguyên nhân rồi. Hóa ra là bồn tắm âm sàn.

"Còn cái này?"

Tôi chỉ vào chiếc hộp đen được bố trí bên cạnh bồn tắm.

Hình như cạnh giường ngủ và ghế sô pha cũng có chiếc hộp đen tương tự như này.

"Là hộp giữ lạnh ạ. Bên trong có thức uống mát lạnh, quý khách có thể tiêu dùng tùy thích ạ."

Tôi không khỏi bị choáng ngộp trước nền văn minh của thế giới này.

Trong game, những chi tiết như thế này không được miêu tả cụ thể. Nhưng trong thực tế, công nghệ ma đạo cụ của thế giới này thậm chí còn vượt trội hơn cả trái đất.

Không ví dụ ở đâu xa, ma đạo cụ đã là một công nghệ vô cùng hữu ích rồi. Nếu thứ này được phổ biến rộng rãi trên trái đất, vấn đề gia tăng dân số dẫn đến không đủ chỗ ở sẽ được giải quyết.
2

"Bữa tối sẽ được mang đến ngay ạ. Nếu quý khách còn câu hỏi gì xin hãy liên lạc với quầy thông qua ma đạo cụ ở đầu giường ạ."

Hoàn thành phần giải thích, Kon rời khỏi phòng. Không lâu sao, một chị hầu gái đẩy xe thức ăn đến. Vậy là chẳng mấy chốc, những món ăn hải sản ngon mắt đã được bày lên bàn.

"Uhaaa~ Quá khủng!! Bắt đầu từ sashimi nào♪"

Dao. Nĩa. Thìa. Đũa. Nĩa Thìa? Trong mấy thứ này, tôi chọn đũa.

(Ăn sashimi thì còn lựa chọn nào khác ngoài đũa chứ!)

Trong tiểu thuyết chuyển sinh hay có tình huống đũa không được phổ cập hay tìm kiếm nước tương gì đó, nhưng trong thực tế thì có vẻ như không giống vậy nhỉ.

(Hoặc cũng có khả năng là vì nhà trọ này đặc biệt. Mà, tạm gác suy nghĩ qua một bên đi.)

Gắp một miếng sashimi trông giống sashimi cá hồi, tôi chấm vào nước tương rồi cho luôn vào miệng.

"unnnn~"

Hương vị dịu nhẹ của mỡ cá hòa nguyện cùng phong vị đậm đặc của nước tương đã tạo lên một loại kỳ tích khiến cho vị giác trở nên hạnh phúc!

"Tiếp đến... cái này là cá gì nhỉ?"

Món sashimi được làm từ nhiều loại cá. Tôi thưởng thức từng loại một và đưa ra đánh giá trong đầu.


Khi đã thỏa mãn với sashimi, tôi điểm mắt sang đĩa sushi.

(Đúng là cơm rồi.)

Những tình huống điển hình trong tiểu thuyết dị giới đang dần vụn vỡ, nhưng nó vẫn không thể ngăn cản tôi chấm miếng sushi vào nước tương và cho vào miệng.

"...ngon ghê!"

Hương vị hoài niệm.

Do công việc nên tôi ít khi có dịp đến quán sushi. Mà dù có đến thì cũng chỉ là sushi xoay. À, thi thoảng tôi còn gọi sushi đến tận nhà nữa.

(Ngẫm lại, mỗi khi có dịp ăn mừng, mình đều chọn sushi.)

Với một đứa thường dân như tôi thì sushi chính là thượng đẳng nhất rồi.

(Ngày hôm nay coi như ăn mừng mình chính thức đến dị giới!)

Tôi gắp miếng mực nướng sốt chua ngọt cho vào miệng.

(Cái này cũng ngon không kém!)

"Nhiều như này... ăn hết nổi không nhỉ."

Sashimi, sushi, mực nướng chỉ mới là bắt đầu.

Trên bàn còn có xúp cá, cháo hải sản, thịt tôm cháy sém, lẩu hải sản... ừm, điểm qua một lần nữa vẫn thấy nhiều.

Tuy vậy, món nào cũng có hương vị đặc trưng và vị ngon ngọt của riêng. Khi nhận ra thì tôi đã chén sạch những món ăn trên bàn.

(A ha ha... mình lo lắng thừa rồi.)

Tôi cũng không ngờ bản thân lại có thể ăn nhiều như vậy.

Chắc hẳn là vì Masha sở hữu thuộc tính háu ăn rồi.

"Hơi khát."

Trong tâm trạng tò mò, tôi mở chiếc hộp màu đen - hộp giữ lạnh - ra.

"Ồ, khá bài bản."

Sữa. Nước ép. Rượu. Nước thường. Có đa dạng các loại thức uống. Thêm nữa, chúng còn được chứa trong bình thủy tinh có nhãn hiệu. Quả thật không thể xem thường nền văn minh ở thế giới này.

Có điều, theo tôi đoán, những thiết bị chắc hẳn chỉ được giới quý tộc hoặc thương nhân giàu có sử dụng. Trên thực tế, ngôi làng ở quê tôi làm gì tồn tại những thiết bị này.

"Mình sẽ chọn cái này♪"

Tôi lấy một chai rượu vang từ hộp giữ lạnh.

Chỉ một đồng vàng mà phục vụ đồ uống tận tình như này kể ra cũng đáng đồng tiền bát gạo.

"Uwaa, mùi khá nồng. Bao nhiêu độ vậy nhỉ."

Rót rượu vang vào ly, tôi mở hệ thống và chuyển sang slot trang bị thứ 3.

Mọi trang bị trên cơ thể tôi bỗng chốc biến mất. Tức là hiện tại tôi đang ở trong trạng thái khỏa thân.

Lý do ư? Tất nhiên là để vào bồn tắm rồi.

Bồn tắm âm sàn cạnh cửa sổ. Còn gì tuyệt vời bằng vừa ngâm mình trong nước nóng vừa ngắm cảnh biển đêm ngoài cửa sổ, cùng ly rượu vang trên tay chứ!

Ngoài ra, tôi còn muốn thử xem ma thuật của mình có thể hóa giải được trạng thái say nguội sau khi uống rượu không.


(...đợi đã. Hình như Masha chưa đủ hai mươi tuổi.......)

Mừ... chắc không sao đâu nhỉ. Thế giới này cũng không có quy định về độ tuổi uống rượu. Chỉ một hoặc hai lần chắc sẽ không xảy ra vấn đề nghiêm trọng gì đâu. Hơn nữa, tôi còn có ma thuật phục hồi mà.

"Tận hưởng thôi~"

Đặt chai rượu vang và ly xuống thành bồn tắm, tôi điểm mắt sang bảng điều chỉnh.

(Bên này là nước lạnh, bên này là nước nóng nhỉ?)

Có hình ảnh và chữ viết. Như này sẽ không thể nhầm lẫn được. Tôi bấm vào nút nước nóng và điều chỉnh nhiệt độ ở mức vừa đủ.

"Aaaaaaa~ Cực lạc~"

Tôi nhấc ly rượu vang lên và nhấp một ngụm.

"~~~~~~!"

Cổ họng nóng rực.

Cảm giác thoải mái như thể sự mệt mỏi tích tụ trong một tuần qua đã tan biến sạch sẽ vậy.

Cảnh biển đêm huyền bí. Rượu ngon. Nước nóng thoải mái. Tôi chỉ muốn khoảng thời gian này kéo dài mãi thôi.

"À đúng rồi..."

(Hình như mình vẫn chưa thử nhật khóa trong bồn tắm nhỉ...)

*Ực*

K-Không biết cảm giác sẽ như thế nào?

Vừa lo sợ nhưng lại vừa kỳ vọng, tôi trược tay trên cơ thể rồi dần dần đi xuống-



"A, là trần nhà xa lạ."

(Từ khi nào mình đã trở về giường và rơi vào giấc ngủ vậy kìa...)

Lạ kỳ thay, tôi chẳng thế nhớ được gì.

"Vào tắm lần nữa rồi ăn sáng thôi."

Muốn lên thuyền thì tốt hơn hết là nên đi sớm.

Sau khi hoàn tất bữa sáng với món xúp sò thanh đạm, tôi check out phòng và hướng thẳng đến bến cảng.







(Lạ nhỉ. Rõ ràng là ở khu vực này, nhưng mình lại không tìm thấy người bán vé.)

"Này, cô gái, cô đến đây làm gì?"

Đúng lúc đang nhìn dọc nhìn ngang tìm người bán vé, tôi bất chợt nghe thấy giọng của một người đàn ông từ phía sau.

Chủ nhân của giọng nói là một nam thanh niên da rám nắng.

"Tôi muốn mua vé đến Cố đô Pohvi."

"Đến Cố đô Pohvi? Vô ích, vô ích. Cô đến từ nơi khác à?"

"À ừm."

"Người từ nơi khác chắc không biết. Cách đây vài tháng, vùng biển lưu thông với Cố đô đã bị chiếm đóng bởi một lượng lớn ma vật. Tàu thuyền đi qua đều bị đánh chìm."

Chẳng phải chỉ cần thành lập đội thảo phạt là được sao?

Dường như hiểu được ý nghĩ của tôi, nam thanh niên tiếp tục giải thích.

"Đội thảo phạt cũng đã ra khơi. Số lượng ra khơi là trên ba mươi tàu. Nhưng khi trở về chỉ còn có bốn thôi. Nghe nói là họ cứu được một thuyền từ Cố đô, nhưng thiệt hại vô cùng nghiêm trọng."
4

"Tình hình không mấy khả quan nhỉ."


"Kỳ thực. Thiệt hại chừng ấy mà vẫn không thảo phạt được hết lũ ma vật. Kết quả, ngư dân chúng tôi không thể ra vịnh đánh cá. Chỉ có thể thả lưới ở quanh quẩn vùng nông. Cứ tiếp tục thế này, số lượng cá đổ ra thị trường sẽ không đủ, vật giá cũng sẽ tăng cao."

Nam thanh niên khoan tay thở dài chán nản.

"Vậy, bao giờ thuyền mới hoạt động trở lại?"

"Ít nhất là trên ba năm."

(HẢ! BA NĂM?!)

"Không thể nào..."

"Những người trên đưa ra kết luận như vậy. Ngư dân chúng tôi cũng chẳng biết phải làm sao."

"Nhưng tôi có việc phải trở về Cố đô Pohvi gấp."

"Hừm........." Nam thanh niên ra chiều suy nghĩ "Vậy thì chỉ còn cách tự đóng thuyền thôi. Nếu may mắn, cô có thể khởi hành trong vòng hai năm. Lựa chọn đường vòng thì chắc sẽ không gặp phải ma vật... À, đây chỉ là ý kiến của cá nhân tôi, tôi không khuyến khích đâu đấy."

(Không đùa đấy chứ....)

"Cảm ơn anh."

"Ồ, không có chi."

Cái người này chắc chắn là đang rảnh rỗi không có gì làm. Nhưng dù sao thì tôi cũng rất biết ơn.

(Phải đóng thuyền sao...)

Tôi chán nản rời khỏi bến cảng.

(Có ma thuật dịch chuyển thì tốt biết mấy.)

Đáng tiếc thay thứ ma thuật tiện lợi như vậy không tồn tại.

Nhưng nếu là nghề thượng cấp của Ma thuật sư?




Phục hồi sư -> Nữ tu sĩ -> Tư tế -> Thánh nữ -> Sứ đồ




Không biết có thể gọi đây là một tiền lệ không. Nhưng tôi đã mở khóa được nghề thượng cấp của Phục hồi sư. Một nghề nghiệp mà lẽ ra không tồn tại trong game.

Có thể nghĩ, nghề Thượng cấp sẽ được mở khóa trong một phiên bản cập nhật nào đó. Nhưng như vậy không có nghĩa là tôi biết cách mở khóa nghề thượng cấp của những nghề nghiệp khác. Ngay cả nghề Sứ đồ, tôi cũng chỉ tình cờ giải phóng được.

(Ừm mà...)

Trước hết tôi sẽ thử đóng thuyền.

Trong khoảng thời gian chờ đợi, tôi sẽ thử tìm hiểu về ma thuật của thế giới này. Biết đâu sẽ có những loại ma thuật liên quan đến dịch chuyển mà tôi không biết.

(Ma thuật không gian... cái này chỉ có thể can thiệp vào không gian thôi.)

Tạo ra . Thay đổi trang phục nhanh. Kết giới không gian. Đại thể chỉ có thể làm được những điều như này.

(Nhưng mà... thế giới này có bán sách liên quan đến ma thuật không nhỉ? Trong game không hề nhắc đến thông tin này.... khoan đã, đúng rồi!)

Kỹ năng của nghề Học giả. Nếu là kỹ năng , biết đâu tôi sẽ có thể viết ra những gì bản thân mong muốn.

(Mà, tạm thời cứ quyết định vậy đi.)

Trước hết là yêu cầu đóng thuyền. Giả như không dùng cho chuyến đi về Cố đô Pohvi, vẫn có thể dùng trong dịp khác. Nói tóm lại, sẽ không sợ bị lãng phí.

(À, phải chuẩn bị tiền nữa.)

Sau đó là thử viết sách liên quan đến ma thuật. Mặc dù không biết có thành công hay không... nhưng riêng việc này, nếu không thử thì chẳng thế nói được gì.

Rồi thì... dù có là gì đi nữa, hẳn cũng sẽ không thể hoàn thành trong một sớm một chiều.

(Nếu đã sẵn tiện ở lại đây một thời gian... có vài điều mình muốn thực hiện.)

Không thể về là một điều nằm ngoại dự tính của tôi. Tất nhiên, tôi cảm thấy rất đáng tiếc. Nhưng nếu đã là như vậy, thì ngại gì mà không tận hưởng khoảng thời gian ở đây?

"Nào, đến Hội thôi♪"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui