Phục Hồi Sư Trở Về Từ Vực Thẳm

Nene là con gái của ai?

Là của tôi và em gái.

Những từ này lập đi lập lại trong đầu. Nhưng não bộ của tôi vẫn không thể nào theo kịp.

"Kon, có thể kể thêm chi tiết được không!"

Tôi rướn người lên phía trước. Khoảng cách giữa mũi tôi và mũi Kon chỉ cách xuýt xoa đôi chút.

"Chi tiết là như thế nào ạ...A."

Kon đỏ mặt tránh ánh mắt sang một bên. Nhưng rồi, ánh mắt Kon đột nhiên dừng lại ở một điểm.

"........"

Tôi cũng nhìn theo Kon.

Ở đó là bé tai cáo đáng yêu đang hiếu kỳ ngước mắt nhìn chúng tôi.

Đôi tai hình tam giác rung rung. Chiếc đuôi thả lỏng trên thành ghế. Đôi mắt to tròn nhấp nhấy.

(S-Sinh vật gì mà đáng yêu thế này~♥)

Mái tóc, đôi tai, và chiếc đuôi sắc màu hoàng kim. Phần chóp nhọn của đôi tai tam giác, và phần đầu của chiếc đuôi màu tuyết trắng. Cặp đồng tử to tròn màu pha lê vàng.

(Thật sự rất giống cáo. Vô cùng đáng yêu~♪)

Có lẽ tôi vẫn chưa đề cập đến điều này. Kon thật ra cũng sở hữu cùng những sắc tố giống Nene. Hay nói đúng hơn thì Nene kế thừa sắc tố từ Kon?

Nhưng dù có là gì đi nữa, thì hiện tại, trước mắt tôi đang có hai thiếu nữ tai cáo vô cùng cực kì đáng yêu!

"Nene... cuối cùng thì... cuối cùng thì... con cũng tỉnh dậy..."

Kon bế Nene lên vào ôm cô bé vào lòng. Má hai người cọ sát vào nhau. Có lẽ cảm nhận được hạnh phúc từ động thái, từ thân nhiệt của đối phương, nên hai chiếc đuôi không ngừng vẫy qua đánh lại.

Đương nhiên là tôi không thể rời mắt khỏi cảnh tượng này!

"Mama... nhột quá... Mama này... chị kia là ai vậy?"

Nene cười khúc khích. Bất chợt cặp mắt hiếu kỳ của cô bé hướng về tôi. Chiếc đuôi cũng bỗng nhiên dừng lại.

"Tiểu thư Masha là người đã chữa trị cho con đấy, Nene. Mau cảm ơn tiểu thư đi."

"Tiểu thư Masha? Cảm ơn tiểu thư!"

Nene không hiểu cách gọi tiểu thư kia. Cô bé nghiêng đầu, nhưng vẫn choàng tay qua cổ mẹ rồi cúi đầu nói lời cảm ơn với tôi.

(Hự! ...vì cô bé quá đáng yêu nên xém chút nữa là mình ngất luôn rồi...)

Nene nhìn kiểu gì cũng chỉ khoảng 4~5 tuổi. Một cô bé nhỏ tuổi như vậy đã phải hứng chịu lời nguyền quái ác kia. Thật tốt vì tôi đã có thể kịp thời chữa trị, lấy lại nụ cười cho cô bé.

*Guuu~*

Âm thanh đáng yêu bỗng nhiên vang lên từ đâu đó.

Hai má Nene đỏ lên.

"Mama, con đói bụng rồi..."

"Đúng vậy nhỉ, hôm nay Nene vẫn chưa ăn gì... Tiểu thư Masha, tôi vào bếp chuẩn bị bữa tối nhé. Mong tiểu thư trông Nene giúp tôi ạ."

"Tất nhiên rồi! Xin hãy giao cho tôi!!"

"Mama, chị này đáng sợ quá..."

Trước thái độ hăng hái đến lạ thường của tôi, cả Kon và Nene đều bị áp đảo.

(Bậy. Không được, tuyệt đối không được mất kiểm soát!)

"Mama phải vào bếp chuẩn bị rồi. Con chơi với tiểu thư Masha một chút nhé."

"Vâng..."

Coi bộ Nene khá cảnh giác với tôi.

Nguyên nhân có lẽ là vì <Abyss Blindfold>.

Từ ánh mắt của Nene, tôi có thể đoán được cô bé đang nhìn gì.

Người lớn có thể không quan tâm đến <Rối loạn nhận thức> mà tôi tạo ra, nhưng trẻ con thì không như vậy. Chúng sẽ không hiểu vì sao, chúng không nhận thức được khuôn mặt của tôi, dù vẫn hình dung được tôi trông thế nào.

(Nghĩ lại thì, cảm giác mà <Rối loạn nhận thức> mang lại cũng khó chịu nhỉ...)

Không còn cách nào khác, tôi đành phải chuyển sang <Bạch nhãn>. Hiệu ứng này tuy không thể che đậy được đoàn bộ chỉ số hấp dẫn của tôi, nhưng ít ra nó không làm Nene cảm thấy khó chịu.

"Tuyệt quá! Tiểu thư Masha biết sử dụng ma thuật!"

"Cái này vẫn là bình thường thôi. Nene có muốn xem phép màu không?"

Thật may vì Nene đã không còn cảnh giác đối với tôi nữa.

(Hóa ra nguyên nhân thật sự là do <Rối loạn nhận thức>.)

Tạm thời gạc bỏ suy nghĩ sang một bên, tôi sử dụng <Thánh địa> mô phỏng lại hình dáng bảy sắc của những con thú, chẳng hạn như cá heo, cánh cụt nhỏ nhắn. Cho chúng thực hiện những màn biểu diễn giống trong thủy cung.

"Awaaa~ Tuyệt quá! Tuyệt quá!"

Nene vỗ tay đưa mắt theo dõi màn biểu diễn nhận thức ăn của những sinh vật bảy sắc nhỏ nhắn.

Không riêng gì Nene, tôi cũng thấy bất ngờ với bản thân vì có thể sử dụng ma thuật điệu nghệ như vậy. Rốt cuộc thì tôi có thể cheat đến mức nào đây?

Trong lúc tôi thở dài trong lòng, bữa tối đã hoàn tất và buổi biểu diễn cũng đi đến hồi kết.



Có một điều nằm ngoài dự đoán là cả tôi, Kon và Nene đều ăn rất khỏe.

Ban đầu tôi còn bị áp đảo bởi số lượng món ăn được bày trên bàn. Thế mà, chỉ chưa đầy nửa giờ, cả 3 chúng tôi đã chén sạch không sót lại thứ gì.

Điều đáng ngạc nhiên nhất quả nhiên là sức ăn của Kon. Đại khái, Kon quét sạch nửa phần trong số các món ăn, tôi và Nene mỗi người một nửa.

À, phải rồi, Numanechi không hổ danh là giống loại hiếm. Xúp, nướng thảo dược, chiên nước sốt, xông khói hay nướng muối nguyên con... dù là chế biến món nào thì hương vị tuyệt mỹ của món cá vẫn không mất đi, chẳng những thế khi kết hợp với những loại gia vị khác, nó còn kéo theo, và gia tăng chất lượng vị giác của những loại gia vị ấy.

Mừ, dường như tôi đã quá cao hứng rồi. Hết mỹ nhân rồi đến mỹ vị. Chỉ toàn những thứ khiến cho tâm hồn tôi rung động mà thôi. Liệu có ổn không khi tôi ở lại lâu dài trong ngồi nhà này?

Trong lúc tôi còn đang phân trần trong đầu thì chưa gì thử thách đã ập đến và xém chút thổi bay đi lý trí của tôi.

"Phòng tắm đã được chuẩn bị, mời tiểu thư Masha vào nhé. Tôi và Nene sẽ giúp tiểu thư tắm rửa."

"Rất vinh...... Ha! Không không, tôi tự tắm được mà. Kon hãy tắm cho Nene và bản thân trước đi. Nhìn kìa, không phải Nene đã bắt đầu cảm thấy buồn ngủ rồi sao?"

Lấp đầy cái bụng với những món ăn ngon lành, Nene đã thỏa mãn và bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài, mắt mở không lên. Chiếc đuôi cùng tai cáo tam giác cũng vì thế mà rũ rượi.

Dù nói rằng lời nguyền đã hoàn toàn biến mất và cơ thể đã lấy lại trạng thái khỏe mạnh, nhưng Nene vẫn là trẻ con. Mà đã là trẻ con thì quan trọng nhất chính là ăn, chơi và ngủ. Ăn và chơi đã hoàn tất, giờ cô bé buồn ngủ cũng đã điều đương nhiên.

Hãy khen tôi đi vì tôi đã nhanh trí tạo ra một cái cớ hoàn mỹ để né tránh cạm bẫy mang tên đi tắm cùng nhau kia!

Nói toẹt ra thì tôi rất muốn vào tắm cùng hai người. Bởi vì, cả hai đều là những thiếu nữ tai cáo đáng yêu đấy?! Được mời mà còn không ăn thì chỉ có thể là động vật ăn cỏ thôi. Mà tôi thì không ham thích gì việc ăn cỏ.

Nhưng mà nhé... ít nhất thì tôi vẫn có lý trí và đạo lý riêng. Những lời mà Kon nói với tôi trước lúc Nene tỉnh dậy, cho đến bây giờ vẫn chạy vòng vòng trong đầu tôi đây.

Nene là con gái của Kon và em gái.

Sẽ có rất nhiều cách hiểu tập hợp những từ ngữ này.

Thế nhưng, tôi chỉ có thể nghĩ đến một trường hợp duy nhất mà thôi.

Đó chính là yuri chị em!

Không, ngoài yuri chị em ra thì không thể là thứ gì khác!

Nếu có một tên đàn ông nào đó chui vào giữa thì tôi sẽ giết hắn!!

Ở trong vườn bách hợp thì tuyệt đối không được phép có bóng dáng của đàn ông!!!
1

Cũng vì lẽ đó nên bây giờ tôi mới trầm mặt ở cái ghế sô pha này. Yuri chị em là một tạo vật rất linh thiêng và tuyệt đối cần được bảo tồn. Một kẻ có nguy cơ làm ra chuyện trái đạo đức như tôi, tuyệt nhiên không thể dấn thân vào.

Tắm cùng hai thiếu nữ tai cao xinh đẹp, tôi không tin là bản thân sẽ giữ vững được lý trí.

Quan trọng hơn, hãy thử nghĩ xem nên mở chuyện như thế nào với Kon đi.

Cho đến bây giờ, tất cả đều chỉ là suy đoán, nguyện vọng và ảo tưởng của tôi mà thôi. Cho dù tỉ lệ có cao đến đâu thì chúng vẫn không thể trở thành sự thật. Ít nhất là đến khi được nghe chính Kon kể.

"Tiểu thư Masha, tôi đã tắm xong rồi ạ. Mời tiểu thư vào."

"Cảm ơn Kon. À, một chút nữa, chúng ta có thể nói chuyện được không?"

"Đương nhiên là được rồi ạ. Sau khi chăm Nene ngủ xong, tôi sẽ quay trở lại phòng khách ạ."

Bước vào phòng tắm, tôi không thực hiện những công đoạn giống thường ngày mà chỉ sử dụng <Ma thuật sinh hoạt>, tắm sơ qua bằng vòi sen và ngâm mình vào bồn tắm. Có lẽ còn chưa đến 15 phút là tôi đã ra ngoài.

Tôi lấy từ <Kho lưu trữ> ra một chiếc váy babydoll dùng làm váy ngủ và nội y đêm. Bình thường tôi sẽ không mặt những thứ này và chỉ quấn khăn tắm. Tuy nhiên, tôi không thể làm thế ở nhà người khác được.

Sau khi đã hoàn tất việc thay đồ ngủ, tôi bước ra phòng khách. Nhân tiện, tôi vẫn để nguyên chế độ <Bạch nhãn> của <Abyss Blindfold>. Có lẽ sau này ở trong nhà tôi sẽ thường xuyên sử dụng chế độ này.



Khi tôi ló mặt ra phòng khách, Kon đã ngồi ở ghế sô pha và nấu sẵn một ấm trà.

Tôi ngồi xuống vị trí đối diện với Kon. Kon mỉm cười và rót trà ra tách.

Nâng tách lên, tôi thưởng thức một hớp trà nóng sau khi vừa tắm xong.

"Ngon quá..."

"Fufu."

Nhìn thấy gương mặt giãn ra của tôi, Kon cười nhẹ.

"Nene đã ngủ rồi nhỉ?"

"Vâng. Nằm xuống giường và được tôi xoa đầu một lúc thì con bé đã ngủ rồi ạ. Trước đó, con bé ngủ rất khó khăn. Nhiều lần phải sử dụng đến thuốc ngủ liều lượng mạnh..."

Tôi ngước nhìn và quan sát biểu cảm của Kon. Xem ra Kon chỉ đang hồi tưởng lại.

"Nene và Kon đã vất vả rồi nhỉ. Nhưng kể từ giờ sẽ không sao nữa đâu."

Lời nói của tôi là hoàn toàn vô căn cứ. Nhưng nếu vẫn còn ở đây, ít nhiều tôi cũng sẽ để tâm đến hai mẹ con họ. Tôi có thể đảm bảo, thương tích - bệnh tật - lời nguyền - sinh tử, không thể làm phiền họ.

"Cảm tạ tiểu thư Masha, tất cả cũng là nhờ ơn của tiểu thư."

Kon lại cúi đầu cảm ơn tôi.

Tôi ra hiệu cho Kon ngẩng đầu lên.

"Thật ra, tôi có chuyện muốn hỏi Kon."

"Chuyện muốn hỏi ạ?"

"Nếu không muốn nói, Kon không nói cũng được."

"Không ạ. Trong khả năng có thể, tôi sẽ đáp ứng ạ."

Hớp thêm một ngụp trà, tôi hạ tách xuống trước ngực.

"Kon chưa kết hôn nhỉ. Kon nói rằng Nene được sinh ra giữa Kon và em gái. Tôi có đôi chút hiếu kỳ về chuyện đó."

Biết hỏi như thế này khá thất lễ. Hiếu kỳ chuyện gia đình ngưới khác là không nên. Nhưng dù thế, tôi vẫn muốn biết câu truyện ở đằng sau!

"À, là chuyện này ạ? Cũng không có gì đặc biệt đâu ạ. Nhưng nếu tiểu thư Masha muốn biết thì cho tôi xin được phép kể ạ."

"Kon sẽ kể sao? Nếu là bí mật thì không việc gì phải nhượng bộ đâu nhé."

"Chuyện này cũng không phải bí mật gì ạ."

"Thế thì không sao nhỉ?"

"Vâng ạ."

Kon mỉm cười.

Tôi thở phào nhẹ nhõm vì đối với Kon chủ đề này không phải là một bí mật không thể kể với ai.

"Bắt đầu từ đâu nhỉ..." Kon suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục "Hồ tộc của chúng tôi sinh sống tại một ngôi làng trên Đảo quốc phía đông."

Nhắc đến Đảo quốc nằm ở phía đông thì tôi chỉ có thể liên tưởng đến... thôi, chắc không cần phải nói nữa đâu. Đằng nào thì cũng là do sự sắp xếp của nhà phát triển game, và Nữ thần đã paste toàn bộ sang thế giới này.

"Ngôi làng này được bao bọc bởi núi rừng. Chính vì vậy, tài nguyên đến từ tự nhiên là không bao giờ cạn kiệt. Có thể nói, Hồ tộc chúng tôi được tự nhiên chúc phúc, chưa từng phải chịu cảnh đói nghèo. Nhưng đổi lại, nếu không thực hiện nghi thức, nước lũ sẽ dâng trào, núi lửa sẽ bùng nổ, đại địa sẽ rung chấn."

À rế? Tôi có nghe nhầm thành đất nước của bản thân không?? Khoan hãy nói đến thực hiện nghi thức gì đó đi. Sóng thần, núi lửa phun trào, động đất. Những hiện tượng tự nhiên này, ở đất nước của tôi xảy ra không ít lần.

"Cứ cách mười năm một lần, theo nghi thức cổ xưa. Tộc trưởng sẽ lựa chọn người không sở hữu yêu lực làm tế lễ cho Đại thần Sơn Lâm. Cũng không ít người phản đối nghi thức cổ hủ này. Nhưng trên thực tế, cứ cách mười năm một lần sẽ lại có một Hồ tộc không sở hữu yêu lực được sinh ra. Cũng vì thế, mọi người không tin vào nghi thức kia, và đương nhiên lễ tế vẫn được thực hiện."

Một dự cảm chẳng lành dấy lên trong tôi.

"Vào bảy năm trước, Hồ tộc được chọn cho nghi thức chính là tôi. Thực ra, tôi đã biết mình sẽ sớm bị chọn làm vật tế lễ. Từ khi sinh ra, tôi đã không sở hữu yêu lực. Đồng thời cũng không sở hữu tên gọi. Có thể nói, tôi được sinh ra là dành cho nghi thức tế lễ này."

Kon mỉm cười bất đắc dĩ.

"Kon là tên do em gái đã đặt cho tôi. Em ấy tên là Inari. Inari là Hồ tộc sở hữu yêu lực mạnh mẽ nhất trong lịch sử của Hồ tộc. Dù sở hữu sức mạnh, nhưng em ấy không xem thường, mà ngược lại con rất thương yêu, chiều chuộng tôi. Đối với tôi mà nói, thay vì gọi Inari là em gái, tôi cảm thấy em ấy giống người mẹ thứ hai của mình hơn."

Đ-Đây chẳng phải là tình tiết mà tôi đang mong đợi sao? Yuri giữa em gái và chị gái?!

Nhưng trước hết thì, chính là cô sao Inari! Là cô đã đặt tên cho Kon sao?! Tôi đang nghi ngờ không biết liệu có phải Inari xem Kon là thú cưng không...

"Vào đêm nghi thức được tiến hành, Inari đã đưa tôi bỏ trốn khỏi làng. Inari đã chuẩn bị sẵn một con thuyền để chúng tôi cùng thoát khỏi Đảo quốc. Phải đến khi nhìn thấy con thuyền, tôi mới biết là Inari đã chuẩn bị mọi thứ từ trước."

Inari không tạo bất kì gánh nặng nào lên Kon cả. Tôi có thể nhìn thấy tình yêu Inari dành cho Kon qua điểm này. Inari không muốn đặt gánh nặng, cũng như kì vọng qua nhiều cho Kon. Bởi kì vòng càng nhiều thì thất vọng sẽ càng đau.

"Tôi và Inari đã thành công thoát khỏi Đảo quốc và trôi dạt đến Đế quốc. Từ đó, chúng tôi xây dựng sự nghiệp. Thế nhưng..."

Kon dừng lại một vài giây rồi tiếp tục.

"...tưởng chừng như mọi thứ đều thuận lợi. Thế nhưng, những người thuộc Hồ tộc trên Đảo quốc lại một lần nữa xuất hiện trước chúng tôi. Ngoài mặt thì nói là thuyết phục, nhưng trên thực tế họ đã dùng vũ lực để bắt chúng tôi trở về."

Tôi đã biết trước thế nào cũng vậy.

"Inari được gọi là mạnh nhất Hồ tộc thật chất không phải chỉ có hư danh. Dù đám người kia có tấn công bao nhiêu lần, Inari đều có thể thổi bay họ. Rối cứ như thế hết lần này đến lần khác..."

Đám người kia có vẻ khá dai dẳng nhỉ? Hay bởi đại họa đã thật sự xảy ra khi họ không thực hiện được nghi thức??

"Biết rằng không thể dùng vũ lực để khuất phục Inari, lần này họ bắt đầu khóc lóc khẩn khoản. Họ nói rằng đại họa đã thật sự xảy ra. Đại thần Sơn Lâm đã hiện hữu và không ngừng bắt cóc, ăn thịt người dân trong làng."

Những sự kiện kiểu này rất có khả năng là Raid Boss. Người có kinh nghiệm nói.

"Vì không thể chịu nổi cảnh khóc thương của những người Hồ tộc. Vào khoảng năm năm trước, Inari đã quyết định trở về để thảo phạt Đại thần Sơn Lâm. Mặc dù, tôi rất muốn ngăn cản Inari. Nhưng tôi biết lỗi là do bản thân, nên đã không thể nói được lời nào..."

Kon cúi gằm mặt, nhưng rồi ngẩng đầu lên nhìn tôi. Tuy thế, lại bắt đầu đỏ mặt, lảng tránh ánh mắt sang một bên. Khi hai má đã đỏ lên như gấc, và chiếc đuôi cuộn lại quấn chặt quanh hông, Kon e thẹn khẽ môi.

(Hự....!)

"Đêm trước ngày Inari khởi hành... Inari nói rằng, Inari đã học được một kỹ năng mới và muốn thử. Thế rồi Inari đột nhiên đẩy tôi lên giường... n-những chuyện sau đó tôi không thể nói được... nhưng sau khi Inari rời đi, tôi mới biết là mình đã mang thai Nene..."
3

Bị cắt phân đoạn quan trọng nhất rồi... nhưng thôi, dù sao tôi cũng đủ trưởng thành để hiểu được rằng, đã có chuyện gì xảy ra giữa Kon và Inari.

Quan trọng hơn là kỹ năng mà Inari nhắc đến!

"Kon có biết, kỹ năng đó là gì không?"

"Tôi cũng không rõ nữa ạ. Nếu tôi nhớ không nhầm thì là <Chúc phúc của Nữ thần Yuri>?"

(Nữ thần Yuri? Nghe tên thôi cũng đã cảm thấy có sở thích đặc biệt rồi... Rất giống tôi! Gobjob... à nhầm, goobjob!)

Khoan nào, hãy để tôi suy đoán nhé!

Kỹ năng chúc phúc của Nữ thần. Loại kỹ năng này nếu tôi nhớ không nhầm thì có thể nhận được qua danh hiệu trong game. Khi xưa, tôi từng lên được top 4 trong Arena một lần. Lúc đó, tôi đã thử chiến đấu với top 1 Arena.

Đương nhiên, tôi đã bị anh ta đánh bầm dập như miếng giẻ rách. Nhưng vì anh ta công khai thông tin nhằm phô trương sức mạnh, nên tôi đã nhìn thấy danh hiệu <Đế Vương> và kỹ năng <Chúc phúc của Nữ thần Athena> trên bảng trạng thái của anh ta.

Nghĩa là, nếu đạt đến một thành tựu nhất địch nào đó và được Nữ thần công nhận, một người sẽ được ban tặng Danh hiệu và Kỹ năng chúc phúc.

Trong trường hợp của Inari. Vì tình yêu của cô dành cho Kon đã làm Nữ thần Yuri cảm động, thế nên Nữ thần đã ban tặng cho cô Danh hiệu và Kỹ năng?

Mặc dù chỉ là đoán mò, nhưng nếu trong bảng kỹ năng không tồn tại những kỹ năng như vậy, thì chỉ có thể nghĩ theo hướng trên.

(Tóm lại, mình muốn gặp Inari để hỏi thêm về kỹ năng này.)

"Hiện tại có cách nào liên lạc với Inari không?"

"Không ạ... thức thần mà Inari đưa cho tôi vẫn hoạt động. Tôi biết được Inari vẫn còn sống. Nhưng đã hơn năm năm rồi, Inari vẫn chưa trở về... dù chỉ là một lần."

Hừm... rất có thể trận chiến khó hơn dự liệu. Như vậy khả năng rất cao Đại thần Sơn Lâm gì đó chính là Raid Boss. Một Raid Boss sẽ được cập nhật vào phiên bản tiếp theo. Phiên bản về Đảo quốc, Vu nữ và Hồ tộc.

Khá đáng tiếc vì tôi sẽ không còn được nhìn thấy cập nhật mới của The World of Fantasy. Thế nhưng, tôi hoàn toàn có thể tự tìm đến vùng đất mới mà không nhất thiết phải chờ đợi hay bị ràng buột bởi bất kỳ điều gì.

(Sau khi thu thập đủ thông tin, mình sẽ thử đi đến đó.)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui