Phục Hồi Sư Trở Về Từ Vực Thẳm

*03/02/2023: Sửa lỗi chính tả

+-----+

Dạo gần đây, ở Hội Mạo hiểm, xuất hiện một nam thanh niên sở hữu nhan sắc tựa như bạch mã hoàng tử. Nam thanh niên này mỗi ngày đều đến gặp thiếu nữ khiếm thị... Những lời bàn tán kiểu này thường xuyên lọt vào tai tôi trong mấy ngày nay.

Mà, sao cũng được. Dù gì thì mục tiêu ban đầu của tôi, tạo sự chú ý, cũng đã hoàn thành.

"Ha! Hư! Ha!"

Nhẹ nhàng như cắt vào không khí, Pier chỉ với một thanh kiếm sắt trong tay, lần lượt bổ đôi những tên goblin rơi vào tầm mắt. Diện mạo anh dũng ấy nếu ví bằng là, một cảnh nổi tiếng được cắt ra từ phim điện ảnh hollywood thì cũng không ngoa... Dùng cặp mắt lãnh đạm chán ngán, tôi quan sát trận chiến diễn ra ở phía trước.

"Ge ge ge~"

Trong nhóm goblin, có một tên đã đánh vòng ra sau lưng Pier. Nó trông có vẻ thông minh hơn những tên khác khi biết lựa chọn điểm mù của tôi tượng, tung đòn tấn công. Tuy vậy, nó lại mắc phải một sai lầm nghiêm trọng vì không nhận ra tôi đang ngồi ở một gốc cây cách đó xa.

"Ge ge?!"

Đòn tấn công dự kiến sẽ đâm thủng lưng Pier của tên goblin dừng lại giữa không trung. Nó không khỏi bối rối trước con dao cùn trong tay đột ngột đình công, chẳng nhúc nhích, cụ cựa.

"Ge ge!!"

Tên goblin đặt hai chân vào khoảng không, điên cuồng kéo con dao cùn ra khỏi đó. Nhưng dù có dồn bao nhiêu sức lực, con dao cắm vào không khí vẫn chẳng hề suy suyển.

"Cảm ơn nhé, Masha. Ha!"

"Geeee..."

Vì quá chú tâm vào con dao, tên goblin hoàn toàn quên mất mối hiểm họa ở trước mắt. Vậy là chẳng mấy chốc, tên golbin cuối cùng cũng trở thành gỉ sắt trên thanh kiếm của Pier.

"Phù... ta không ngờ bản thân có thể chiến đấu đến mức này chỉ trong một khoảng thời gian ngắn."

Pier vung máu trên thanh kiếm trong khi nêu lên cảm nhận của bản thân. 

Vẫn không thể hiện bất kỳ loại cảm xúc nào, tôi đáp lại lấy lệ.

"Thế à."

"Chuyện khiến ta bất ngờ hơn nữa là cô đấy Masha. Cô có thể thay đổi nghề nghiệp của người khác. Lẽ ra nghề nghiệp là thiên chức Thần linh ban cho con người kể từ khi được sinh ra. Về cơ bản là không thể thay đổi."

"Vậy, giữ bí mật nhé."

"Tất nhiên rồi... nếu điều này đến tai những người khác, chắc hẳn sẽ trở thành một chuyện lớn."

Cuộc đối thoại dừng lại tại đó, Pier tra kiếm vào vỏ sau lưng, rút ra một con dao từ thắt lưng, bắt đầu công việc xử lý những cái xác goblin.

Vừa quan sát khung cảnh đó, tôi vừa nghĩ đến chuyện ngoài lề.

Diện mạo của tên Pier này có sức công phá tương đối khủng. Không biết là vì lý do gì mà Pier bị nguyền rủa kể từ khi sinh ra hoặc trước đó. Nhưng chỉ số hấp dẫn (CHR) vốn dĩ của Pier là 250. Con số này so với tôi thì chẳng là gì, nhưng đối với một người bình thường không sở hữu nghề nghiệp Thần tượng thì đã là phá cách rồi.

Ban đầu, tôi quả thật là đã cảm thấy ác cảm với khuôn mặt điển trai của tên Pier. Dù chỉ là trong một khoảnh khắc, nhưng bộ mặt hoa mỹ đó đã khiến tôi cảm thấy khó thở... Điều này không khỏi mang đến cho tôi ác cảm. Nhưng đã quen rồi thì chẳng còn vấn đề gì nữa.

Hiện tại, ký ức của tôi đã được khôi phục. Mặc dù tôi đã sống như một thiếu nữ trong suốt 15 năm. Nhưng quả nhiên, trên 20 năm là Sakaki Ryuuma vẫn sâu đậm hơn rất nhiều.

Quá trình hình thành lên nhân cách của tôi đã kết thúc từ tiền kiếp rồi. Giờ có bảo hãy thay đổi đi thì cũng khó. Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, người xưa cũng có câu nói như thế mà.

Đối tượng yêu đương của Masha quả nhiên là nam giới. Cho nên, cơ thể xuất hiện phản ứng là một điều không thể tránh khỏi. Thế nhưng, đối tượng của tôi lại là con gái, vậy nên mới sinh ra ác cảm. Mà, vấn đề này cũng chẳng mấy nghiêm trọng đâu, chỉ cần làm quen dần là đâu sẽ vào đấy thôi.

"Ta xử lý xong rồi. Có thật là cô không nhận ma thạch không?"

"Tôi đã nhận phí thuê lúc đầu rồi."

Ở trong hầm ngục, xác của ma vật sẽ biến mất và chỉ để lại ma thạch hoặc vật phẩm. Vậy mà, ở bên ngoài, xác của ma vật không biết mất. Muốn thu thập ma thạch, vật phẩm thì phải xử lý theo công đoạn giống như Pier vừa rồi. Điểm này có đôi chút khác biệt so với game. Bản thân tôi thì thấy thêm yếu tố thực tế vào như thế này cũng khá thú vị.

(Tốt rồi nhé, <Ma thuật sinh hoạt>, mày đã có đất dụng võ.)

"...thái độ của cô hình như có hơi lạnh nhạt nhỉ?"

"Ửm? Bình thường mà??"

"Dù không nhìn thấy mắt cô, nhưng ta có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng sau đó."

"Ông thật có khiếu tưởng tượng đấy."

Pier đi ở phía trước, tôi nối bước theo sau. Chúng tôi không đặc biệt có điểm đến nào nhất định, chỉ đang đi lòng vòng quanh khu vực này, tìm kiếm và tiêu diệt những tên goblin có trong yêu cầu. Nhân tiện, Pier nhanh chóng được thăng lên hạng E cũng là nhờ hoàn thành những nhiệm vụ thảo phạt ma vật tương tự.

"Gegege!"

"Ge ge!"

"Gehege!"

"Chậc, lần này số lượng của chúng quá đông!"

"<Thánh địa>, ổn rồi, chiến đấu tiếp đi."

"C-Cái gì thế này! Năng lực đang tràn trề trong ta!!!"

Số lượng vẫn là số lượng. Vì quá phiền phức nên tôi tùy tiện buff sức mạnh cho Pier luôn. Như thế này, sẽ có thể chiến đầu ngày đêm mà không lo mệt mỏi. Đương nhiên chỉ là về mặt thể xác.

"Ha! Hư! Ha!"

Một nhát chém của Pier kéo theo 5-6 tên goblin xuống địa ngục. Không chỉ sức mạnh mà các chỉ số khác cũng được gia tăng. Nhìn vào cảnh tượng đang diễn ra ở đây, ai lại có thể tưởng tượng được, người đàn ông này vài ngày trước chỉ là một tên mạo hiểm hạng F?

...Mà, tất cả đều là nhờ vào kỹ năng của tôi. Việc này cũng đồng nghĩa là, nếu tôi lạm dụng sức mạch kỹ năng của bản thân, thì rất có khả năng, cán cân chiếc lực của thế giới này sẽ bị đổ vỡ.

Nói tóm lại, lần này chỉ đơn thuần là một thử nghiêm nho nhỏ. Biết được có thể thay đổi nghề nghiệp của người khác đã là quá đủ rồi. Sau này nếu không phải là trường hợp đặc biệt hoặc lập tổ đội, có lẽ tôi sẽ không tự ý thay đổi nghề nghiệp của người khác.

"Số lượng goblin nhiều hơn ta nghĩ đấy. Không lẽ báo cáo trong yêu cầu sai lệch? Masha, cô thấy thế nào, chúng ta có nên tiếp tục không?"

"Tùy ông thôi."

Kết cục, chúng tôi đã đi vòng quanh trong rừng đến chiều tà. Số lượng golbin tìm thấy là khoảng trên 30 tên. Con số này quả thật gấp 3 so với số lượng được viết trong yêu cầu. Xem ra, Pier đã không phán đoán sai lầm khi thuê tôi vào vị trí hỗ trợ. Tốt rồi nhé.



Đây là một sự việc xảy ra sau ngày mà tôi thay đổi nghề nghiệp của Pier.

Hôm đó, tôi quyết định nghỉ ngơi ở nhà, sắp xếp lại tâm trạng. Nene đã cùng Kon đến Leviathan Đình, nên nói chung là tôi không có việc gì để làm. Tương đối rảnh rỗi. Có lẽ vì vậy mà tôi đã thử sử dụng kỹ năng <Chấp bút>.

Kết quả... lại hơi trái với dự đoán của tôi.

<Không đủ dữ liệu>

Đại khái thì nó đã hiện lên một dòng thông báo như trên. Còn, không đủ dữ liệu gì thì tôi hoàn toàn mù tịt. Đương nhiên, tôi đã thử đi thử lại nhiều lần, dẫu vậy nó vẫn hiện lên cùng một thông báo. Đành bó tay.

"Hừm... tiểu thuyết thì không có vấn đề gì."

Khi tôi thử chuyển sang viết tiểu thuyết thì hoàn toàn không gặp vấn đề gì. Tạm thời cất cuốn tiểu thuyết bản thân vừa viết ra vào <Kho lưu trữ>, tôi thay trang phục và rời khỏi nhà.

Lúc này, trên người tôi là một chiếc váy xanh nhạt, áo sơ mi trắng. Kiểu trang phục đơn điệu này, tôi thường mặc để ra ngoài khi không đến Hội. Nhân tiện, trang phục mặc định của tôi, là Masha đã sắm sau khi quyết định trở thành mạo hiểm giả.

Vắt thêm một chiếc túi da ngang vai, đội mũ vành tròn, tôi bước ra khỏi thềm nhà Kon và tiến vào thị trấn. Điểm đến của tôi là thư viện duy nhất được thiết lập tại thành phố cảng Ezeruhi. Nếu đã không viết được sách, vậy thì chỉ việc đến thư viện thôi. Tôi mau chóng đưa ra kết luận như thế.

"Phí sử dụng thư viện là hai đồng bạc ạ."

"Haa."

Tôi ngơ ngác chìa ra 2 đồng bạc. Phí sử dụng thư viện đắt khủng khiếp. Bảo sao thư viện không vắng khách. Căng mắt ra nhìn cũng chẳng tìm thấy bóng người nào. Một lần bước vào thư viện, tiêu tốn khoảng 20.000 yên (≈ 3.6 triệu VNĐ). Hả? Kẻ nào nghĩ ra mức giả này đây?!

Mặc dù có đôi chút đau đầu vì phí sử dụng thư viện, nhưng tôi không đến đây để suy nghĩ những điều không đâu. Tự nhủ như vậy, tôi nhờ thủ thư đưa mình đến kệ sách liên quan đến nghề nghiệp, kỹ năng và ma thuật.

"Đây là những quyển sách liên quan đến nghề nghiệp ạ. Còn bên này là kỹ năng, bên này là ma thuật ạ."

"Cảm ơn."

Lựa khoảng 8 quyển trong số chúng, tôi tìm một chỗ ngồi trống... ừm, cảm giác như thể bao trọn thư viện vậy. Vừa vẩn vơ nghĩ thế, tôi vừa tùy tiện đặt hông xuống một vị trí gần đó.

"Nghề nghiệp là do Thần linh ban tăng...?"

Cái gì thế này?

À... khoan đã.

Đúng rồi!

Tôi dường như đã quên đi thiết lập này. Nghề nghiệp của NPC trong TWOF là cố định. Từ khi sinh ra, nghề ngiệp của họ đã được định đoạt.

Nghề nghiệp đó có thể được kế thừa từ bố mẹ hoặc thiên bẩm. Khác với người chơi, NPC không được phép tùy chỉnh ngoại hình và lựa chọn nghề nghiệp.

Đến lúc này, tôi mới nhận ra hành động thay đổi nghề nghiệp của Pier là nghiêm trọng đến mức nào. Giả như, Pier mà rêu rao chuyện này cho những người khác, tôi chắc hẳn sẽ bị toàn bộ con người ở thế giới này truy lùng.

Khi đạt đến một ngưỡng sức mạnh nhất định, con người có thể nâng cấp nghề tại Điện thợ. Tuy nhiên, tuyệt đối không có chuyện, một người có thể thay đổi nghề nghiệp của bản thân.

"Uwa... lỡ chơi dại rồi..."

Một người sẽ nhận được kỹ năng của nghề nghiệp khi tôi luyện nghề nghiệp đó. Độ thục luyện của kỹ năng chính là phản ánh sự nổ lực của cá nhân.

(Thế có nghĩa là... con người ở thế giới này nâng cấp kỹ năng thông qua việc sử dụng kỹ năng đó?)

[Hiện tại vẫn chưa có lời giải cho cấp độ tối đa của kỹ năng. Một vài ghi chép cổ xưa cho thấy, cấp độ tối đa của kỹ năng là cấp độ 8. Tuy nhiên, cho đến thời điểm này, chỉ phát hiện người sở hữu kỹ năng cấp độ 7. Đa phần trong số đó đều là kế thừa từ tổ tiên...]

"Hả..."

Nhắc mới nhớ, Pier sở hữu chỉ số khá thiếu cân bằng. Không lẽ cũng là do kế thừa từ đời trước? Bất giác, tôi nhận thấy, hệ thống này cũng không tệ. Nếu đây là thiết lập của nhà phát triển, vậy thì mọi thứ đã trở nên rõ ràng rồi. Vậy ra đây là lý do, trong nhiệm vụ chính của TWOF, thỉnh thoảng xuất hiện những NPC cực kỳ mạnh.

À, nhưng mà... tôi đã lỡ dùng điểm kỹ năng của Pier, và nâng luôn những kỹ năng Hiệp sĩ của hắn lên đều lv.5 rồi. Nếu những ghi chép trong đây là chính xác, con người ở thế giới này sẽ không có hệ thống điểm kỹ năng.

Nhớ lại xem nào. Cấp độ nghề nghiệp của Pier tương đối thấp. Vậy thì tại sao hắn lại sở hữu chừng đó điểm kỹ năng? Không lẽ cũng là kế thừa? Hoặc thiên phú? Thử xem điểm kỹ năng của ông chú thủ thư nào... Cấp độ Thủ thư là 5, nhưng điểm kỹ năng là 10.

"Ừm... lỡ dại thật rồi."

Nếu biết trước điều này, tôi đã không nâng cấp kỹ năng của Pier. Ít nhất cũng nên đợi hắn nâng cấp nghề lên Thánh kỵ sĩ.

M-Mà... chỉ là suy đoán thôi.



~ Điểm kỹ năng: 0 ~

(A ha ha...)

Trên con phố lúc chiều tà, tôi kiểm tra bảng trạng thái của Pier.

Mặc dù đã lên một vài cấp độ... nhưng điểm kỹ năng của hắn không tăng lên dù chỉ là một con số.

"Ta đến Hội báo cáo đây."

"Ừm..."

Hầy... quyết định rồi, khi nào hệ thống Gacha được mở khóa. Tôi sẽ tặng cho Pier một vài vật phẩm <Skill Point +1>.

Sẵn tiện giải thích luôn... thực ra, tôi có thể mở <UI - Giao diện người dùng>. Tôi chỉ mới nhận ra sự thật này cách đây không lâu thôi. Là vào cái ngày tôi đọc sách ở thư viện và tìm thấy hạng mục giải thích về chức năng tổ đội. Lẽ ra tôi nên sớm nhận ra khi mở bảng hệ thống của <Kho lưu trữ>.

Trong đó viết <Tổ đội> là kỹ năng đặc biệt của Dũng sĩ. Ừm, thì đúng là như vậy. Tuy nhiên, Player (người chơi) cũng có thể sử dụng chức năng <Tổ đội> này. Thế là, tôi đã thử kiểm tra và phát hiện ra UI.

A ha ha...

Không biết là đứa nào đã lấy kỹ năng <Giám định> nữa... Ừm mà, dù sao thì nó cũng khá tiện lợi. Nhất là khi muốn xem trạng thái của người khác. Mặc cho UI có chức năng <Điều tra> đối tượng, vật thể...

N-Nói tóm lại, trong UI có rất nhiều chức năng. Ngoại trừ <Log Out> và <Setting>, toàn bộ chức năng đều có thể sử dụng như khi còn ở trong game.

Chẳng hạn như:

<Quest> <Inventory> <Gacha> <Stat> <Map> <Party> <Friend> <Clan> <Events> <Archive> <Shop> <Mail Box>

Thử mở <Stat> lên nhé.

Ừm, tôi có thể thấy được cấp độ, thanh kinh nghiệm, chỉ số, kỹ năng, hạng mạo hiểm. Từ chỗ này cũng có thể mở bảng kỹ năng và nâng cấp kỹ năng.

(Không lẽ... mình bị ngốc?)

Trong <Inventory>, có slot trang bị, ô chứa vật phẩm, cũng có thể liên kết đến <Kho lữu trữ> của nghề Hiền giả. Đương nhiên, chức năng <Sắp xếp> <Chuyển nhanh> cơ bản cũng không thiếu.

Ngoài ra bên dưới còn có <Gold> và <Gem> - giá trị tiền tệ trong game. <Gold> kiếm được thông qua nhiệm vụ và thảo phạt quái. <Gem> chỉ có thể kiếm được bằng cách nạp tiền. Tuy không thể <Gacha đặc biệt> hay mua vật phẩm nạp tiền trong <Shop>, nhưng vẫn có thể <Gacha thường> và mua những vật phẩm không tốn Gem.

Hiện tại, tôi có kha khá Gold. Ừ thì, tôi đã thảm sát tương đối nhiều ma vật dưới Abyss. Gold không thể đổi sang tiền ở thế giới này. Nhưng có thể mua được <Món ăn> trong <Shop>. Nghĩa là, trên thực tế, tôi chẳng cần phải nấu ăn trong hầm ngục...

À, hình như tôi đã từng mua bản đồ nhỉ... Ủa? Chẳng phải ở đây có <Map> sao??

Hầy... có cay vì chuyện đã rồi thì cũng chẳng giải quyết được gì. Quay trở lại với <Gacha> nhé.

Hiện tại, <Gacha> vẫn chưa mở. Trong game cũng vậy, <Gacha> chỉ mở sau khi người chơi nói chuyện với [Trưởng làng ở làng khai phá (hay còn được gọi là làng mở đầu, làng tân thủ)] và hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của <Main Story>.

Nói trước là, tôi đã thử chọn <Dẫn đường> đến nhiệm vụ đó. Trên <Map> cũng hiện lên dấu <!>. Nhiệm vụ rất đơn giản, chỉ cần săn [(0/3) Horn Rabbit].

Tại sao lại phải thực hiện nhiệm vụ đầu tiên mới mở <Gacha> trong khi những hệ thống khác thì không? Câu trả lời cho câu hỏi này được viết hẳn hoi trong Q/A trên trang chủ của TWOF.

Cơ chế này là để ngăn chặn người chơi mới nhận phần thưởng trong <Mail Box>, và sử dụng <Gem> được tặng để quay <Gacha>. Nói một cách đơn giản là để ngăn chặn người chơi clone tài khoản.

Mà, kết quả người chơi vẫn hoàn thành nhiệm vụ đầu và clone thỏa thích. Thế là sau đó, nhà phát triển đã nghĩ ra đủ cách, chẳng hạn như, nếu không đăng nhập vào đúng thời điểm thì sẽ không nhận được phần thưởng hệ thống. Và gia tăng nhiều phần thưởng đăng nhập trong những sự kiện.

(Mà, nếu tìm thấy yêu cầu hộ tống gì đó thì mình sẽ thử đến làng khai thác.)

Tuy <Gacha> là một cơ chế tuyệt vời, nhưng <Gacha thường> thì không như vậy. Vật phẩm bên trong <Gacha thường> đại đa số đều là rác. Vật phẩm có độ hiếm cao nhất trong <Gacha thường> chính là <Skill Point +1> - thứ tôi muốn nhất trong lúc này.

Nói là nói vậy, chuyện này cũng không nhất thiết phải ưu tiên lên hàng đầu.

(Hiện tại, có một việc còn quan trọng hơn thế.)

"Bà chủ, cho cháu năm mươi thịt xiên nướng."

"Có liền đây~"

Tôi cầm túi chứa thịt xiên nướng và đi vào một con hẻm, nơi những đứa trẻ ăn mặc rách rưới, bẩn thỉu đang nhỏ dãi nhìn hàng thịt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui