Phục Hồi Sư Trở Về Từ Vực Thẳm

Tính từ chỉ trạng thái nhàn nhã, đang không có việc làm, đang có nhiều thời gian lãng phí, đang dư thời gian... Nói một cách gãy gọn là rảnh rỗi. Phải, hiện tại tôi đang vô cùng rảnh rỗi.

"Bia buổi sáng ngon tuyệt cú mèo!"

"Đồ nhắm cũng ngon số dách!"

Tôi chống cằm bằng hai tay, thẩn thờ nhìn sang bàn đối diện. Ở đó là hai tên mạo hiểm giả đang ồn ào nhậu nhẹt. Nhân tiện thì, bây giờ đang là buổi trưa.

Đã 3 ngày trôi qua kể từ khi tôi phục hồi hoàn toàn. Và trong 3 ngày này, tôi luôn có mặt đầy đủ tại khu vực quán rượu của Hội. Thế nhưng, tôi vẫn chưa nhận được bất kì một công việc nào. Pier? Đừng nhắc đến hắn nữa. Hắn đã tổ đội với gái trong tuần trước và mất dạng mấy ngày qua rồi. Chuất tuyệc!

"Cái gì cơ!?"

"Mong ngài bình tĩnh."

"Bình tĩnh cái gì mà bình tĩnh! Đây là việc hệ trọng đấy!"

"Như tôi đã nói, tình hình hiện tại đang rất khẩn cấp. Hội không thể sắp xếp được mạo hiểm giả cấp độ cao theo yêu cầu của ngài."

Có chuyện gì? Có chuyện gì?? Tôi hiếu kỳ nhìn về hướng phát ra thanh âm gây gắt. Không chỉ riêng tôi, những mạo hiểm giả khác cũng nhất loại bị thu hút ánh nhìn.

Tại tâm điểm của sự chú ý, ông lão tóc bạc trắng khoác vest đuôi tôm trông như quản gia đang giận dữ quát mắng nhân viên của Hội. Người nhân viên xấu số bị phàn nàn là chị gái ở quầy tiếp tân - Marisa. Mặc dù bị mắng nhiếc dữ dội, nhưng chị Marisa vẫn bình tĩnh giải thích. Đôi lúc cúi đầu xin lỗi.

"Gọi Guild Master đến đây!"

"Rất xin lỗi ạ. Hiện tại, ngài Guimas đang đi công tác ở Kinh đô."

Cơn thịnh nộ của ông quản gia vẫn tiếp diễn. Tôi thử nhìn xung quanh. Những mạo hiểm giả và nhân viên khác của Hội chỉ đứng từ xa bàn tán, thương hại, không ai có ý định đến gần. Dường như mọi người đều e ngại dính dáng đến ông quản gia. Hay nói đúng hơn là quý tộc.

(Không còn cách nào khác. Thử đi hỏi thăm một chút vậy.)

Thể hiện thái độ nhàn hạ như mọi khi, tôi bước đến và bắt chuyện với chị Marisa. Ông quản gia lườm tôi bằng ánh mắt hình viên đạn, dù vậy tôi chẳng màng đến. So với ma vật ở Abyss, áp lực của ông quản gia quả thật chẳng khác gì chihuahua.

"Có chuyện gì vậy chị Marisa?"

"Masha..." Trong một thoáng ánh mắt của chị Marisa sáng lên, nhưng tâm trạng của chị ấy lại ngay lập tức chùng xuống "Chuyện này không liên quan đến em đâu."

"Có thể là vậy. Nhưng biết đâu em sẽ giúp ích được gì thì sao?"


"Này cô gái. Dù thế nào đi nữa thì cô gái cũng quá thất lễ rồi đấy. Vấn đề này là của tôi và cô nhân-"

"Nhưng chẳng phải ông cần mạo hiểm giả sao?"

Thính giác của tôi đây tốt lắm đấy nhé. Mà, quát lớn như thế, không nghe thấy mới kỳ lạ.

"Chị quên em là ai sao? Người đã sống sót và trở về từ Abyss đấy! Chỉ thử kể em nghe xem nào, biết đâu sẽ thật sự giúp ích cũng không chừng."

"Đ-Đúng vậy nhỉ..."

Tôi thì thầm với chị Marisa. Dường như đã bị khí thế của tôi thuyết phục, chị Mairsa bỏ cuộc. Bắt đầu giải thích chi tiết sự tình lần này.

"Ngài quản gia Claude đây đã đưa ra yêu cầu cho Hội. Ngài đây muốn sắp xếp một đội hình vào hầm ngục cấp độ bảy. Thế nhưng, do ma vật đột ngột xuất hiện trên biển. Hiện tại, Hội không đủ mạo hiểm giả cấp độ cao cho yêu cầu của ngài quản gia."

"Hầm ngục đó tên gì?"

"...Là hầm ngục Sương Độc."

"He~, đó chẳng phải là một nơi vô cùng nguy hiểm. Muốn thảo phạt thì không thể thiếu potion miễn nhiễm độc sao?"




*Bộp!*




Ông quản gia bất ngờ bước đến, đập tay lên bàn.

"Bằng bất kì giá nào, cũng phải có được hoa Veniran mọc ở tầng năm mươi tại hầm ngục Sương Độc. Không còn thời gian nữa! Nếu một trăm đồng vàng vẫn chưa đủ, tôi sẵn sàng trả thêm khi hoàn thành yêu cầu."

"Vấn đề không nằm ở đó, như tôi đã nói, hiện tại Hội không đủ-"

"Tôi sẽ công việc đó!"

"...Ể" "Nư!?"


Tôi dốc toàn lực giơ tay cao nhất có thể. Trước giọng tuyên bố nghe có vẻ tự cao của tôi, chị Marisa quay sang nhìn tôi bằng cặp mắt mở tròn. Ông quản gia trong một thoáng đã lướt mắt xuống dưới cổ, song lại ngay lập tức cố định tầm nhìn vào vải bịt mắt của tôi.

Phản ứng của chị Marisa, chắc hẳn là vì chị ấy biết nghề nghiệp và hạng mạo hiểm giả của tôi. Còn ông quản gia... đừng tưởng tôi không bắt kịp ánh mắt của ông nhé. Mà thôi, lỗi là do tôi thỉnh thoảng quên mất bản thân sở hữu vòng một khủng... nói tóm lại, có lẽ ông ta đang nghi vấn khả năng thị lực của tôi.

"Masha, em nghiêm túc chứ?! Dù có là người sống sót trở về từ vực thẳm đi nữa, hầm ngục Sương Độc không phải là một nơi, mạo hiểm giả hạng F, còn là Phục hồi sư như em có thể bước vào đâu!"

"Gì chứ?! Cô gái là Phục hồi sư hạng F! Giỡn mặt cũng phải có chừng mực thôi chứ!"

"Ngài Claude nói rất đúng. Công việc lần này không thể đùa giỡn được."

"Nói ngắn gọn, chỉ cần mang Veniran về cho ông quản gia là OK chứ gì?"

Sương độc của hầm ngục Sương Độc là loại độc gây sát thương lâu dài. Ở những tầng đầu tiên, mỗi 1 giây sẽ giảm 10Hp. Cứ cách 5 tầng, lượng Hp giảm mỗi giây sẽ tăng gấp đôi.

Thông thường, muốn lặn vào hầm ngục Sương Độc thì buột phải sử dụng potion miễn nhiễm độc. Tất nhiên, không phải là loại 3 phút trong cửa hàng của NPC nhé. Miễn nhiễm mọi loại độc + 90 phút - loại quý hiếm của Giả kim thuật sư mới mang lại hiệu quả.

Hầm ngục Sương Độc, kể từ sau tầng 50 sẽ xuất hiện đa dạng và đủ thứ các loại sương độc, cũng như ma vật sử dụng kỹ năng độc. Potion phổ thông chỉ giúp ích trong gian đoạn đầu. Những clan tiên phong chinh phục Sương Độc đều vấp ngã ở đây một lần. Chưa kể, còn phải vừa sao nhãn trông chừng thời gian potion hết tác dụng vừa chiến đấu.

Có thể nói, hầm ngục Sương độc không nổi tiếng đối với người chơi cũng là do cơ chế rắc rối này. Dù cho, ma vật trong Sương Độc không mạnh như ma vật đồng cấp độ của các hầm ngục khác.

Giờ đây, hầm ngục Sương Độc đó đã trở thành hiện thực. Không cần nghĩ cũng biết, Sương Độc của hiện thực chắc hẳn sẽ rắc rối hơn trong game rất nhiều... nhưng là đối với người của thế giới này thôi.

"Cô gái nghĩ bản thân thật sự có thể mang Veniran về?"

"Ngài Claude, tôi biết là kỳ hạn sắp đến, nhưng ngài cũng-"

"Im đi! Tôi đang hỏi cô gái này!"

"Tất nhiên. Trông vậy thôi, tôi mạnh lắm đấy!" *Ưỡn ngực đầy tự tin.

Ông quản gia đặt tay lên cằm nghĩ ngợi. Khuôn mặt nhăn nhó tựa như tấm giẻ bị nhàu nát, chắc hẳn là trong đầu đang đấu tranh tư tưởng dữ dội lắm. Dẫu sao thì, nếu giao công việc xong mà tôi lại thất bại thì khoảng thời gian chờ đợi sẽ mất trắng. Chị Marisa có nhắc đến kỳ hạn gì đó. Rất có khả năng là vì e ngại vấn đề thời gian rồi.

"Cô gái định dùng biện pháp gì khi vào hầm ngục Sương Độc?"

"Lập kết giới. Như thế này, độc sẽ không xâm nhập vào được."


*Kon* *Kon* Tôi gõ gõ vào lớp kết giới mình vừa tạo. Trên thực tế, không có bất kì âm thanh gì phát ra. Tôi chỉ tự thêm hiệu ứng âm thanh trong đầu của bản thân thôi.

"Cô nhân viên, đưa chúng tôi đến khu vực tập huấn."

"V-Vâng..."

Tôi và ông quản gia đi theo sau chị Marisa. Nơi mà chúng tôi đến là sân tập huấn dành cho mạo hiểm giả do Hội quản lý. Không biết ông quản gia dự tính điều gì, nhưng nói chung là tôi đang cảm thấy rất phấn kích. Gần hai tuần (tính thêm cả ngày nghỉ) nay không nhận được công việc, tôi đã chán đến sắp không chịu nổi nữa rồi!

(Chỗ là là sân tập huấn à...)

Trong TWOF, tôi chưa từng vào sân tập huấn của Hội. Hay nói đúng hơn là không vào được. Sân tập huấn rộng hơn tôi dự đoán rất nhiều. Nào là bia đá, nào là hình nhân gỗ, khu vực cung cấp vũ khí cho đến golem thực chiến. Không ngờ sân tập huấn của Hội lại đầy đủ trang thiết bị như này... Ồ, ở bên kia đang có người chiến đấu với golem. Tuyệt ghê!

"Ở đây là được rồi."

"Tôi phải làm gì?"

Đến một địa điểm rộng rãi, ông quản gia dừng chân. Không biết ông quản gia định làm gì, tôi nghiêng đầu hỏi.

"Cô gái hãy triển khai kết giới vừa rồi thêm một lần nữa đi."

"Kết giới? Nó vẫn đang được triển khai..."

Tôi gõ gõ vào kết giới, thể hiện với ông quản gia rằng kết giới vẫn chưa được giải trừ. Nhận ra điều đó, ông quản gia dựng mày kinh ngạc.

"Hãy để tôi thử kết giới đó của cô gái."

"Ồ, cứ tự nhiên."

Chị Marisa bối rối định ngăn chúng tôi lại. Trong khi đó, ông quản gia đã vào tư thế chiến đấu. Bằng động tác thần tốc, ông quản gia bọc ra sau lưng tôi, đá mạnh vào kết giới. Ồ~ xem ra ông quản gia cũng không phải dạng vừa đâu!

"Gì cơ! Không một chút rung động..."

"T-Thật tuyệt vời..."

Tuy nói là không dùng toàn bộ sức mạnh, nhưng đòn tấn công của bản thần hoàn toàn không gây được tổn hại cho kết giới khiến ông quản gia bị sốc nhẹ. Mặt khác, chị Marisa vỗ tay tán thưởng trong biểu cảm ngây ngốc, như thể không tin vào những điều trước mắt.

"Thêm một lần nữa!"

"Lần này nhớ dùng toàn lực nhé!"

Ông quản gia chau mày, bắt đầu dồn ma lực vào đôi chân. Bị ảnh hưởng bởi dòng chảy của ma lực, gió nổi lên và xoay vòng dưới chân ông quản gia. Dường như đã chuẩn bị hoàn tất, ông quản gia tung cước.

"Long Địa Hoành Kích!"


"Tuyệt ghê! Chiêu thức gì thế này?!"

Tựa như được bao bọc bởi rồng, của ông quản gia nện vào kết giới của tôi. Trong khoảnh khắc, gió bùng lên lồng lộng. Mặc cho, kết giới của tôi vẫn chễm chệ, không suy suyển. Chiêu thức đẹp thì đẹp đấy, nhưng uy lực xem ra vẫn chưa đủ để phá vỡ kết giới của tôi.

"Gì chứ! Dù một chút cũng không dao động!"

"Như thế này đã chứng minh được tôi đủ khả năng chưa?"

"Vẫn chưa! Tiếp đến sẽ là cuối cùng."

"Vậy thì cứ tự nhiên."

Yêu cầu chị Marisa giữ khoảng cách, ông quản gia cho tay vào trong túi lấy ra vật gì đó dạng cầu. Nheo mắt lườm tôi, ông quản gia ném vật dạng cầu vào kết giới.




*Bụp* *Xèo*




Cùng với âm thanh tựa như pháo nổ, lớp khói màu xanh lá bắt đầu làn tràn và xoay quanh kết giới của tôi. Thứ này không lẽ là độc sao? Đến đây, tôi mới hiểu được ông quản gia muốn thử điều gì. Nhưng đáng tiếc thay, làn khỏi độc này không thể xâm nhập vào kết giới của tôi. Phàm là thứ gì có thể gây hại cho tôi, kết giới sẽ đánh bật ra hết.

"Không ngờ lại có người sở hữu khả năng thiết lập kết giới mạnh mẽ như thế này... Cô gái, cô thực ra là ai?"

"Tôi là Masha. Phục hồi sư hạng F."

"Mừ... Không muốn nói cũng không sao. Được rồi, tôi sẽ chỉ định yêu cầu cho cô gái. Nhưng với một điều kiện."

"Một điều kiện?"

Ông quản gia giơ một ngón tay lên. Tôi nghiêng đầu nhìn dáng vẻ đó của ông quản gia. Đã thử đến mức này rồi, ông quản gia vẫn chưa cảm thấy hài lòng sao?

"Tôi muốn cô đưa tôi đi cùng."

"Đưa ông đi cùng? Đến hầm ngục Sương Độc??"

Mà, không hẳn là tôi không thể bảo vệ ông quản gia. Tuy nhiên, hầm ngục Sương Độc không phải là một hầm ngục đơn giản. Tôi không nghĩ người bình thường ham thích vào một nơi như thế. Không nói đâu xa, thời còn chơi TWOF, tôi cũng chỉ vào Sương Độc đúng một lần.

"Sắp đến kỳ hạn là ngày sinh nhật của cô chủ rồi. Tôi không thể ngồi không mà chờ đợi được. Yên tâm đi. Trông vậy thôi, chứ tôi biết chiến đấu đấy!"

A, ông quản gia này vừa bắt trước cách nói của tôi. Được đấy, đã thế thì tôi cũng chẳng có lý do gì để ngăn cản. Gì chứ, bảo vệ có một ông lão thôi, không làm khó được đằng này đâu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận