"Nghe nói Đức phi nương nương vừa nhìn trúng một tú nữ.
Có thể thấy được rằng bụng tứ tẩu có thể sinh hay không, ở trong mắt vị kia đều là vô dụng!"
Dứt lời cười tủm tỉm mà đi xa.
Những lời này nhưng thật ra chọc tới nổi đau trong lòng Trang Uyển.
Trang Uyển ccũng không có tâm đi so đo với Dận Trinh về điểm này, sau khi cáo biệt ngồi trên xe ngựa trở về..
Suy tính mà nói, nàng cũng không thành kiến việc Bát phúc tấn đem hành vi của trượng phu chặt chẽ nắm trong tay, thậm chí xét theo một hướng nào đó nàng cũng đang làm việc tương đồng như thế..
Nàng cùng đã từng bản khắc tứ phúc tấn không giống nhau, cũng không thể ỷ vào việc đã có được quyền bính để an ủi động viên bản thân việc phu quân sùng ái nữ nhân khác.
Cho nên khi Lý thị đổ, Vũ thị cùng Cảnh thị cũng đổ, nàng cao hứng cực kỳ, đồng thời nhịn không được tâm tâm niệm niệm tương lai Nữu Cô Lộc thị sắp vào cửa cùng Ngũ thị.
"Phúc tấn, thông tin về Nữu Cô Lộc thị vừa đưa tới, người hiện đến xem thử"
Về tới Tứ gia phủ Trang Uyển ngồi trong phòng, tâm thần bất định, thẳng đến khi Trúc Cầm mang tờ giấy tiến vào.
Về Nữu Cỗ Lộc thị? Đúng rồi, lúc trước ý chỉ ban dưới, ngạch nương liền đưa thư từ tới, mình cũng thuận thế nhờ người của nhà mẹ đẻ điều tra cách cách sắp vào cửa.
Nhưng mà nắm tờ giấy trên tay, nhìn mặt trên chỉ viết đại khái về tính tình, sở thích, cách ăn mặc của Nữu Cỗ Lộc thị.....!
Thứ lạp.
Tờ giấy mỏng ở trong tay Trang Uyển biến thành mảnh nhỏ, nàng hung hăng xé rách, thẳng đến khi không thể xé được nửa, mới đem tờ giấy kia ném trên mặ đất.
"Ta dễ động đến như vậy sao!"
Trúc Tương cùng Trúc Cầm đứng ở trong một góc không dám lên tiếng, thẳng đến một lúc lâu, rèm cửa bị nhẹ nhàng xốc lên, Ngô ma ma bưng một chén canh tiến vào, phảng phất cái gì cũng chưa nhìn đến đi đến bên người Trang Uyển.
"Chủ tử uống một chút canh nóng, nhìn người xem, đểu toát mồ hôi lạnh."
Trang Uyển không hé răng, tùy ý Ngô ma ma múc canh, lôi kéo tay nàng mà xoa bóp.
"Một nữ nhân trong viện, ắt không tránh được đấu đá tranh đoạt, nam chủ trong nhà tuy biết rõ nhưng vẫn là mặc kệ, làm cho các nữ nhân tiếp tục đấu tranh, chủ tử có biết vì sao không?" - Ngô ma ma chậm rãi nói.
"Bởi vì không có nữ nhân thông minh, là đấu cho chính mình xem, vì chính làm trong lòng thống khoái; nhưng nữ nhân thông minh lại là đấu cho nam nhân xem khiến nam nhân trong lòng thoải mái."
Ngón trỏ Trang Uyển ngón tay giật giật, không hé răng.
Ngô ma ma liếc thần sắc của nàng, tiếp tục nói.
"Có người đấu thắng, lại không lấy lòng được; có người không đấu, lại được sủng......!Chủ tử nếu là muốn lăn lộn với các nàng ấy, chỉ có thể dùng sức lăn lộn, nhà ai không phải phúc tấn chủ tử nói chuyện"
Trang Uyển rốt cuộc thở dài một cái, cười khổ một tiếng.
"Ma ma nói đúng, nhưng thật ra ta sốt ruột."
Quay đầu căn dặn Trúc Tương, Trúc Cầm đang đứng một bên..
"Đem giấy kia đi thiêu hủy, một chút dấu vết đều không cần lưu lại."
Quách Lạc La thị là kẻ thất bại, bởi vì tuy rằng ả đấu thắng, nhưng lại dùng thủ đoạn thô thiển, khiến cho quá nhiều sự chú ý, can thiệp từ bên ngoài
, cuối cùng sẽ không có cái kết cục tốt.
Mà Trang Uyển nàng, tuyệt đối sẽ không theo vết xe đổ của Quách Lạc La thị.
Năm Khang Hi 47, Nữu Cỗ Lộc thị nhập Tứ phủ.
*****
Đầu xuân sau Hoằng An tròn ba tuổi, vốn sẵn ngoan ngoãn đến quá phận Hoằng An sở hữu gương mặt bầu bĩnh cùng một đôi đen lúng liếng con ngươi, lực sát thương càng tăng nhiều.
Thời điểm muốn quấn lấy Trang Uyển chân nhỏ lập tức tiến lên, cọ nàng ôm ấp hừ hừ, cọ đến khi tâm can Trang Uyển tan thành nước, vậy nên Dận Chân đen mặt, Hoằng An liền bẹp miệng đáng thương hề hề mà nhìn A mã nhà mình, miệng nhu nhu mà nói "Con muốn ngạch nương".
Thẳng đến khi Dận Chân xấu hổ mà se mặt, mới cảm thấy mỹ mãn mà một lần nữa phác hồi Trang Uyển ôm ấp.
Hoằng An không thích bị một mình ở trong phòng, cho nên mặc kệ là ai đi đến trước mặt, hắn đều sẽ lộ ra nhợt nhạt lúm đồng tiền, bước chân ngắn nhỏ vòng quanh người tới, giang hai tay đòi ôm ôm, bộ dáng nũng nịu này của Hoằng An làm cho hỏa khú đại trướng của Dận Chân đều không chịu nổi......!
Dựa vào mị lực cường đại cá nhân, Hoằng An dễ như trở bàn tay đã có thể khiến người người thích hắn, tuy rằng Trúc Uyển nhìn rõ sự giảo hoạt của nhi tử nhưng bản thân là ngạch nương của Hoằng An nên chút tâm tư này bị nàng ném ở phía sau.