Trải qua buổi tối phóng đãng, sang ngày hôm sau thức dậy có chút chậm.
Trang Uyển là bị thanh âm Tô Bồi Thịnh bên ngoài một tiếng so một tiếng to dần mà tỉnh giấc.
Từ khi Dận Chân thiên vị thường xuyên ngủ tại chính viện, việc mỗi buổi sáng nghe tiếng của Tô Bồi Thịnh đã sớm thành thói quen.
Trong lòng biết tất nhiên lại là thời gian đã trể, Trang Uyển vội vàng lay lay Dận Chân đang ngủ bên cạnh, liền thấy Tứ gia nhíu nhíu mày, híp mắt nhìn Trang Uyển một cái sau đó liền ôm nàng vào trong ngực, một bộ dạng lười biếng mê man như muốn ngủ tiếp, không khỏi dở khóc dở cười.
Tránh né vài lượt kéo không được thân thể, liền chơi xấu nhéo mũi hắn, cho đến khi Dận Chân lần nữa tỉnh lại.
"Tứ gia, đã đến giờ lên triều "
Nói xong nàng liền lập tức đứng lên, lấy áo trên đầu giường khoác lên người, bên ngoài Trúc Tương nghe được thanh âm bên trong cũng nhẹ nhàng thở ra, tiếp đón tiểu nha hoàn mang chậu nước đi vào, nhanh tay nhanh chân giúp Trang Uyển rửa mặt,súc miệng,lau mặt Trúc Cầm cũng có thói quen đi theo sau Trang Uyển giúp nàng búi tóc.
"Làm phòng bếp lăn lộn pha nước gừng cùng sữa mang tới, bỏ thêm đường.
Lại dành trước bánh bột ngô......
Không, chỉ hâm nóng chút điể tâm cho Tô công công mang theo trên xe ngựa."
Trang Uyển phân phó, cầm khăn ướt trên tay đi vào trong, quả nhiên Dận Chân còn dựa vào đầu giường nhíu mày.
Lại nhớ tới hắn buổi tối còn làm loạn!
Trang Uyển tiến lên trực tiếp đem khăn ấm lông đắp trên mật Dận Chân, đợi một lát, Dận Chân lúc này mới xem như hoàn toàn thanh tỉnh.
"Tứ gia, mau đi rửa mặt.
Hiện tại đã muộn thiếp đã dặn Tô công công mang theo điểm tâm, trên đường đi nhớ dùng."
Trang Uyển đứng lên, bên ngoài Tô Bồi Thịnh nghe được thanh âm liền cúi đầu dâng triều phục.., Trang Uyển liền muốn đi ra ngoài, lại bị nam nhân kéo tay:
"Phúc tấn nàng lại muốn bỏ lại ta sao?!"
Trang Uyển bị mấy lời nói của Dận Chân làm nghi hoặc, nhìn ưuanh chỉ thấy Tô Bồi Thịnh tay cầm triều phục cùng Trúc Tương đang bưng chậu nước đều làm ra vẻ cái gì cũng không nghe thấy, buông khăn chậu liền rời khỏi phòng trong.
Trang Uyển giận dỗi nhìn Dận Chân liếc mắt một cái, từ tay Tô Bồi Thịnh nhận lấy triều phục, cầm áo trong, áo khoác...
giúp Dận Chân thay áo, trong lúc đó tất nhiên không thiếu việc bị nam nhân động thủ " cọ tới cọ lui" động một chút liền hướng bên hông, trước ngực Trang Uyển mà co duỗi, mặt Trang Uyển không đổi sắc mà xoá sạch hành vi hỗn đản của trượng phu, nhanh tay giúp Dận Chân mặc xong quần áo.
"Ngồi xuống."
Lại là Trang Uyển cầm khăn lông đưa tới..Tứ bối lặc nhướng mày, ngồi ở một bên trên ghế nhỏ.
"Ngẩng đầu."
Dận Chân ngưỡng mặt, tùy ý để nàng giúp mình lau mặt.
"Tự ngài súc miệng."
Dận Chân không muốn động, bị động tác uy hiếp của Trang Uyển chọc quai hàm hắn, lúc này mới chính mình tiếp nhận tới nước súc miệng, sau đó cũng không cần phải nói, liền nâng mặt lên để cho Trang Uyển lau miệng.
Trang Uyển cười tủm tỉm mà làm bộ, giơ tay sờ sờ gương mặt sáng nay quá mức ngoan ngoãn của Tứ a ca, như nói chuyện với hài tử, nàng cất giọng.
"Ngoan, cùng ngạch nương ăn cơm đi ~"
Một câu nói của Trang Uyển làm Tô công công bên cạnh không nhịn được lập tức cong lên, phốc một tiếng, sau đó chạy nhanh lên phía trước cầm chậu nước đi ra ngoài
Dận Chân trực tiếp đen mặt, tóm được tay Trang Uyển, bàn tay to vén lên xiêm y tùy vuốt ve đôi chân trần trụi hơi có xu hướng đi lên.
"Muốn làm ngạch nương? Hửm?! Nơi này chính là đêm qua ăn còn chưa đủ? Uyển nhi có phải lại muốn rồi? Đừng vội, Ta hứa sẽ làm đến khi nàng sinh hạ một hài tử......
Không, phải vài hài tử mới được."
Trang Uyển một bên đè xuống làn váy một bên bắt lấy tay Dận Chân, nghe vậy lập tức mắng mỏ:
"Cái gì mà vài đứa..
Thiếp có nói là muốn sinh con."
Một câu nói làm Dận Chân trên mặt tràn đầy đắc ý..
"Uyển nhi muốn sinh hạ hài tử cho ta vậy đêm nay cần phải lại nỗ lực thêm một chút."
Cười đùa trong chốc lát, nguyên bản còn có thể ăn một ít điểm tâm nhưng Trang Uyển không sao nuốt trôi, chỉ cầm đũa gắp thức ăn cho Dận Chân.
Cuối cùng thật sự là sợ nam nhân này bị đói, lại chuẩn bị thêm mấy cái bánh hạt mè da giòn cùng bánh bao bỏ vào hộp gỗ, ngay cả nước súc miệng trà xanh cũng mang theo một bình.
Một buổi sáng gà bay chó sủa, trước khi đi còn bị nam nhân lôi kéo chiếm dụng ít tiện nghi, lúc này mới nói câu "nghẹn cả đêm làm chính sự".
.