Lý thị không hài lòng là điều Trang Uyển sớ dự liệu, trước giờ ả ta cậy được Tứ gia sủng ái, trên cơ bản Lý thị đã nắm được quyền quản gia vương phủ.
Nhưng mà hôm nay Tống thị lại được cất nhắc nắm quyền sổ sách hỏi sao Lý thị không uất ức...
Lý thị hôm trước nghe được tin dữ, cả người như châm lửa ẩn nhẫn chờ đợi Tứ gia nhưng tối qua hắn lại không đến hậu viện, không nhịn được nửa Lý thị trực tiếp đến tìm Trang Uyển vào hừng đông này.
Trang Uyển ung dung được Trúc Tương dìu đến sảnh ngoài, Lý thị thấy nàng càng biểu lộ ra bộ dáng ủy khuất.
Trang Uyển vẫn như cũ không thay đổi thư thái, lấy uy nghiêm của bậc chính thất mà ngồi ở ghế cao, chẳng nói câu nào tùy ý Trúc Cầm pha trà, dâng bánh ngọt điềm tâm, so với dùng lá trà Tứ phúc tấn thích dùng cánh hoa pha trà hơn, vừa nghĩ xong Trúc Cầm liền mang trà
"Trúc Cầm tay nghề càng ngày càng tốt."
Được khích lệ, Trúc Cầm cười đáp:
"Phúc tấn thích là tốt rồi ạ."
Bên kia Lý thị nước mắt lưng tròng nhìn Trang Uyển nhưng nàng lại không để ý đến ả, ngay sau đó trở nên xấu hổ lên, thanh âm chậm rãi yếu xuống, một đôi mắt đẹp vẫy vẫy nhìn Trang Uyển.
Thấy nàng an phận xuống dưới, Trang Uyển quay đầu, lúc này mới đã mở miệng,
"Làm khó muội sớm thế này tới vấn an tỷ, nơi này của tỷ ngày thường không câu nệ tiểu thiếp vấn an chính thất,muội muội mang thai vất vả, lại bận con nhỏ.
Tỷ vì nghĩ cho muội nên mới giao việc quản gia cho Tống muội muội chia sẻ"
Tống thị mới vừa nhập phủ chẳng bao lâu liền sinh được hài tử cho Tứ gia, sau đó Lý thị cũng sinh được một tiểu cách cách.
Tiếc là đứa con do Tống thị hạ sinh yểu mệnh mất sớm nên xét theo thứ bậc con gái Lý thị nghiễm nhiên trở thành đại cách cách của Tứ Aka.
Chẳng biết có phải trưởng nữ mang đến phúc khí hay không mà liền sau đó Lý thị sinh thê một đứa con trai, hiện tại lại đang mang thai hài tử, tính theo thời gian chắc cách thời điểm Hoằng Huy qua đời không bao lâu.
Cũng khó trách nguyên chủ lại căm hận đám người hậu viện như vậy.
Trang Uyển một câu đem mọi chuyện nói hết, Lý thị chính là cậy được sủng ái mà kiêu ngạo, từ ngày mang thai dã tâm càng lớn, nhưng vẫn còn biết thân phận thiếp thất chẳng dám lộng quyền trước mặt chính thất.
Nghe lời Trang Uyển nói, bèn ủy mị mà phân trần.
" Muội muội thân thể rất ổn, mấy đứa trẻ cũng rất ngoan chẳng có gì bận tâm, nên có thể giúp phúc tấn phân ưu muội không nề hà mệt nhọc..."
Trang Uyển cầm nắp tách trà phả phả, làn khói thơm nhẹ mùi hoa quả tản ra cực kỳ khoan khoái, sau đó mới mở miệng.
"Nghe nói muội muội ban đêm lại trứ phong, mấy ngày này trà tuyết lê trà không bao giờ ngừng lại"
Lý thị vội vàng giải thích: " Đó là do thể chất hài tử không tốt, luôn là.."
"Không tốt, muội thân là ngạch nương vậy mà chẳng dốc tâm sức chăm sóc?"
Nói đến nơi đây, Lý thị lập tức lảng sang chuyện khác, mọi giá không để Trang Uyển biết được thân thể ả có phần suy nhược, nếu không quyền quản gia không thể giành lại.
Thấy Lý thị phục tùng, Trang Uyển một ngụm uống hết nửa tách trà, mục đích đạt thành, cũng lười đến nói thêm gì nữa, chỉ căn dặn Lý thị tự mà về chăm sóc hài tử cùng giữ gìn sức khỏe, sau đó liền lệnh cho à lui.
......
Lát sau, Tạ thái y liền đến chuẩn bệnh.
Trước đây Phúc tấn có bệnh cũng đã từng triệu vị thái y này xem qua, đối với thể trạng Trang Uyển ít nhiều có hiểu biết.Cũng không có gì nghiêm trọng, chỉ dặn dò nàng nghỉ ngơi nhiều, còn nói thêm tình hình khá hơn trước nhiều, chỉ cần bồi dưỡng thêm ít dược liệu liền ổn.
Ngô ma ma nhanh chóng đi theo Tạ thái y nhận thuốc, Trang Uyển lại được yên tĩnh, dặn dò Trúc Cầm cách pha trà hoa quả, bên này Ngô ma ma nấu thuốc, mùi vị tất nhiên không dễ uống như trà nhưng Trang Uyển vẫn là bịt mũi nín thở uống cho xong, sau đó thì đi dạo hoa viên cho khuây khỏa mới trở về.
Buổi tối, Trang Uyển nhìn những dấu tích hoan ái tối qua lưu lại, ão não thầm oán trách phải chăng nàng bồi dưỡng thân chưa đủ tốt nên mới bị Tứ gia lăn lộn một đêm đã không chịu được.
Đang lo lắng thì bên Trúc Đậu hóng được tin tức Tứ gia đến hậu viện chỗ Lý thị thăm con trai nửa ngày chẳng rời khỏi.
Trang Uyển trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, với bản lĩnh của Lý thị tất nhiên thừa khả năng " bắt" Dận Chân lưu lại một đêm, lập tức tâm tình vui vẻ, gọi người dâng lên bữa khuya sau đó liền tắt đèn khóa cửa.
Nhưng thật ra Trúc Cầm, Trúc Đậu vẫn hơi cay cú, ngày ngày ở bên cạnh châm trà rót nước nhìn đủ bộ dáng hồ ly của Lý thị, không khỏi lén mắng vài câu:
" Cả ngày chỉ biết giở thủ đoạn hồ ly tinh, sớm muộn gì cũng bị khử trừ khỏi phủ"
Trúc Tương nghe vậy lườm nguýt nhắc nhở tai vách mạch rừng, nên chú ý hầu hạ phúc tấn.
Hai người miễn cưỡng nghe theo, chuyên tâm giúp chủ tử xoa bóp thân thể.
.