Vụn vặt mà qua một đạo lại một đạo cửa son, xe ngựa tháp tháp mà trở về, thời điểm trở lại Tứ phủ, Lý thị đã sinh hạ cho Tứ bối lặc một tiểu hài tử
, người trong viện tử đều thở phào nhẹ nhõm, Trang Uyển liếc liếc mắt nữ tì ăn mặc y phục trong cung đứng ở một bên cúi đầu không nói lời nào, biết đó là người do Đức phi phái tới liền sai người đi vào trong cung báo tin vui, theo sau đi nhìn tiểu hài tử vừa mới sinh.
Nho nhỏ một thân mới vừa rửa sạch sẽ bọc trong vải gấm, làn da có chút phát tím nhìn hết sức đáng thương, rốt cuộc là sinh non, tiếng khóc cũng tinh tế nho nhỏ.
"Đây là tiểu chủ tử của phủ chúng ta, Trúc Tương, dặn dò xuống dưới, trong phủ mỗi người thưởng nửa điếu tiền."
Trang Uyển nhìn thoáng qua hài tử mới sinh được ma ma ôn trong ngực, thu hồi tầm mắt.
"Lý cách cách cũng đã vất vả, đứa nhỏ này khoan hãy đưa cho muội ấy xem?"
Một bên Tống thị tiến lên, nàng hiện tại tốt xấu cũng là nắm phân nửa quyền quản sự, vừa nghe đến bên này xảy ra chuyện liền chạy tới, tình huống bên trong cũng biết đôi chút, "Lý cách cách ngất xỉu, còn không thấy được."
"Đúng không."
Trang Uyển gật gật đầu, đang muốn phân phó các ma ma ôm hài tử ôm đi xuống tỉ mỉ chăm sóc, liền nhìn đến Cảnh thị cùng Vũ thị đứng một bên, trong lòng tức khắc đánh một nhịp.
Vũ thị ngày ngày mời Lý thị uống trà nói chuyện phiếm, nếu nói nàng chỉ là tưởng đầu nhập vào Lý thị, không khỏi quá nóng bỏng, nhưng nếu nói nàng cố ý mưu hoa Lý thị, nháo xuất hiện tại đây một màn......
Cố tình trách nhiệm đều quy kết đến trên người Vũ thị, có chút khả nghi
Huống hồ Vũ thị một bị câu, Cảnh thị liền được cơ hội, có chút quá mức trùng hợp.
Thân là phúc tấn chính mình cũng từng trải qua cảm giác vui sướng khi sinh hạ hài tử, người biết đến đều nói đây là cái có phúc khí hài tử, cùng đích mẫu như nàng tất nhiên có quan hệ, dù tính Trang Uyển vô cảm, cũng trăm ngàn lần không thể để hài tử xảy ra bất ngờ vấn đề gì.
Nghĩ như vậy, Trang Uyển mở miệng.
"Thôi, Lý cách cách cần tịnh dưỡng, đứa nhỏ trước ôm đến chính viện chăm sóc, chờ Lý cách cách thân thể tốt hơn rồi tính tiếp."
Trang Uyển đột ngột ra lệnh làm người trong viện người phải chạy nhanh đi quét tước, chỗ để dưỡng hài tử phải bố trí có thể hứng ánh dương để ấm áp.
Trúc Tương y theo phân phó của Trung Quốc mời thái y đến phòng, lại nghe xong một lần tình hình tiểu hài tử, sau đó nhờ thái y cho một ít dược thảo để ma ma dùng còn lại cho hài tử bồi bổ thân thể.
Thẳng đến khi Trang Uyển đem mọi chuyện sắp xếp ổn thỏa, mới nghe thấy người do Đức phi sai đến kiếu từ.
"Phúc tấn đã trở lại, mọi chuyện đều đã ổn.
Nô tì cũng nên hồi cung phục mệnh nương nương."
Trang Uyển cũng không lưu người, biết nàng vội vàng trở về nói cho Đức phi tình hình hôm nay trong phủ.
"Hôm nay thật sự đã làm phiền ngạch nương cùng cô cô nhọc lòng."
Nói xong nháy mắt cho Trúc Tương biếu chút ngân lượng nhưng bị từ chối.
"Phúc tấn khoan dung, có phúc tấn ở đây lo trong ngoài, nương nương cũng yên tâm."
Chưởng quản sự bên cạnh Đức phi, lời nói cũng đồng thời là ý tứ của Đức Phi.
"Ngạch nương sai cô cô tới có dặn dò gì không?"
Trang Uyển một bên hỏi Trúc Cầm.
Trúc Tương cùng nàng vào cung, nhà chính liền để cho Trúc Cầm quản sự.
"Biết Hạ cô cô không nói gì, chỉ ở một bên nhìn.
Tống cách cách chuẩn bị tốt liền ấn Tống cách cách tới, người phía dưới đoán không ra, ngược lại đều bó tay bó chân lên."
Trúc Cầm đếm kỹ những việc sau khi Trang Uyển rời đi.
"......
Đó là thời điểm trên đường Lý cách cách chửi Vũ cách cách, gương mặt kia cũng bất động thanh sắc, thêm hai ma ma cũng không kém chủ tử, nói xem chẳng lẽ người trong cung tới đều như vậy?"
Trúc Tương nghe vậy lập tức sất câu, "Liền bởi vì ngươi thích ba hoa, chủ tử mới không dám mang ngươi tiến cung.
phúc tán chúng ta trong phủ là người khoan dung, bằng không mọi chuyện sẽ đều chiều theo quy cũ mà xử trí.
"
Trang Uyển liếc mặt có xúc động nhìn Trúc Cầm, nhưng thật ra cong cong môi.
"Vũ cách cách có phản ứng gì không?"
.