Phúc Tấn Thuần Phu Ký


Nghĩ lại thì đã mấy hôm Dận Chân không đến, hắn bận rộn việc triều chính thê nửa ở chỗ Hương Vận Uyển để tiện theo dõi tình hình Hoằng Thời.
Chẳng biết hôm nay nghĩ gì lại đến chổ chính thê, phải chăng hắn đang nhớ đến mùi vị kích tình tối hôm ấy.

Tô Bồi Thịnh hiển nhiên hiểu ý Dận Chân một đường đi về phòng chính, đá đá một tên tiểu thái giám làm hắn ta cuống cuồng lập tức đi báo tin cho chủ tử.
Thời điểm Dận Chân bước vào, Trang Uyển vẫn như cũ, dịu dàng lên tiếng:

" Tứ gia"

Có phúc tấn ở, chuyện Dận Chân thay áo tất nhiên chẳng ai dám động vào, Trang Uyển giúp phu quân cởi đi áo ngoài, cẩn thận đem áo vào trong, Tuy trong lòng hơi hơi " ghét bỏ" nhưng mà đạo phu thê khiến nàng phục tùng, hơi lạnh từ vải áo làm nàng hơi dao động, chẳng biết Dận Chân nghĩ gì mà giữa trời thu lạnh lại mặc ít như thế!?!

Trang Uyển lấy trên giá một chiếc áo khác đưa cho Dận Chân, vừa ngẩn đầu liền bắt gặp ánh mắt nam nhân đang nhìn mình, Dận Chân hơi giật mình, vội lấy áo tự mặc vào, Trang Uyển không nói gì im lăng giúp hắn cài khuy áo.

Sau khi rời khỏi đây Dận Chân liền đi tới bàn nhỏ nhìn qua nét chữ còn chưa khô mực, Trang Uyển tiến lên giải thích.

" Lúc nước nói viết kinh sách cho ngạch nương nhưng lại bị bệnh nên đến giờ chưa viết xong, hiện tại đã khá hơn.
Nhưng trước khi bắt đầu viết thiếp muốn luyện cho quen tay"

"Nàng có lòng, lẽ nào ngạch nương không nhìn thấy.
Hiện tại thân thể nàng chưa hồi phục, đừng quá hao tâm"



Lời này nguyên ý là thông cảm cho Trang Uyển, nhưng nếu là nguyên chủ của thân thể này chỉ sợ lại là xụ mặt, đạo lý làm con lẽ nào muốn hoãn liền hoãn.

Dận Chân nói xong liền có chút hối hận, chỉ có điều Trang Uyển vốn không thích việc sao chép kinh thư nên cảm thấy chẳng ảnh hưởng gì.

" Sắp vào mùa đông, thiếp muốn làm vài món đồ hiếu kính ngạch nương, lâu rồi thiếp không đến thăm người"

Một bên châm trà, Trúc Tương tiếp lời.

" Lúc trước chủ tử từng làm dây đai cho Đức Phi, người dùng cũng đã được một thời gian"

Trang Uyển hư trừng mắt nhìn tì nữ một cái, " Ngươi lại nhiều chuyện." Ngược lại lại đối Dận Chân dịu giọng.

"Lúc trước làm dây đai cho ngạch nương chỉ là nhã ý tức thời.
Hiện tại Tứ gia có thể giúp thiếp chọn một cái không?"

Dận Chân ngày thường nào có bị nữ nhân lôi kéo bàn những chuyện nhà, nhưng hắn cũng không cự tuyệt.
Trang Uyển biết chính mình nắm đúng tâm ý Dận Chân, lập tức gọi người lấy cái tráp dâng tới....Cùng lúc ấy thái y liền đến, trong lòng Trang Uyển tất nhiên đoán biết sự tình, nhje giọng giải thích với Dận Chân.

" Hôm nay thiếp có đến thăm Hoằng Thời, thần sắc có hơi nhợt nhạt nên không yên tâm muốn triệu thái y đến kiểm tra thường xuyên thuận tiện xem thai nhi cho Lý muội muội"



Nghe vậy Dận Chân gật gật đầu, đi theo Trang Uyển.
Vẫn là Tạ thái y, nhìn thấy Tứ gia liền hàng lễ ngay sau đó trình bày tình hình.
Dựa theo lời Trang Uyển trình bày thì phía Lý thị có chút mệt mỏi, còn Hoằng Thời thì mắc chứng hư hỏa,điều chỉnh lại việc ăn uống một chút sẽ không đáng lo ngại.
Nhưng cẩn thận xem xét thì Lý thị nhiễm chút tà phong nhập thể, gần đây nhiệt hỏa không bình thường, cung hàn tì nhược, nhân lúc chưa chuyển biến nặng nên chú ý tịnh dưỡng bằng không hậu quả đáng ngại.

Dận Chân chân mày cau lại,

" Thế nào lại bị bênh?"

Bị hỏi đến Tạ thái y sửng sốt, rõ ràng phía Trúc Tương chưa hề nhắc đến tình huống phát sinh này, tình hình Lý thị rõ ràng không quá nghiêm trọng, còn Hoằng Thời đã khá hơn, vốn dĩ buổi triệu kiến hôm nay chính là trong phủ Tứ gia có người mới phát bệnh.
Ngẩn mắt nhìn thấy thái độ Trang Uyển hơi hơi lo lắng,Tạ thái y lập tức thức thời thức thế, trong lòng trộm nghĩ xem ra đây chẳng qua là cuộc chiến của các nữ nhân trong phủ.
Tình hình thực tế chỉ nói sơ qua rồi i lặng, một chữ dư thừa cũng không dám nói - có lẽ hắn sợ " họa từ miệng ra"

Trang Uyển thấy Dận Chân rõ ràng mặt lộ vẻ không vui, liếc mắt hiệu cho Trúc Tương nhanh chóng đưa Tạ thái y đi kê thuốc rồi gửi ra Hương Vận Uyển.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui