Phúc Tinh Đến Rồi Thưa Hoàng Đế

"Kim Sun Bin, ngươi là người duy nhất thân cận ả. Ngươi nói xem ta đã gây thù chuốc oán gì với ả?"
4

Nữ nhân được nhắc đến hiện đang quỳ một góc, mặt mũi nàng trắng bệch, rấm rứt khóc. Dường như không tin người tỷ muội thân thiết đã cắn lưỡi tự sát, nàng vừa bi thương, vừa sợ hãi. Khi nghe tiểu nội quan gọi đến tên mình, cung nữ đó gạt đi nước mắt, quỳ giữa đại điện nói:

"Nô tì... Nô tì cũng không biết tại sao sự tình lại thành ra thế này! Ae Cha... Ae Cha cô ấy sao lại... thật sự dám hạ độc..."

Nàng ta cúi thấp đầu, không đủ can đảm ngẩng mặt lên, tay chân run rẩy tự bấu víu lấy y phục, giày vò đến nhàu nhĩ. Giọng nói nàng nho nhỏ, nghẹn ngào: "Ae Cha... hức... cô ấy cứ luôn nói với nô tì rằng bản thân không cam tâm. Cô ấy hỏi nô tì tại sao Jeon nội quan chỉ là một nam nhân, xuất thân thấp kém, không thể sinh con, có gì hơn cô ấy....lại ..l-lại được Bệ hạ sủng ái như vậy. Cô ấy nói ông trời bất công với cô ấy."

Kim Sun Bin chậm rãi lau đi nước mắt đang chảy dài, tiếp lời: "Nô tì thật sự ngu ngốc, không hiểu ý cô ấy, chỉ đơn giản nghĩ là cô ấy nhất thời đố kỵ, nói một lần sẽ quên thôi. Nhưng... n-nhưng cô ấy vậy mà thật sự ra tay với Jeon nội quan. Hức... nô tì... n-nô tì có phải chịu chết hay không?"
2

Chẳng biết cung nữ Sun Bin này sợ hãi bao nhiêu, nàng cứ quỳ giữa chính điện khóc đến mặt mũi nhếch nhác. Nàng nhập cung chưa lâu, suy nghĩ có chút ngây thơ cũng không hiểu như thế nào là ghen ghét đố kỵ. Shin Ae Cha tính tình không tốt nhưng là tỷ muội thân thiết với nàng, dù đối với nàng rất tệ nàng cũng chả để tâm. Nàng nhìn mọi thứ đều rất đơn thuần, chưa từng nghĩ Shin Ae Cha thật sự tâm tư quá lớn, cả gan làm chuyện tày trời.

Những nội quan cung nữ khác ở dưới điện nghe nàng phân trần liền dấy lên cơn phẫn nộ, người một câu, ta một câu, xì xào không dứt.

"Cái gì, nói như vậy Shin Ae Cha này luôn khao khát muốn trèo cao sao?"

Một cung nữ khác dường như đã nhớ ra cái gì, xen vào nói: "A, phải rồi. Chả trách... chả trách mỗi khi đến phiên ta lên hầu Bệ hạ ả Shin Ae Cha kia lại ngỏ ý muốn làm thay. Ta cứ tưởng ả đổi tính đổi nết, không ngờ là có âm mưu tiếp cận quân vương."

Tiểu khả ái nghe đến đây liền nhìn chằm chằm Kim Sun Bin hỏi. "Ngươi thì sao? Ả ta có thay phiên ngươi hầu hạ Hoàng đế không?"

Nàng run rẩy lên tiếng: "D-dạ có. Cô ấy nói... cô ấy không thích những việc nặng nhọc như giặt y phục hay gánh nước nên muốn đổi với nô tì." Nữ nhân ngừng một chút lại không nghe Jungkook nói gì, liền hoảng loạn, "Nô tì... nô tì thật sự không biết cô ấy có ý đồ như vậy...hức... làm ơn đừng giết nô tì."

Jungkook biết rất rõ cung nữ Kim Sun Bin này khá nhát gan, ngày trước có lần hắn thấy nàng ngồi khóc một mình liền đến gần dò hỏi. Biết được nàng bị Hoàng đế quát vì phạm lỗi. Sau này nàng nhìn thấy Hoàng đế như nhìn thấy Diêm Vương, sợ đến không còn huyết sắc. Dù có theo hầu cũng phải cách xa mười bước, bị ngài nhìn một cái tay chân liền run rẩy, đi cũng chẳng nổi. Hắn thấy nàng lúc này chắc là bị hắn doạ sợ rồi.

"Ngươi đừng khóc nữa, tội là của Shin Ae Cha, nếu ngươi không liên quan ta sẽ không giết ngươi."


Nữ nhân ngơ ngác ngẩng đầu, nước mắt thấm ướt khắp gương mặt non nớt hơn cả hắn. Rụt rè cất giọng:

"A... Tiểu... tiểu nội quan, người nói thật sao? Ng... người sẽ không giết nô tì sao?"

"Chỉ cần những gì ngươi khai báo là thật."

Tiểu khả ái không nói nữa, hắn muốn nghe xem đám nô tài dưới điện đang nghị luận cái gì.

Một lão nội thị chuyên trông coi thượng thực của Hoàng đế bức xúc nói: "Bệ hạ trừ lúc thịnh nộ, bình thường đối xử với nô tài chúng ta không tệ. Ả... ả nữ nhân này lòng dạ quá độc ác, làm ra việc phản chủ như vậy. Thật đúng là ăn cháo đá bát."

Có cung nữ khác u ám nói: "Chuyện lần này dù không phải chúng ta làm nhưng khó lòng tránh khỏi liên can. Nếu tới tai Bệ hạ ngài sẽ nổi trận lôi đình, trách tội chúng ta làm việc tắc trách. Toàn bộ nô tài rất có thể bị ngài xử trảm... như... nh-như vậy chẳng phải là vì một ả Shin Ae Cha khiến chúng ta đều chết hay sao... Trời ơi... Ta còn chưa tới tuổi xuất cung."

Dưới đại điện bắt đầu nháo loạn, bọn họ vừa sợ Hoàng đế, vừa không biết phải làm sao. Việc hạ độc này không phải là việc nhỏ, huống hồ người bị hại là sủng vật của nam nhân. Bọn họ thấy cái chết gần như ngay trước mắt.

Nữ nhân nãy giờ vẫn co ro quỳ một góc cũng bị kéo vào chỉ trích:

"Kim Sun Bin, ngươi nghe ả ta nói những lời đó sao ngươi lại không khuyên nhủ. Có phải ngươi cũng ấp ủ mưu đồ làm phản hay không?"

Nàng rất sợ, nàng kịch liệt lắc đầu, run rẩy lùi về sau vài bước.

"Ta... ta... ta thật sự không biết mà... Hức ta không biết. Ae Cha cô ấy đâu có nói với ta cô ấy muốn làm gì. Tiểu nội quan nói sẽ không giết ta mà."

Thế cục hiện tại chính là loạn không thể tả. Jungkook ngồi trên cao nhíu mày, hắn kêu bọn họ im miệng.

"Đừng nói nữa, ta chẳng quan tâm có bao nhiêu người đối với ta chán ghét. Ta chỉ muốn các ngươi biết rằng từ giờ đến khi Hoàng đế trở về dù vô tình hay cố ý ai có gan hãm hại ta ta liền khiến kẻ đó chết không toàn thây." Đoạn, hắn nâng thứ trong tay lên, cười nói:


"Nhìn xem, lệnh bài này chắc các ngươi đều thấy qua? Dùng để làm gì ắt hẳn các ngươi rất rõ. Hiện tại quyền lực trong tay ta có thừa sức điều động Cấm Vệ quân, lấy đầu từng kẻ một. Ai vẫn muốn hạ độc thì sớm từ bỏ đi, số độc mà ta từng thấy qua còn nhiều hơn số món các ngươi từng ăn. Muốn chính tay ta tiễn các ngươi xuống suối vàng thì cứ việc."

Toàn bộ nô tài bên dưới đều trầm mặc, không khí trong đại điện càng ngày càng quỷ dị. Jungkook thấy rất hài lòng với biểu hiện này, thu lại ánh mắt tràn ngập sát khí ban đầu. Hắn cong môi cười, gương mặt toả sáng ấm áp như nắng đầu xuân.

"Nếu các ngươi làm tốt, chuyện hạ độc vừa rồi ta sẽ nói với Bệ hạ một tiếng, tha mạng cho các ngươi... Ta thật ra cũng không sợ chết. Nhưng khi ta chết các ngươi nghĩ xem biểu tình của Hoàng đế thế nào? Còn không phải là phanh thây các ngươi sao? Các ngươi có thể tự biết thế nào có lợi cho mình. Cân nhắc thiệt hơn đừng dại dột như ả Shin Ae Cha này."
1

Mặt mũi bọn họ đều xanh mét, dập đầu, đồng thanh hô:

"Chúng nô tài sẽ dốc hết sức mình, không phụ lòng chủ tử."

"Tốt lắm lui xuống hết đi."

_________

Qua đêm đó trên dưới Khang Ninh điện đều mang tâm tư đề phòng cảnh giác. Mọi việc làm, mọi hành động, mọi đường đi nước bước đều cực kỳ cẩn trọng.

Trù phòng dâng món lên cho Jungkook, hơn chục vị nội thị dùng kim bạc và đủ loại cách thức thông dụng để thử độc. Sau đó bọn họ sẽ tự mình nếm qua, dù rắc rối phiền phức cũng không ngại, miễn là an toàn tuyệt đối cho hắn. Quần áo, vật phẩm được đưa vào Khang Ninh điện đều bị tra xét kỹ càng. Người ra, kẻ vào buộc phải xuất trình bội bài chứng minh thân phận, kẻ nào khả nghi liền bị bắt giải tới Nghĩa Cấm Phủ. Làm việc không thể chê vào đâu được.

Đối với đám nô tài bây giờ bất cứ thứ gì cũng có thể làm hại tiểu nội quan, đe doạ đến an nguy của bọn họ.

Jeon Jungkook thật sự rất hài lòng, cảm thấy những lời hắn nói tại đại điện quả là có giá trị. Trên dưới Khang Ninh điện hơn trăm con ngươi đều một lòng một dạ tận trung với chủ. Như vậy hắn có thể yên tâm chờ Hoàng đế trở về.
1

Lee Nam Dong vừa hồi cung, khắp nơi đều là tuần phòng, kiểm soát gắt gao, không khỏi cảm thấy kỳ quái. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, tại sao đột nhiên phòng bị kỹ càng như vậy? Ngay cả thuốc lão hái ngoài cung cũng bị đem ra tra xét. Sắc mặt các nội quan, cung nữ thì cực kỳ u ám, không khí trầm lặng đến khác thường.


Đi vào nội điện, lão thấy tiểu nội quan vẻ mặt thản nhiên đang ngồi ăn điểm tâm. Nhận ra có người đến, hắn nhìn lão, thở dài.

"Sao ông đến giờ mới hồi cung?"

Lời này khiến lão cảm thấy trong thời gian lão đi đã xảy ra chuyện rồi. Lão gấp gáp hỏi:

"Ngươi có gì không ổn sao? Long thai vẫn khỏe mạnh chứ?"

Đôi mắt Jungkook có chút lạnh đi, không biết do lo lắng hay giận dữ.

"Hôm qua có cung nữ hạ độc vào thuốc của ta."

"Hả?? Ngươi nói cái gì?" Lee Nam Dong hoảng hốt nhìn hắn, nhìn kỹ từ đầu tới chân chỉ sợ bỏ sót điểm nào. Hắn đang mang trong bụng là long thai đó, nếu có mệnh hệ gì ông không còn mặt mũi để nhìn Hoàng đế. Sợ rằng ngài sẽ vì hắn mà phát điên, làm những chuyện không ai ngăn nổi.

"Ngươi... Ngươi không có bất trắc gì chứ? Long thai... l-long thai không ảnh hưởng có đúng không?"

Jungkook lắc đầu: "Ta đã nhận ra trong thuốc có độc nên không sao. Long tự hoàn toàn khỏe mạnh."
2

Lee Nam Dong ôm ngực, trái tim bị treo lơ lửng của lão mới từ từ hạ xuống, lão thở ra một hơi dài, cũng đã bớt lo hơn. Từ khi biết Hoàng đế và tiểu nội quan là loại quan hệ kia, Lee Nam Dong có bất ngờ, có kinh hỉ. Song nghĩ lại cuối cùng ngài cũng có người bầu bạn, còn có thể có một tiểu hoàng tử để kế vị, lão đã thật sự rất vui.

Huống hồ Jeon Jungkook thông minh lanh lợi, tướng mạo dễ nhìn. Khắp thế gian này tìm một nam nhân mặt mũi xinh đẹp như vậy quả là hiếm có. Hắn không hề thua kém nữ nhân trái lại còn khiến nữ nhân tự ti trước hắn. So với phi tần càng không lép vế, đối với Hoàng đế hắn chính là một bảo vật khó tìm. Nếu tiểu nội quan là thân sinh của Thái tử lão cũng thấy khá an tâm. Từ đó đến nay Lee Nam Dong chưa từng vì hắn là nam nhân mà bài xích.
1

Nghe hắn kể về sự việc hạ độc ở trong cung, lão thấy vô cùng áy náy. Đây đều là do lão bất cẩn, do lão quá chủ quan, suýt chút nữa đã hại chết hắn và huyết mạch của Hoàng đế. Nếu lão không xuất cung có lẽ chuyện này sẽ không xảy ra, để Hoàng đế biết được chỉ sợ ngài không muốn nhìn thấy lão.

Lee Nam Dong hiện tại rất rối, sắc mặt cũng rất nặng nề.

"Ai... Là ai hạ độc ngươi? Sao lại muốn hại ngươi chứ?"


Trái lại với bộ dạng đứng ngồi không yên của lão, Jungkook lại khá bình thản.

"Là cung nữ ở đây, tên Shin Ae Cha. Theo như lời người trong điện Khang Ninh nói thì ả không cam tâm ta, chướng mắt ta vì ta được Bệ hạ sủng ái."

Lão lấy tay đỡ trán, không ngờ lại là người trong điện. Lão bỏ hắn một mình ở lại thật quá sơ suất.

"Ta đã hứa với Hoàng đế sẽ chăm sóc tốt cho ngươi vậy mà ta để ngươi một mình ở trong cung. Ta thấy có lỗi quá. Chỉ sợ Hoàng đế sau này không còn tin tưởng ta."

Jungkook vốn dĩ đâu có ý trách lão, lão xuất cung chính là chữa bệnh cứu người. Dù sao hắn vẫn bình an vô sự, Hoàng đế chắc là không truy cứu đâu.

"Ông đừng khẩn trương như vậy. Chỉ là vài chất độc thôi ta đã có cách đề phòng. Nếu Bệ hạ không vui ta sẽ nói giúp ông."

Nhưng Lee Nam Dong làm sao có thể yên lòng. Ông cảm thấy mình vô dụng, phụ lại sự tín nhiệm của ngài. Hoàng đế này là nhi tử của muội muội ông, có nhiều chuyện để lo như vậy, ông không nên khiến y nặng lòng.

"Từ ngày mai ta sẽ túc trực trong cung, coi sóc việc ăn uống của người cho đến khi Bệ hạ trở về. Chuyện như vậy không thể để xảy ra lần nữa."

____________

Những ngày tiếp theo, Khang Ninh điện canh phòng nghiêm ngặt, một con muỗi cũng khó bay vào. Jungkook vẫn đều đặn viết thư cho Hoàng đế, chỉ là chuyện hắn bị người hạ độc lại không nhắc đến. Hắn sợ ngài biết liền bất chấp tất cả hồi cung, bỏ lỡ đại sự vùng biên ải.

Thông qua những lá thư, hắn biết được Hoàng đế đang tạm nán lại phủ thái thú để tiện bề giải quyết trận bạo loạn. Nam nhân có dịp đi khắp nơi thị sát dân tình, nhận thấy bá tánh ở đây khá quý mến Jang Hyun. Ngài có ghé qua khu chợ phiên cận biên giới, mua được một miếng ngọc phỉ thúy từ thương buôn Bắc Triều, cực kỳ đẹp và hiếm có ở Joseon. Đây chính là thứ nam nhân muốn mang về tặng hắn.

Cuối thư Hoàng đế hỏi hắn thân thể có khoẻ không, hài tử không quấy hắn chứ. Dặn hắn về đêm sương xuống rất lạnh, phải đắp chăn kín một chút. Nếu lại gặp ác mộng thì nhờ Lee Nam Dong kê cho hắn một ít thuốc an thần. Khi thấy buồn chán có thể dạo quanh Khang Ninh điện, muốn đi xa hơn một chút có thể đến Giao Thái điện. Vì hai điện đế hậu đặt ở cạnh nhau, lại tách biệt với điện của các phi tần nên hắn đi qua đi lại cũng không ai chú ý.

Tiểu khả ái viết thư đáp trả ngài, nói rằng bản thân rất tốt. Chỉ là rất nhớ ngài mong ngài sớm quay về.

_____강효우_와트 패드_____
Thanks for reading

📌Ba chap tiếp theo đăng vào ngày 25, 27, 29. Thời gian là từ 19h-21h. Nếu Woo có việc sẽ đăng trễ hơn từ 23h-0h.
8


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận