Phượng Chưởng Cửu Thiên


Trong ngự thư phòng không khí áp lực âm trầm, hơi thở tràn ngập nguy hiểm sắp đến.
Ngoại trừ hoàng đế ra, thái tử Vân Thần cùng vài vị hoàng tử đều ở đây, đương triều Ngụy Thừa tướng, Ngô thái phó, Phượng thủ phụ cùng vài vị đại thần nội các..

Đương nhiên, cũng bao gồm con trai trưởng Tiêu gia Tiêu Vân Hành.
Tư Thương đến ngự thư phòng, ngẩng đầu liền thấy đôi mắt u ám của thái tử, hắn mặt không chút thay đổi dời tầm mắt, không khéo lại thấy Tiêu Vân Hành đang quỳ trên mặt đất.
Thật là không may.
Lông mày tuấn mỹ lãnh đạm xẹt qua sắc lạnh, Tư Thương nhìn về phía hoàng đế ngồi ở sau cái bàn dài, ngữ điệu trầm thấp hờ hững "Công chúa điện hạ bị kinh sợ cực độ, lúc này đang bị bóng đè, không ngừng khóc thầm, ty chức không thể đem người đến."
"Bóng đè?" Vân Thần lạnh lùng cười, "Ti thống lĩnh đây là đang kiếm một cái cớ tốt cho cô ta? Bản cung mới vừa rồi chính mắt nhìn cô ta rời đi, thần sắc như thường, bộ dạng nào có nửa phần bị kinh sợ?"
Tư Thương ngữ khí lạnh lùng "Công chúa có bị kinh sợ hay không, Tiêu Vân Hành hẳn là hiểu rõ hơn so với người khác.
" Ti thống lĩnh đây là ý gì? "Tiêu Vân Hành ngẩng đầu, ánh mắt cất dấu địch ý," Chuyện hôm nay vốn là hiểu lầm, ta cùng mẫu thân đã nhiều lần bồi tội với công chúa điện hạ, thống lĩnh đại nhân lại cứ thêm dầu vào lửa, xúi giục công chúa điện hạ hòa ly với ta, không biết là đạo lý gì? "
Tư Thương ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, trong ánh mắt như là có kiếm băng bắn ra, màu sắc sắc lạnh làm cho Tiêu Vân Hành không thể chống đỡ được mà thay đổi sắc mặt, không tự chủ được dời tầm mắt, không dám đối diện với hắn.
" Tử Thù quả thực vô lý quá rồi.

"Hoàng đế rõ ràng lửa giận tăng vọt, rồi lại không thể không miễn cưỡng đè nén cơn tức," Đang êm đẹp nháo cái gì mà nháo? Có chuyện gì đóng cửa lại giải quyết không được hay sao? "
Vài vị đại thần đều gật đầu" Đúng vậy, công chúa điện hạ lần này thật là có chút vô lý, trước kia rõ ràng rất biết đạo lý..

"
" Công chúa điện hạ hôm nay hành vi quá mức tùy hứng.


"Ngô thái phó mở miệng, thanh âm tràn ngập uy nghiêm," tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử.

Nữ tử sau khi xuất giá không chỉ đại biểu cho chính mình, mà còn là thể diện nhà mẹ đẻ.

Nhà mẹ đẻ của Công chúa điện hạ là hoàng tộc, thể diện hoàng tộc một khi có tổn hại, Hoàng Thượng về sau làm sao thống trị thiên hạ? "
" Thái phó nói lời này, ta lại không đồng ý.

"Ngụy Thừa tướng quay đầu nhìn hắn, ngữ khí thản nhiên," Hoàng Thượng trì thiên hạ dựa vào là là nhân đức, là ân tình uy nghiêm cùng làm, công chúa điện hạ chỉ là một nữ tử nho nhỏ, chỉ sợ còn đam không nổi trách nhiệm thiên hạ.

"
Ngô thái phó nhíu mày, không nghĩ tới ngụy Thừa tướng sẽ trước mặt mọi người phản bác lời nói của ông ta.
" Mặt khác, thái phó là thầy từng dạy dỗ cho Hoàng Thượng, bác học thấy nhiều biết rộng, hẳn là biết trời đất, quân, thân, thầy, càng phải biết quân thần trên dưới nặng hơn quan hệ vợ chồng.

"Ngụy Thừa tướng lạnh lùng nói," Lúc đầu, Trắc phu nhân Tiêu gia âm mưu hãm hại công chúa, lúc sau Tiêu phu nhân cùng Tiêu Vân Hành không phân tốt xấu oan uổng công chúa, còn muốn vấn tội công chúa, đây đã là dĩ hạ phạm thượng, biểu hiện trong mắt vô quân! Không đem công chúa để vào mắt, chính là không đem Hoàng Thượng để vào mắt, một tên không để quân thượng vào mắt loạn thần tặc tử, công chúa điện hạ không hưu hắn, chẳng lẽ còn muốn đem hắn đội lên trời hay sao? "
Ngô thái phó nhất thời nghẹn lời, nháy mắt nói tới á khẩu không trả lời được.
" Thừa tướng, ngươi nói cái gì vậy? "Thái tử cả giận nói," Từ xưa đến nay không có tiền lệ nữ tử hưu phu! "
" Hoàng Thượng minh xét! "Tiêu Vân Hành vội vàng dập đầu thể hiện lòng trung thành," Tiêu gia trung thành và tận tâm, chưa từng có suy nghĩ khác, lại càng không dám trong mắt vô quân, dĩ hạ phạm thượng, chỉ là tình thế đặc thù, tình thế cấp bách thần mới nhất thời trách cứ công chúa hai câu, thần cam nguyện bị phạt, cầu Hoàng Thượng giáng tội.


"
" Quả thực nên giáng tội.

"Tư Thương mở miệng, giọng nói tự mamg theo ý tứ lạnh lẽo làm người khác rùng mình," Quá trình câu chuyện đại khái chính như Thừa tướng lời nói, nhưng mà ty chức nắm giữ Ám Các, phụ trách giám sát đủ loại quan lại, có trách nhiệm cẩn thận trần thuật việc này cho Hoàng thượng cùng các vị đại thần.

"
Giọng nói hơi dừng, ánh mắt Tư Thương từ trên mặt Tiêu Vân Hành xẹt qua" Tiêu gia sủng thiếp giết thê là sự thật, không thể phản bác.

Trước khi công chúa điện hạ vào nhà, Tiêu phu nhân đã an bài cho cháu gái mình vào nhà, cái này vốn là bất kính.

Sau khi Công chúa điện hạ vào nhà rồi, Tiêu gia vị trắc phu nhân kia liên tiếp hai tháng bá chiếm chú rễ, khiến Tiêu Vân Hành chưa từng bước vào phòng công chúa một bước.

"
Lời vừa nói ra, vài vị đại thần ở đây đều khiếp sợ, thần sắc xanh trắng lần lượt thay đổi.
Bọn họ đương nhiên không phải khiếp sợ Tiêu gia sủng thiếp giết thê, mà là không thể tin được Tư Thương sẽ đem chuyện như vậy nói trước mặt mọi người, quả thực không ra thể thống gì!
" Ti thống lĩnh! "Vân Thần sắc mặt xanh mét," việc khuê phòng người ta, ngươi cũng muốn quản hay sao? "
" Ty chức không có hứng thú quản việc khuê phòng của hắn.


"Tư Thương lạnh nhạt nói," Ty chức chỉ là để cho chư vị đại nhân biết tình cảnh công chúa ở Tiêu gia.

"
Vân Thần cắn răng.
" Trắc phu nhân Tiêu gia đầu tiên là mua chuộc thầy thuốc bên ngoài, làm bộ có bầu, sau an bài thị nữ đẩy cô ta xuống hồ, vu oan hãm hại cấp công chúa điện hạ, này đã không còn là thê thiếp tranh giành tìnnh cảm, mà là mưu hại ác độc, đủ để bị loạn côn đánh chết.

"Tư Thương ngữ khí lãnh khốc vô tình, người nghe được không dám phản bác," Công chúa điện hạ chỉ là phạt cô ta đi Ám Các nghỉ ngơi hai ngày, chờ hết giận nói sau, đây không tính là quá đáng.

"
Ngụy Thừa tướng liên tục gật đầu" Công chúa điện hạ quả thật khoan dung rộng lượng.

"
Vân Thần quả thực nghĩ muốn đem lão già ngu xuẩn này đuổi ra ngoài!
" Trắc phu nhân Tiêu gia quả thật nên phạt.

"Hoàng đế ngữ khí nặng nề," Nhưng là việc này đều có thể tự đóng cửa lại giải quyết, huống chi Tiêu Vân Hành cũng là bị người che mắt, nhất thời không xem xét kỹ, không đến mức nháo đến nỗi hưu phu.

"
" Tiêu Vân Hành không phân tốt xấu muốn đem công chúa đến từ đường hỏi tội, Tiêu phu nhân luôn miệng nói muốn dạy công chúa quy củ, công chúa luôn nhẫn nhịn, lại phát hiện bọn họ chỉ biết được voi đòi tiên.


"Tư Thương gằn từng tiếng, lạnh đến xương," Cho nên ty chức cảm thấy công chúa hưu phu là quyết định thích hợp nhất.

"
Vân Thần cả giận nói" Ti thống lĩnh, việc này ngươi chỉ có trách nhiệm bẩm báo, không có tư cách can thiệp! "
Ngô thái phó khom người về phía Hoàng Thượng" Thần cho rằng quyết định này của công chúa điện hạ quá mức qua loa.

"
Tư Thương nói" Ai nếu là cảm thấy công chúa không nên làm như thế, xin mời nói cho Hoàng Thượng, rốt cuộc là quan hệ quân -thần nặng, hay là quan hệ phu thê nặng? "
Lời vừa nói ra, ở đây người đồng loạt biến sắc, lập tức kích động quỳ xuống" Hoàng Thượng thánh minh! Chúng thần vạn lần không dám có lòng khác a! "
" Hoàng Thượng vẫn chưa nói các ngươi có lòng khác.

"Tư Thương lạnh lùng nhìn xuống chư vị đại thần," Chỉ cần các vị trả lời vấn đề này."
Này còn hỏi sao?
Dù không phải là đang trước mặt Hoàng Thượng, bọn họ cũng không dám nói quan hệ vợ chồng nặng, quan hệ quân thần là nặng nhất, ai dám phản bác?
Trời đất, quân, thân, thầy
Trừ trời đất ra, quân vương mới là thiên hạ tối không thể làm trái người, chí tôn tới quý, địa vị không thể lay động.
Công chúa là con gái đế vương, tuy là đã gả tới Tiêu gia, nhưng mà người ở đây ai cũng không dám phủ nhận, từ xưa đến nay, quan hệ của Phò mã cùng công chú là phu thê, vừa là quân thần.
Thậm chí vài triều đại quy củ khắc nghiệt, Phò mã đến động phòng cũng phải được công chúa cho phép, cha mẹ chồng mỗi ngày sớm tối phải thỉnh an công chúa điện hạ.
Không có người cha mẹ chồng nào dám khởi binh hỏi tội công chúa.
Cho nên theo như lời Tư Thương việc này, quả thật là Tiêu gia quá đáng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận