Phượng Họa Phong Vân


Chỉ thấy thiếu nữ nhíu mày, đôi mắt màu hổ phách trầm lắng đầy đủ tư :"Điều ngươi nói là thật sự?"

Quân Trường Phong hơi híp đôi mắt hồ ly, trên dung mạo điên đảo chúng sinh hiện lên vài phần nghiêm túc :"Bổn công tử còn cần lừa ngươi không thành!"

"Vậy sao trông ngươi như người không có việc gì bộ dáng?" Vân Khinh không nhìn được hỏi.


Quân Trường Phong khóe môi hơi cong :"Bởi vì người xui xẻo sau khi uống Lục Trúc Phỉ Thúy liền có vấn đề không phải là bổn công tử a."

"Vậy ngươi vì người này mà đến?" Hàn Băng Vô Tình tiếp tục câu chuyện.


"Ân." Quân Trường Phong phe phẩy cây quạt một bộ không hề lo lắng bộ dáng.



"Trông Quân công tử không hề lo lắng cho người bị xử xẻo kia a! Chẳng lẽ tên xui xẻo trong miệng công tử lại là công tử kẻ thù nhưng công tử vì một lý do nào đó bắt buộc phải cứu hắn." Lúc này, Vân Khinh thấy bộ dạng của Quân Trường Phong rất chướng mắt không nhịn được lên tiếng trào phúng.


Ngay từ lúc đầu gặp mặt, Vân Khinh còn bị dung mạo của Quân Trường Phong làm cho kinh diễn một phen.
Nhưng từ lúc hắn có cử chỉ ăn Hàn Băng Vô Tình đậu hủ, Vân Khinh nàng bây giờ chỉ có cầm roi, từng tiên từng tiên đánh chết hắn xúc động.


Đối với câu hỏi tràn đầy ác ý của Vân Khinh, hồng y nam tử môi mỏng vừa nhấp, nở ra một nụ mê hoặc chúng sinh tươi cười :"Vân Khinh cô nương lời này nói sai rồi.
Người xui xẻo trong lời bổn công tử không phải ta kẻ thù mà là ta bằng hữu đâu!"

Thấy hắn tươi cười trong chốc lát, Vân Khinh thoáng thất thần nhưng sau đó nàng liền nhỏ giọng :"Người kết bằng hữu với ngươi quả là xui xẻo."

Quân Trường Phong như nghe được lời này của Vân Khinh, đôi mắt hồ ly cười như không cười nhìn nàng rồi chuyển sang nhìn Hàn Băng Vô Tình :"Hắn xác thực thật xui xẻo đâu! Vì vậy, lần này ta đến là để nhờ ngươi giúp một cái vội."


"Ngươi lại muốn ta như thế nào giúp cái phương pháp?" Hàn Băng Vô Tình đạm nhiên ngữ khí hỏi.


"Tất nhiên là đi cùng ta một chuyến đến chữa trị cho ta bằng hữu." Quân Trường Phong đúng lý hợp tình trả lời.


Hàn Băng Vô Tình một tay chống cằm nghiêng đầu nhìn hắn :"Ngươi cho rằng ta hiểu y thuật?"

Quân Trường Phong gật đầu.


Bạch y thiếu nữ không khẳng định cũng không phủ định hỏi tiếp :"Nếu như ta từ chối đi cùng ngươi đâu?"

"Vậy bổn công tử đành tự mình đại lao mời ngươi đi làm khách rồi." Quân Trường Phong gấp lại quạt xếp dùng một bộ không sao cả ngữ khí nói.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận