Phượng Họa Phong Vân


"Dựa vào đâu mà nói như vậy?"
Trái lại với thái độ ngang ngược khi nói chuyện với nam tử ma tộc, nữ tử đối với nữ tử mặc áo khoác đen che kín toàn thân kia lại ngoan hơn rất nhiều.

Từ trong áo choàng, nữ tử lộ ra một bàn tay ngọc chỉ về phía mặt ý bảo ma tộc nữ nhìn xem.

Ma tộc nữ tử cũng không phải hạng ngu ngốc, xem xét kỹ dấu vết trên mặt đất cũng hiểu chuyện gì xảy ra, tức giận dậm chân tại chỗ buông lời hung ác.

"Đáng ghét cư nhiên lại bị kẻ khác tiệm hồ, chờ ta gặp được bọn chúng nhất định phải đại tá tám khối."
Ma tộc nam tử mặt ngoài im lặng nhưng trong lòng lại có chút bất mãn, rõ ràng là hai người này nghạch sinh sinh cướp đi tên nhân loại này từ tay hắn bây giờ người không thấy liền xứng đáng.

Nghĩ vậy, hắn ban đầu có vài phần hả hê nhưng sau đó liền lo lắng.

Kẻ cứu đi tên nhân loại kia vạn nhất biết được kế hoạch mà đại nhân giao cho hắn từ miệng nam tử nhân tộc kia thì làm sao bây giờ.

Đến lúc ấy, kế hoạch đột nhiên bị đám nhân tộc phá vỡ thì làm sao bây giờ, chuyện hắn để lộ kế hoạch làm việc bất lực nếu truyền đến tai đại nhân, hắn chắn chắn sẽ chết là điều không thể nghi ngờ.

Không được, hắn nhất định phải nghĩ cách.


Chỉ là, chưa đợi ma tộc nam tử nghĩ ra được đối sách, sinh mạng hắn lúc này cũng đã đi đến hồi chung kết.

"Chuyện chúng ta xuất hiện ở nơi này càng ít kẻ biết càng tốt vì thế đành ủy khuất ngươi vậy."
Tiếng nữ tử gần sát bên tai trở thành hắn ma âm đòi mạng.

Một cảm giác đau đớn từ phía sau truyền đến, một bàn tay ngọc từ dưới áo choàng đen không một chút trở ngại xuyên vào lồng ma tộc nam tử bóp nát trái tim hắn.

Thân thể hắn cứ như vậy ngã xuống, ngay cả một chút phản ứng giãy giụa cũng chưa kịp có.

"Hảo! Thời gian không còn sớm, chúng ta nên trở về trước khi bị bọn họ phát hiện."
"Nhưng chúng ta vẫn chưa tìm được nàng."
Ma tộc nữ tử dậm châm gấp rút nói.

"Trước khi thân phận ma tộc của nàng bị nhân loại phát hiện nhất định phải tìm được nàng."
Nữ tử càng nói càng sốt ruột, khuôn mặt thanh lệ lộ ra vẻ lo lắng.

"Nhưng nếu lần này chúng không trở về bị bọn họ phát hiện, lần sau sẽ bị canh giữ chặt hơn khó mà chuồn êm ra được như những lần này."

Dưới áo choàng, giọng nói của nữ tử vang lên trần thuật một sự thật.

"Ta mặc kệ, ta nhất định phải tìm được nàng.

Nếu như lần này không tìm được nàng, ta sẽ không trở về."
Nữ tử kiều man tùy hứng mà nói.

"Đáng tiếc, lần này đành để tiểu thư phải thất vọng rồi.

Mời ngài theo chúng thuộc hạ trở về."
Một thanh âm vang lên, sau đó là một nam tử trung niên dẫn theo mười tên bộ hạ xuất hiện vây quanh hai nàng không cho hai nàng một tia trốn thoát cơ hội.

"Các ngươi sao có thể nhanh như vậy tìm được ta?"
Ma tộc nữ tử kinh ngạc nhìn người xuất hiện.

"Xin tiểu thư hãy theo thuộc hạ trở về.Thập trưởng lão rất lo lắng cho ngài."
Dẫn đầu đám ma tộc nam tử trung niên không trả lời chỉ cung kính đưa tay hướng hai nàng làm một cái thủ thế mời.

"Ta không về."
Nữ tử ma tộc khoanh tay trước ngực quay mặt sang một bên.

"Thập trưởng lão nói nếu ngài còn chơi nổi lên tính tình, chúng thuộc hạ có quyền cưỡng chế đem ngài trở về."
Thấy nàng không chịu trở về, trung niên nam tử chuyển lời được phân phó của trước khi phái hắn đi của Thập trưởng lão..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận