Lúc này Giai Kỳ đã mệt lắm rồi nàng chỉ nhìn qua con một chút rồi thiếp đi,Hạo Thiên thì cũng như thế chỉ nhìn qua rồi nói :
"Mang tiểu hoàng tử ra cho thái hậu ,thưởng toàn bộ Phượng Tê Cung ".
Mọi người cúi xuống cảm tạ hoàng thượng và hoàng hậu.
Chàng cúi xuống nhìn nàng thiếp đi rồi bế nàng về phòng dặn dò cung nữ chăm sóc nàng thật tốt.
Lúc ra đến ngoài thì thấy thấy mẫu hậu đang vui cười với bảo bảo ,nhìn vẻ mặt của người Hạo Thiên cảm thấy hạnh phúc.
Vậy là giữa nàng và Y đã gắn kết một sinh mệnh nhỏ bé đáng yêu,thái hậu nhìn thấy hoàng thượng thì vui vẻ nói :
"Kiệt nhi con lại đây xem nhi tử của con,hài tử giống hệt con khi bé ,thật đáng yêu ".
Hiên Viên Kiệt từ từ đến gần,chàng ngắm nhìn hài tử,đứa nhỏ bé xíu,làn da trắng hồng tuy nhiên hơi nhăn nheo một chút bất giác đôi môi chàng nở nụ cười mà không hay biết.
Khi Giai Kỳ tỉnh dậy thì trời đã gần tối,nàng nhìn thấy Hạo Thiên đang ngồi phê tấu chương gần đấy,nhìn từ xa dưới ánh đèn khuôn mặt chàng thật tuấn tú.
Nàng thầm cảm ơn ông trời đã đem đến cho nàng một mối nhân duyên vô cùng tốt.
Chàng không những là một hoàng đế tốt lại còn là một phu quân tốt nữa,như thần giao cách cảm Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn về phía nàng.
Khi thấy nàng đã tỉnh chàng bỏ lại đống tấu sớ đấy rồi lại gần giường đỡ nàng dậy nhẹ nhàng ân cần hỏi :
"Nàng đã đỡ chưa có còn mệt ở đâu không,sao không nghỉ ngơi một chút nữa,ta gọi người mang đồ ăn cho nàng nhé ".
Giai Kỳ lắc nhẹ đầu nói :
"Thiếp muốn gặp bảo bảo trước đã ".
Hạo Thiên mỉm cười nói :
" Hài tử đang ở với nhũ mẫu để ta gọi A Hương bế hài tử sang cho nàng ".
Một lúc sau nhũ mẫu đã bế bảo bảo đến ,như cảm nhận được tình mẫu tử,bảo bảo cười tít mắt nhìn rất đáng yêu.
Giai Kỳ nhẹ nhàng bế con vào lòng, ngắm nhìn thật kĩ gương mặt của con, cảm giác lúc này của nàng thật lạ lẫm nàng không thể diễn tả nổi.
Một lúc sau tiểu hoàng tử khóc nhè có lẽ là đói, nhũ mẫu liền bế nhóc sang phòng khác.
Giai Kỳ được Hạo Thiên bế sang phòng ăn, cung nữ nhìn thấy thì thầm trộm cười khúc khích, hoàng thượng của bọn họ thật là một trượng phu tốt.
Còn đối với Giai Tuệ và Hiên Viên Kiệt thì hoàn toàn vô ưu vô lo, Hoa quốc lúc nào cũng quốc thái dân an,hai người đi vi hành gần như hết tất cả mọi nơi trừng trị rất nhiều quan tham và cất nhắc rất nhiều nhân tài.
Hiên Viên Kiệt và Giai Tuệ trước khi hồi cung có ghé qua núi Quy Sơn để thăm thái hậu , trải qua nhiều chuyện bây giờ Giai Tuệ đã học được cách buông bỏ, nàng không còn hận thái hậu như trước nữa dù gì bà cũng là mẫu thân của phu quân nàng.
Tuy nhiên hai người chờ ở đó hai ngày nhưng thái hậu vẫn cương quyết không chịu gặp hai người ,bà chỉ nhắn lại đừng tìm bà nữa bà sẽ không quay trở về đâu,chấp niệm lần này của bà quá lớn.
Cuối cùng Hiên Viên Kiệt và Giai Tuệ cũng đành phải quay về, trước khi về Y có nhắn nhủ với ma ma thân cận của thái hậu cố gắng chăm sóc người cho thật tốt.
Thừa Tướng đã nhắn gửi mấy lần kêu gọi hoàng thượng về trước tết nguyên tiêu.
Thế là hai người đành phải kết thúc chuyến vi hành này để hồi cung.
Sau lần đi này hai người đã hiểu rõ về nhau và mở lòng với nhau hơn, mọi hiềm khích hoàn toàn đã tan biến, sau này họ trở thành một giai thoại đẹp của Hoa quốc.
Lần đầu tiên trong lịch sử Hoa quốc chỉ có một vị hoàng hậu duy nhất tọa trấn,hoàng thượng lại yêu thương hoàng hậu hết lòng.
Trở về hoàng cung sau hai tháng hoàng hậu mang long thai,cái thai này đến quá đúng lúc khiến cho các quan đại thần không nói được gì, chuyện lập phi và tuyển tú cứ thế bị kéo dài và cuối cùng là gác lại.
Cái thai này của Giai Tuệ khá cồng kềnh, từ khi nàng biết mình có thai tất cả mọi thứ nàng đều kiểm duyệt thật kĩ lưỡng ,ăn uống đúng chế độ không dám bất cẩn một chút nào.
Có lẽ do xảy thai một lần rồi nên nàng khá nhạy cảm với nó, không chỉ hoàng hậu như thế mà Hoàng thượng còn khẩn trương hơn thái y được túc trực không ngừng nghỉ.
Y còn cẩn thận tìm tòi sách về nữ nhân khi mang thai để nghiên cứu cái gì nên làm và nên tránh.
Khi Nhược Khê biết tin bà không yên tâm gửi hai ma ma có kinh nghiệm để chăm sóc riêng cho Giai Tuệ cũng như đã từng gửi cho Kỳ nhi.
Càng lớn cái thai của nàng to bất thường ,chỉ mới bốn tháng thôi mà bụng nàng đã lớn rất nhiều , A Lan cô cô nghi ngờ nói :
"Hoàng hậu có khi nào người mang thai đôi không, khi vương phi mang thai người,tiểu quận chúa và tiểu quận vương cũng lớn như thế này đấy ạ !".
Hiên Viên Kiệt nghe thế thì vừa vui mừng vừa lo sợ vội vàng gọi hết tất cả thái y viện vào để khám thật kĩ cho nàng.
Từ ngày hoàng hậu mang thai toàn bộ thái Y viện như ngồi trên chảo dầu lúc nào cũng bận rộn và lo lắng bọn họ kê đơn an thai cho hoàng hậu cũng phải thật kĩ lưỡng.