Phượng Nghịch Thiên Hạ

“Đúng vậy, là nhị tỷ tỷ của ta.” Hoàng Bắc Nguyệt liếm liếm khóe miệng, ôm Hoàng Kim Thánh Hổ lui lại về phía rừng cây ngồi xuống, thuận tiện hướng Phong Liên Dực vẫy vẫy tay: “Lại đây.”

“Ngươi không định ra tay sao?” Phong Liên Dực đi qua, ngồi xuống bên người nàng, xuyên qua đám thực vật cành lá xum xuê dày đặc, có thể nhìn thấy thân thể khổng lồ của Thiên Tuyết Miêu.

Hoàng Bắc Nguyệt vuốt một lọn tóc, nói: “Nhị tỷ tỷ ta là triệu hoán sư tam tinh, rất lợi hại, sao lại cần ta ra tay đây?”

Lời nói này âm dương quái khí (Vũ: ý nói kì quái), Phong Liên Dực nhìn nàng, trong lòng âm thầm nghĩ, rốt cuộc nàng ở trong nhà phải chịu khổ sở gì mà có thể đối với thân tình lạnh nhạt như vậy?

Meo meo ô ~

Bên kia Thiên Tuyết Miêu đột nhiên kêu thảm một tiếng, bay ngược ra ngoài về phía sau, nặng nề ngã nhào trên mặt đất. Đúng ở nơi mà nó vừa đứng thẳng, Hoa Ban Báo lôi thuộc tính hùng dũng oai vệ ngồi xổm xuống.

Hoa Ban Báo lôi thuộc tính, thập giai linh thú!

Trong nhắt mắt sắc mặt Tiêu Vận trắng bệch, từng bước lui về phía sau: “Ngươi, các ngươi đừng làm bậy, các ngươi có biết ta là ai không? Cha ta phò mã đương triều của trưởng công chúa – Tiêu Viễn Trình ”

“A, phò mã của trưởng công chúa? Ngươi là nữ nhi của trưởng công chúa Huệ Văn, Bắc Nguyệt quận chúa?” Một tên lính đánh thuê đột nhiên hỏi.

Tiêu Vận hiện không rõ ràng tình huống cho lắm, không dám tùy tiện nhận bừa, ngây người một chút, tên lính đánh thuê hung thần ác sát nói: “Hừ! trưởng công chúa Huệ Văn năm đó làm hại đại ca của ta chết thảm, ta còn không tìm nàng tính sổ! Hôm nay nàng nữ nhi của nàng rơi vào tay ta, thật sự là báo ứng!”

Tiêu Vận vừa nghe, sắc mặt trắng bệch, lại vừa dấy lên một chút hy vọng, trong lòng âm thầm nghĩ tới, hoàn hảo mới vừa rồi không có giả mạo nàng còn tưởng rằng Huệ Văn trưởng công chúa thật sự hiền huệ, một cái cừu nhân cũng không có, hiện tại xem ra, cũng không hẳn vậy!

“Ta, ta đương nhiên không phải nữ nhi của trưởng công chúa Huệ Văn! Nương ta làm sao có thể là cái loại tiện phụ không biết xấu hổ, là nàng đoạt cha ta khiến cho nương ta phải làm tiểu thiếp, làm ta biến thành thứ nữ, ta cũng hận chết nàng!” Tiêu Vận vội vàng nói.

Tên lính đánh thuê hừ lạnh: “Muốn lừa gạt ta, không có dễ dàng như vậy!”

“Là thật! Ta thật không phải là Bắc Nguyệt quận chúa! Thực ra Bắc Nguyệt quận chúa lần này cũng cùng đi theo chúng ta, ngươi muốn báo thù, ta có thể mang ngươi đi tìm nàng!” Tiêu Vận cấp bách vội vã quýnh quáng nói, vì bảo vệ tính mạng, cái gì cũng có thể làm!

“A, Bắc Nguyệt quận chúa cũng tới?” Tên lính đánh thuê vừa nghe, lập tức vuốt cằm suy tư.

Người xung quanh nói: “Hoắc lão lục, ngươi tính sao? Cô nương này trắng trẻo vậy, sao không đùa giỡn nữa rồi?”

“Sao có thể chứ?” Hoắc lão lục cười hắc hắc, nói: “Cô bé, vậy Bắc Nguyệt quận chúa lớn lên như thế nào? Có xinh đẹp hơn ngươi không?”

“Đẹp! So với ta đẹp hơn nhiều!” Lúc này, Tiêu Vận hoàn toàn không muốn hơn Hoàng Bắc Nguyệt về tư sắc, dùng hết từ ngữ để hình dung Hoàng Bắc Nguyệt, “Thành Lâm Hoài người cũng biết, Bắc Nguyệt quận chúa cùng trưởng công chúa Huệ Văn quả thực là một cái khuôn mẫu khắc ra! Trưởng công chúa Huệ Văn năm đó đã là đại mỹ nhân số một số hai tại đại lục, Bắc Nguyệt quận chúa sao có thể kém?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui