Mao Nhung dẹp máy tính qua một bên, lăn tới giường mình, cuộn người trong chăn lộn qua lộn lại.
Cậu sao có thể là gay được!
Cậu sao có thể thích tên Diệp Nhẫn kia được…
Tuy, tuy rằng bộ dạng Diệp Nhẫn rất không tồi…
Nhưng cậu là zai thẳng mà! Sao qua một đêm liền cong vẹo rồi…
Cơ mà… Nghĩ kĩ lại… Cậu trước giờ hình như cũng chưa từng thích con gái…
Hoàn toàn không có tài liệu tham khảo!
Mao Nhung rối rắm vò đầu mình như ổ quạ.
Mao Nhung rối rắm bò xuống, quay về màn hình máy tính, bật lên Baidu vạn năng, nhấp gõ vấn đề.
【Hỏi gấp!!! Làm thế nào để biết mình không thích người ta!!! Chờ tại tuyến!!! 】
Tuyến ở đây giống như cái thread
Chính là sau khi gõ hết chữ, cậu lại phát hiện hành vi này hình như rất ngố, thế là xóa sạch đống chữ vừa gõ xong.
Cậu lại vò vò đầu, cuối cùng, vẫn bật khung trò chuyện với Bơ Sầu Riêng lên.
Mao Nhung: Chuyện…
Bơ Sầu Riêng: Cứu thế giới xong rồi?
Mao Nhung: Khụ khụ
Mao Nhung: Tôi muốn hỏi… Chuyện…
Mao Nhung: Làm thế nào để biết mình thích một người?
Mao Nhung: Tôi không phải là nói tôi! Chắc chắn không phải tôi! Chính là thằng bạn của tôi!
Bơ Sầu Riêng: … Ừ
Bơ Sầu Riêng: Thích, hẳn là cảm giác chiếm hữu đi
Bơ Sầu Riêng: Nếu anh ta… Hoặc cô ta quen với người khác, cậu… Người bạn ấy cảm thấy thế nào?
Mao Nhung thành thật tưởng tượng, khung cảnh Diệp Nhẫn quen một cô gái.
Diệp Nhẫn sẽ đối xử với bạn ấy thật tốt, thật dịu dàng, giúp bạn ấy gọi cơm rót nước chiếm chỗ ngồi… Tựa như từng làm với mình vậy.
Sau đó bọn họ vẫn sẽ là bạn tốt của nhau, tựa như từ trước đến nay.
Nghĩ tới đây, lòng Mao Nhung bỗng trở nên chua chát.
Không chỉ mỗi chuyện Diệp Nhẫn sẽ có bạn gái…
Mà còn…
Cậu phát hiện, cậu hình như thích Diệp Nhẫn thật rồi.
Hễ nghĩ tới Diệp Nhẫn sẽ quen những người khác, cũng sẽ dịu dàng với những người khác, cậu liền cảm thấy nơi nào đó trong lòng bị siết chặt lại, không cách nào thở được.
… Làm sao bây giờ, cậu hình như thành gay thật rồi.
Mao Nhung: Ôi trời ơi!!! Hình như tôi thành gay rồi!!! QAQ
Bơ Sầu Riêng: Cậu? Không phải là thằng bạn của cậu à…
Mao Nhung: …!!! Tay gõ lẹ nên lộn!!! Là nó!!!
Mao Nhung: Nó nói nó hình như thành gay!!!
Bơ Sầu Riêng: À…
Nhìn đến Bơ Sầu Riêng đáp lại một hàng ba chấm ý nghĩ sâu xa, Mao Nhung bất giác chột dạ.
Mao Nhung: Được, được rồi…
Mao Nhung: Là tôi QAQ
Mao Nhung: Tôi sắp thành gay!!! Sao bây giờ!!!
Bơ Sầu Riêng: … Cậu không muốn?
Mao Nhung: Chuyện này có thể chọn chắc? Đừng bảo tôi không muốn là thẳng về được…
Hơn nữa, cậu trước giờ hình như không hề thẳng tuyệt đối…
Mao Nhung thầm nhủ.
Sơ nhập giới đam mỹ, cậu lại không có cảm giác đối nghịch gì mấy, ngược lại lại có lúc… cảm thấy vô cùng thích thú.
Bất quá, mặc dù hay nói giới đam mỹ mười hủ nam chín người gay, nhưng cậu lúc trước vẫn nghĩ mình chỉ đơn thuần là một hủ nam mà thôi.
Thoáng cái phải add thêm một đặc tính gay, cậu nhất thời có chút không tiếp thu được, hiện tại đang giữa quá trình bảo trì hệ thống.
Bơ Sầu Riêng: Nếu không thể thẳng lại, vậy nỗ lực cong tới cùng đi
Mao Nhung: … Anh là đang an ủi tôi à…
Mao Nhung: Giờ tôi đang chững tại ngã tư cuộc đời, mù mịt mơ hồ, lúc này anh không phải nên nhẹ nhàng chỉ bảo tôi, dẫn dắt tôi đi đúng hướng sao!
Bơ Sầu Riêng: Trong lòng cậu không phải đã sớm quyết định rồi sao, tôi bây giờ nói gì đi chăng nữa, cũng không có tác dụng
Bơ Sầu Riêng: Nghe theo quyết định con tim cậu là được rồi
Mao Nhung: … Sao chuyển thành lớp triết lý nhân sinh rồi!
Mao Nhung nghiêm túc tự ngẫm một hồi lâu, sau đó mới mang khuôn mặt thâm trầm bật một bộ A. V, thâm trầm ngồi xem.
Cậu không phải chưa từng xem A. V, cũng không phải chưa từng vừa xem vừa thẩm du… Có điều trong A. V không có mỗi gái cũng có trai… Cậu có chút không chắc chắn, mình rốt cuộc là hứng với người nữ, hay là hứng với người nam…
Thật ra Mao Nhung luôn cảm thấy cơ ngực của diễn viên nam trong phim gợi cảm hơn hai cục thịt trước ngực nữ diễn viên… Bất quá cậu vẫn thường đổ lỗi cho ‘tật GATO giữa zai với zai’, nhưng hiện giờ vừa nhìn…
Mao Nhung thâm trầm tự hỏi một hồi, kết luận ——
Cứu mạng! Mình cong thiệt rồi!
Mao Nhung xoắn xuýt khẩy bàn phím.
Mao Nhung: Nhưng, dù tôi xác nhận lại thì sao, người ta là trai thẳng kìa!
Bơ Sầu Riêng: Sao cậu biết?
Mao Nhung: Tuy, tuy hắn hình như chưa hề quen bạn gái, nhưng khí tràng của hắn rất chính trực!
Cộng thêm…
Ngày đó Diệp Nhẫn còn ôm mình làm mộng xuân, rõ ràng đã gọi tên con gái…
Bơ Sầu Riêng: Cái thứ khí tràng đó nói không chuẩn…
Mao Nhung: Đây chính là giác quan thứ sáu của thân làm gay tôi!
Gõ xong hàng này Mao Nhung liền quăng bàn phím cái rầm.
Cậu sao lại nhập vai diễn nhanh quá vậy!
Cậu sao lại bình tĩnh tiếp nhận sự thật bản thân mình là một đứa gay nhanh quá vậy!
Bơ Sầu Riêng: Dù là giác quan thứ sau, cũng không đoán chuẩn được
Mao Nhung: Nhưng, nhưng hắn là bạn thân của tôi…
Bơ Sầu Riêng: Vậy không phải xuống tay dễ dàng hơn à
Mao Nhung: Nhưng là tại quá thân nên mới ngại xuống tay!
Bơ Sầu Riêng: Không thân thì có thể xuống tay?
Mao Nhung: … Không thể
Bơ Sầu Riêng: Chẳng lẽ cậu định mãi mãi đứng sau yên lặng nhìn hắn, yên lặng thích thầm hắn, nhìn hắn quen bạn gái, kết hôn, sinh con, già đi, chết đi, rồi đến lúc cậu hấp hối sắp chết, mới yên lặng cảm thán: “Mình và người mình yêu nhất, đã làm bạn tốt cả đời”… kiểu thế sao?
Mao Nhung: Đừng nói nữa, ngược quá…
Mao Nhung ôm ngực.
Bơ Sầu Riêng: Cậu muốn vậy sao?
Mao Nhung: Không muốn!!!
Bơ Sầu Riêng: Vậy đi tỏ tình thôi
Mao Nhung: … Không dám!!!
Bơ Sầu Riêng: Ít ra phải để hắn biết tâm ý của cậu
Mao Nhung: Lỡ hắn tuyệt giao với tôi thì sao?
Bơ Sầu Riêng: Không đến nỗi đó đâu
Mao Nhung: Anh thấy mấy đứa thụ trong đam mỹ lỡ thích trai thẳng đau khổ bao nhiêu không! Trai thẳng đều là tra công đó!
Mao Nhung ném chuột.
Cậu thế quái nào tự nhập mình làm thụ!!!
Cậu thế quái nào lại có thể tự nhiên nhập Diệp Nhẫn thành tra công!!!
Mao Nhung: Đầu tiên thanh minh tôi không phải thụ!!! Tuyệt đối không phải!!!
Bơ Sầu Riêng: … Sờ sờ, ngoan
Mao Nhung: …
Bơ Sầu Riêng: Trong tiểu thuyết nói không đúng, cậu không thử sẽ không biết đâu
Bơ Sầu Riêng: Thử xong cậu sẽ biết thôi
Nội tâm Mao Nhung thoáng thoáng cảm giác Bơ Sầu Riêng cứ như mấy gã yêu râu xanh đang cầm kẹo hòng dụ dỗ trẻ nhỏ…
Ảo, ảo giác rồi!
Mao Nhung nắm chặt tay, hạ quyết tâm…
Cho dù bị Diệp Nhẫn ghét, cậu cũng quyết nói ra tấm lòng mình.
Sau khi biết mình thích Diệp Nhẫn, cậu thấy mình không cách nào giữ vững tâm thái hòa hảo không hiểu chuyện với tên bạn thân Diệp Nhẫn như trước nữa… Cậu không cách nào đứng thờ ơ trông Diệp Nhẫn quen bạn gái kết hôn sinh con chết đi rồi lúc hấp hối lại cảm thán mình và người mình yêu nhất đã làm bạn tốt cả đời…
Dừng! Cậu thế quái nào lại tự động nhấp theo lời của Bơ Sầu Riêng vậy.
Mao Nhung: Được rồi, tôi đã hạ quyết tâm, tới ngày cá tháng tư sẽ tỏ tình với hắn!
Mao Nhung: Như vậy dù tỏ tình thất bại cũng có thể chừa lại đường lui nói rằng “Hahahaha tớ chỉ nói giỡn với cậu thôi!” Rồi giả vờ chuyện gì cũng chưa xảy ra…
Bơ Sầu Riêng: Cố lên
Mao Nhung: Ừm…
Mao Nhung: Anh quả thật là bà chị tri âm… À không anh trai tri âm…
Mao Nhung: Thế, anh cũng là g, gay à…
Mao Nhung có chút không yên.
Mặc dù nói mười hủ nam chín người gay, Bơ Sầu Riêng cũng không giống như người ghét gay, có điều hỏi thẳng anh ta như thế, anh ta sẽ không thấy phản cảm chứ…
Bơ Sầu Riêng: Ừ
Mao Nhung: Vậy anh… có, có bạn trai không?
Bơ Sầu Riêng: Cũng sắp có
Mao Nhung: … Là sao
Bơ Sầu Riêng: Trước mắt là đang ở giai đoạn tấn công
Mao Nhung nhìn Bơ Sầu Riêng thản nhiên thừa nhận bản thân là gay, liền nảy sinh cảm giác đều là khách lưu lạc phương trời.
Đồng minh!
Mao Nhung: Giống tôi ha… Hai người tới đâu rồi?
Bơ Sầu Riêng: Cũng như cậu, có điều sắp tấn công thành công
Mao Nhung: Vậy anh có bí quyết gì không… Tiết lộ chút đi
Bơ Sầu Riêng: Đợi tôi thành công xong, tôi sẽ cho cậu biết
Mao Nhung: … Làm gì mà thần bí thế, tôi cũng không xài ý tưởng của anh
… Mặc dù cậu đúng là có ý như thế.
Bơ Sầu Riêng: Ngoan, đến lúc đó sẽ cho cậu biết