Bên này, đám người kia đã đến trường quay.
Bọn họ đến tìm Nhạc Dao Dao, sau đó bắt đầu đòi tiền.
Hơn nữa, bọn họ làm náo loạn cả trường quay, khiến cho tất cả mọi người trong đó điều biết rằng Nhạc Dao Dao đang nợ tiền, dường như là công ty cho vay nặng lãi.
Điều này khiến Nhạc Dao Dao trở nên hoảng loạn, bởi lẽ mọi người đều nhìn nàng ta bằng ánh mắt kỳ quái.
Tuy rằng mọi người không nói, nhưng nàng biết, họ đang khinh thường mình.
Khi ấy, Nhạc Dao Dao chỉ biết lộp bộp rơi nước mắt.
Nàng ta hận, rất hận.
Nhưng cho dù là vậy, nàng vẫn không thể làm gì, chỉ biết im lặng ngồi khóc.
Đám người kia hung hăng làm loạn một hồi lâu, sau đó mới chịu rời đi.
Đợi đến khi đám người kia đi, mọi người mới bắt đầu bàn tán sau lưng Nhạc Dao Dao.
"Khi nãy cô thấy gì không? Nhạc Dao Dao bị một đám côn đồ đòi tiền!"
"Tôi thấy rất rõ, khi ấy, tôi còn nghe được rằng nàng ta nợ công ty cho vay nặng lãi kia 200 vạn đấy!"
"A, nàng ta làm gì cần nhiều tiền như vậy? Không phải trước đó đã nhận trước 100 vạn tiền cọc rồi hay sao, vì cái gì lại mượn đến 200 vạn?"
Vũ Linh nghiêng đầu, nàng trào phúng mà nói: "Nga, có thể cô ta nuôi tiểu bạch thỏ chăng?"
Nữ nhân đứng gần đó, có vẻ rất chấn kinh: "Tiểu Linh, đừng đùa như vậy chứ? Cô không nhớ sao, nàng ta là người tình của Tần tổng đấy!"
Nữ nhân tên Vũ Linh kia nghe xong, nàng ta liền cười lạnh: "Ha, thì đã sao? Hắn ta trăm công nghìn việc, làm gì có thời gian mà giám sát Nhạc Dao Dao cơ chứ? Nếu nàng ta lén lút đi nuôi tiểu bạch thỏ, có lẽ Tần Trạch kia vẫn không biết"
"Nga, cũng có lý.
Dù dao thì thế giới của người giàu, chúng ta vẫn không thể hiểu a."
Bỗng nhiên, một vị trợ lý nào đó tiến đến, nàng ta nhanh chóng thúc giục: "Được rồi, sắp đến vai diễn của cô rồi, nhanh chóng đi thay trang phục đi!"
Vũ Linh gật đầu: "Nga"
Dù sao thì, đây cũng không phải chuyện của nàng.
Scandan tại giới giải trí nhiều như vậy, lâu lâu hóng hớt một chút cũng là quá đủ.
Đặc biệt là chuyện của Tần Trạch và Nhạc Dao Dao, nàng cũng không hứng thú lắm.
Hắn ta tuy rằng là một vị tổng tài, nhưng tam quan khá vặn vẹo.
Lúc trước, dường như hắn có một người vợ, thế nhưng hắn ta chẳng hề quan tâm đến.
Hiện tại bọn họ ly hôn, nhưng nàng vẫn không biết cô gái kia sống như thế nào.
Aiz, dù sao đây là chuyện của hắn, với lại nàng chỉ được nghe kể lại, tuy rằng là như vậy nhưng chắc chắn hắn cũng chẳng phải loại tốt đẹp.
Tra nam Tần Trạch ở cùng tiện nữ Nhạc Dao Dao, không phải là rất xứng đôi hay sao? Nàng thật sự tò mò, không biết rằng ai sẽ là người đầu tiên nói lời chia tay?
Suy nghĩ một lát, cuối cùng nàng cũng rời đi.
Lát sau, mọi người liền đi làm việc của mình.
Nhưng chỉ riêng có mỗi mình Nhạc Dao Dao là cảm thấy không được vui vẻ, hôm nay nàng ta thực sự quá xui xẻo, tất cả mọi chuyện đều không theo ý mình.
Đầu tiên là lão già chết tiệt kia.
Hôm nay hắn ta vẫn gọi cho nàng, hắn muốn 5 vạn.
Nàng thật sự không hiểu nỗi, tại vì sao lão ta cứ đeo bám nàng mà không chịu buông tha cho nàng?
Tiếp đó là đám người cho vay nặng lãi, tuy rằng nàng có nợ bọn họ chút tiền, thế nhưng ít nhất bọn họ phải gọi cho nàng!
Thay vì chạy đến trường quay tìm nàng, thì tại sao không gọi cho nàng? Bọn họ làm lớn chuyện lên như vậy để làm cái quái gì cơ chứ?
Hiện tại nàng không có tiền cũng là bởi vì lão già chết tiệt kia, nếu hắn không lấy nhiều tiền của nàng như vậy, thì nàng sẽ thừa sức mà trả cho công ty cho vay!
Càng nghĩ, Nhạc Dao Dao càng nghiến răng nghiến lợi.
Nàng ta chắc chắn rằng, tất cả mọi chuyện xui xẻo ngày hôm nay đều là do lão già biến thái kia lấy hết tiền của nàng! Nếu không có lão ta, có thể nàng đã làm suôn sẽ mọi việc.
Nếu không có lão ta, nàng sẽ không bị chụp ảnh nude.
Nếu không có lão ta, nàng sẽ không cần phải đưa cho lão nhiều tiền như vậy! Nếu không có lão, chuyện lần này sẽ không phải sảy ra, bởi vì nàng không cần phải mượn tiền từ ngân hàng!
Nhạc Dao Dao càng nghĩ, nàng ta càng trở nên điên cuồng.
Vào một ngày mào đó, nếu nàng tra được thông tin của hắn, nàng sẽ khiến cho hắn hối hận!
Hiện tại việc lần này lớn như vậy, nàng chỉ hy vọng Tần Trạch sẽ không biết.
Nếu hắn mà biết, nàng không chắc rằng hắn sẽ không nghi ngờ mình.
Tần Trạch là tấm lá chắn của nàng, hắn cũng là người mà nàng không muốn buông tay.
Nếu lần này, hắn biết được thì có lẽ hắn sẽ vứt bỏ nàng như lần trước?
Trong khi Nhạc Dao Dao đang thấp thỏm sợ hãi, thì Nguyệt Ninh lại đang nhàn nhã cắn hạt dưa.
Nguyệt Ninh thở dài, nàng mệt mỏi mà nhìn Nhạc Dao Dao.
Có vẻ như nàng ta đã hắc hóa, thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Tuy là như vậy, nhưng nàng chắc chắn rằng, sẽ sớm thôi, Tần Trạch sẽ biết được chuyện này.