Đợi đến khi Tần Trạch tìm người đến đẩ trả nợ thay cho Nhạc Dao Dao thì Nguyệt Ninh liền đưa ra một tiểu trợ lý, sau đó đến lấy tiền của Tần Trạch.
Vị trợ lý này là do nàng thuê một ngày, rất có kinh nghiệm.
Sau khi người của Tần Trạch đến liền vứt một cái vali với giá 20 vạn tiền mặt trước mặt trợ lý của nàng, hắn còn chuyển lời của Tần Trạch là sẽ từ từ 'Thăm hỏi' chủ sở hữu này, là nàng.
Thế nhưng, theo như những gì Nguyệt Ninh đã dặn trước, vị trợ lý kia cũng bắt đầu làm theo.
Nàng ta bắt đầu nói rằng Nhạc Dao tổng cộng nợ công ty 200 vạn, kể cả tiền lời.
Điều này khiến cho người kia chấn kinh, sau đó hắn lại lắp bắp mà kể lại cho Tần Trạch.
Bên này, sau khi Tần Trạch nghe được câu nói đó thì gương mặt bắt đầu méo mó.
Tuy rằng 200 vạn chỉ là tiền tiêu vặt của hắn, thế nhưng nếu đám người công ty này đòi tiền một cô gái như Nhạc Dao Dao thì nó chính là một con số thiên văn!
Nhạc Dao Dao chỉ là một cô gái bình thường, làm sao mà nàng có thể trả nổi con số đó? Càng nghĩ, Tần Trạch càng tức giận.
Thì ra Nhạc Dao Dao cực cực khổ khổ đi làm thêm ngoài giờ là vì muốn trả hết số tiền kia, hắn thật sự không nghĩ rằng vì chuyện này mà nàng ta phải chịu cực khổ như vậy.
Tần Trạch nghĩ như vậy, hắn bắt đầu nghiến răng nghiến lợi mà tự thề rằng, một ngày nào đó hắn sẽ khiến cho cái công ty này trả giá đắt.
Tuy là nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt hắn vẫn đồng ý đưa thêm tiền.
Hiện tại Tần Trạch chỉ muốn trả hết số nợ kia cho Nhạc Dao Dao, còn chuyện của công ty kia hắn sẽ từ từ tính sổ.
Sau đó, Tần Trạch liền đưa thêm 180 vạn nữa cho tiểu trợ lý của Nguyệt Ninh.
Rất nhanh sau đó, trợ lý liền đem 198 vạn trở về cho Nguyệt Ninh.
2 vạn còn lại chính là tiền công ngày hôm nay của nàng ta.
Đợi đến khi Nguyệt Ninh nhận tiền từ trong tay trợ lý xong, nàng mới bắt đầu đi đến bước tiếp theo.
Nguyệt Ninh cười cười, nàng cầm xấp tiền kia trong tay.
Sau đó liền đem số tiền này chuyển vào một viện mồ côi, viện dưỡng lão nào đó.
Đợi đến khi mọi việc xong xuôi, Nguyệt Ninh mới nhìn hệ thống, sau đó mới nói: "Tiểu Bạch, dùng màn hình hệ thống gọi cho Tần Trạch đi.
Nhớ là dùng số của công ty cho vay nặng lãi, kèm theo đó chính là đổi giọng của ta thành một nam nhân, giọng điệu đa cấp một chút"
Tiểu Bạch nghe vậy liền lập tức làm theo, lát sau liền kết nối.
Bên này, trong lúc Tần Trạch đang làm việc thì bỗng nhiên nhận được cuộc gọi.
Vốn dĩ hiện giờ sẽ không ai dám gọi cho hắn, thế nhưng lần này lại có một người nào đó.
Khi Tần Trạch làm việc, hắn ghét nhất là có người làm phiền hắn.
Vì thế cuộc gọi lần này khiến hắn tức điên.
Tần Trạch lạnh lùng nhấc máy, hắn nhìn dòng số lạ kia mà ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Không đợi Tần Trạch mở miệng, Nguyệt Ninh liền gìanh nói trước:"Xin chào, có phải là ngài đã trả 200 vạn cho cô Nhạc Dao Dao phải không ạ? Bên chúng tôi còn giữ một món đồ của ngày ấy, không biết rằng ngài có tiện tay để nhận nó hay không?"
Tần Trạch lạnh lùng hỏi: "Món đồ gì?"
Nguyệt Ninh giả vờ ngu ngơ, nàng chỏ nói: "Tôi không biết, cấp trên chỉ nói rằng đây là món đồ để thế chấp của cô Nhạc Dao Dao mà thôi.
Chuyện còn lại chúng tôi không hề biết"
Tần Trạch nhíu mày, hắn cảm thấy món đồ này không hề tốt.
hắn có chút không hiểu, hiện tại các công ty cho vay đều như vậy sao?
Tần Trạch cau chặt mày, hắn lạnh lùng nói:"Rảnh, hiện tại liền đem đến địa chỉ này.
Tiền bạc không thành vấn đề!"
Nguyệt Ninh nghe vậy, nàng liền nhếch môi.
Nhưng ngoài mặt vẫn cẩn thận hỏi địa chỉ của hắn, sau đó nàng bắt đầu gửi những tấm hình kia.
Nguyệt Ninh đem những tấm hình mà mình đã chụp tại khách sạn cho Tần Trạch vào một chiếc túi nhỏ, nàng cẩn thận gói kĩ nó, tựa như một món quà.
Nàng còn cẩn thận cột vào thêm một chiếc nơ xinh xắn, sau đó đem nó gửi vào địa chỉ mà Tần Trạch yêu cầu.
Hiện tại Nguyệt Ninh có rất nhiều món đồ của Nhạc Dao Dao, ảnh chụp nude, video gợi tình...
Ha hả, nàng thật sự muốn tung ra hốt một lần, khiến Tần Trạch biết được Nhạc Dao Dao đã làm những gì.
Và àng cũng muốn biết, sau chuyện này Tần Trạch sẽ có suy nghĩ gì về Nhạc Dao Dao.
Hắn sẽ yêu thương nàng ta như hoên tại, hay sẽ đem Nhạc Dao Dao giam giữ trong phòng?
Tuy rằng nàng muốn làm như vậy, nhưng đem ra một lần không phải cách hay.
Bởi vì trong thế giới nam nữ chính không có gì là không thể hòa giải, hài quang của bọn họ thực sự quá chói lóa.
Nếu bọn họ không thể giải quyết bằng miệng thì họ liền lăn ga giường, một lần không được thì mười lần, chuyện này chắc chắn sẽ có thể giải quyết.
Vì thế, chuyện lần này nàng phải thực nghiêm túc.
Những thứ đặc sắc nàng sẽ gửi cho Tần Trạch vào lần cuối cùng, như vậy mới có ý nghĩa.