Hôm sau, món đồ Nguyệt Ninh gửi đã được đến tay Tần Trạch.
Tần Trạch cầm món đồ trên tay, gương măt có chút kỳ quái.
Tiếp đó, hắn bắt đầu mở ra nhìn xem thử bên trong là thứ gì.
Đợi đến khi Tần Trạch mở ra, gương mặt của hắn liền trở nên đen lại.
Bên trong có một xấp thông tin cá nhân của Nhạc Dao Dao, bao gồm từ bên lớn, xác mối quan hệ.
Tiếp đó, chính là 2 tấm ảnh chụp.
Hai tấm ảnh chụp kia chính là của Nhạc Dao Dao, nhưng cái quan trọng nhất là tấm ảnh chụp này không hề có quần áo.
Tấm thứ nhất, một nữ nhân nằm khỏa thân trên chiếc giường trắng, tấm chăn nhăn nhúm.
Thân thể của nàng ta được chụp một cách khiêu gợi nhất, mê hoặc nhất.
Tấm thứ hai có vẻ đơn giản hơn, nàng ta quỳ gối...!Khỏa thân!
Nhìn thấy dáng vẻ này của Nhạc Dao Dao, gương mặt Tần Trạch lúc xanh lúc xám.
Tần Trạch cau mày, hắn rất tức giận.
Sau bao nhiêu chuyện sảy ra, hắn vẫn luôn cho rằng Nhạc Dao Dao chính là người mà hắn thực sự yêu nhất.
Hắn có thể bỏ qua tất cả chuyện cũ, hắn có thể cho nàng một cuộc sống mới.
Chuyện lúc trước, hắn đã dần quên sạch.
Tần Trạch nghĩ rằng, dù sao Nhạc Dao Dao cũng có thể thay đổi như hắn, cũng có thể bỏ đi con người không tốt kia của chính bản thân mình...
Thế nhưng hắn đã nhầm, Nhạc Dao Dao, nàng ta không hề thay đổi.
Nàng ta vẫn vì một cái mục đích nào đó mà không từ các thủ đoạn, cho dù nó có ở trên người mình!
Tần Trạch vừa tức giận mà vừa thất vọng, hắn đứng lên rời khỏi bàn làm việc, sau đó lái xe mà trở về nhà.
Hiện tại Nhạc Dao Dao và Tần Trạch đã ở chung cùng nhau, lúc này tình cảm của bọn họ cũng dần tốt lên.
Vì thế, mỗi ngày Nhạc Dao Dao sẽ xuống bếp nấu cơm cho Tần Trạch, sau đó hai người họ sẽ cùng nhau ăn cơm, cùng nhau dạo phố.
Hôm nay cũng vậy, Nhạc Dao Dao đamg loay hoay trong bếp mà nấu ăn.
Nàng ta đeo một cái tạp dề màu hồng nhạt, sợi tóc rũ xuống lúc nấu ăn, trông rất vất vả, nhưng thực sự cũng rất giống khung cảnh của một nhà hai người hạnh phúc.
Hôm nay nàng ta tan làm sớm, vì thế muốn nấu món gì đó ngon ngon cho Tần Trạch ăn.
Dù sao thì bộ phim kia hơn một tháng nữa sẽ hoàn, nàng cũng sắp thành công ra mắt dân chúng.
Nhạc Dao Dao cảm thấy cuộc sống hiện tại thật tốt, thật vui vẻ.
Tuy rằng hạnh phúc này đến hơi trễ, thế nhưng nàng thật sự hạnh phúc.
Có lẽ Nhạc Dao Dao không ngờ đến rằng, cái hạnh phúc thật vui vẻ kia của nàng ta sẽ sớm vụt tắt trong vô vọng.
Bỡi lẽ, Tần Trạch đã biết chuyện, hắn đang dùng hết tốt lực mà trở về nhà.
Có lẽ, một lát sau liền sảy ra biến cố mới...
Bên này, Nguyệt Ninh đang ngồi hồi hộp từng giây.
Nàng đang trông chờ giây phút Tần Trạch và Nhạc Dao Dao xé bức.
Hiện tại hắn đã bắt đầu thất vọng Nhạc Dao Dao, có lẽ lát nữa liền có một màn ngược thân ngược tâm đi? Nga, hay bọn họ sẽ đường ai nấy đi?
Nguyệt Ninh giật giật khóe miệng, tuy rằng nàng biết đầu óc của nam nữ chí h đều có sạn, nhưng nàng không nghĩ đến lại nhiều sạn như vậy.
Đối với Tần Trạch mà nói, hắn không nghĩ xem bản thân đã làm những gì với Nhạc Dao Dao.
Thay vào đó, hắn lại cho rằng hắn đã bỏ qua tất cả mọi chuyện mà Nhạc Dao Dao đã làm với hắn.
Ha hả?!
Hắn cho rằng bản thân là người tổn thương, hắn cho rằng hắn thánh thiện sau những chuyện hắn đã gây ra?!
Không cần nói đến những chuyện Tần Trạch đã làm với những nhân vật phụ, những cái pháo hôi như nàng.
Bởi vì những cái pháo hôi kia không đáng để hắn nhắc đến, nếu như nhắc đến thì hắn cũng một dạng 'Đối với cái kết quả này, các ngươi đều xứng đáng.
Bởi vì các ngươi dám chọc giận ta' mà thôi.
Vốn dĩ đều là như vậy, bởi vì bọn họ đều là nam nữ chính, bọn họ đều có hào quang và ánh sáng rực rỡ.
Các ngươi động vào họ là các ngươi sai, cho dù các ngươi không sai thì các ngươi cũng sai mà thôi.
Những kẻ động vào họ, đều không có kết quả tốt.
Cho dù ngươi không làm gì, thế nhưng nếu họ ngứa mắt ngươi, thì ngươi liền xong.
Không nói đến nhân vật phụ, hiện tại nói đến nữ chính Nhạc Dao Dao.
Tần Trạch cho rằng Nhạc Dao Dao làm sai, thế nhưng nàng ta là nữ chính nên hắn lựa chọn tha thứ, hắn bắt đầu chịu thương tổn.
Trong motip cũ rích, nếu nữ chính làm sai, nam chính sẽ tha thứ như g trong lòng thì đau.
Sau đó, bọn họ sẽ lăn ga giường để giải quyết, một lần khô g được thì mười lần, cuối cùng bọn họ vẫn sẽ tha thứ cho nhau mà thôi.
Nga, đó là trong tình trạng nữ chính làm sai.
Còn nếu, nam chính làm sai với nữ chính thì sao a?
Đương nhiên sẽ có hai cách, thứ nhất nam chính có hiểu lầm gì đó với nữ chính, hoặc là từ nhỏ nam chính có nỗi khổ tâm gì đó nên tính cách không tốt,...!Nói chung nam chính sẽ được tác giả tẩy trắng, sau đó nữ chính sẽ bắt đầu thông cảm thấu hiểu, cuối cùng lựa chọn tha thứ cho nam chính, và HE cuối truyện.
Cái motip thứ hai ở đây là gì? Ân, chính là tác giả quên luôn! Tác giả lười kể về quá khứ hay nội tâm của nam chính, hoặc tác giả quên mất! Thế nên liền có cảnh, nam chính sai trái nhưng nữ chính vẫn cắm đầu vào yêu, tha thứ vô điều kiện...!Tựa như Nhạc Dao Dao.
Tựa như Tần Trạch, đọc giả chỉ biết Tống Thanh Thanh giết mẹ ruột của hắn, vì thế hắn mới ngược thân ngược tâm Nhạc Dao Dao.
Thế nhưng, vẫn chưa nói vì sao hắn lại ngược Nhạc Dao Dao để trả thù, thay vì chơi chết Tống Thanh Thanh thì tác giả vẫn chưa nói.
Trong chuyện lần này, tác giả kia quên mất nỗi khổ tâm của nam chính, nói trắng ra là quên tẩy trắng cho hắn!
Nguyệt Ninh: "..."