Bên kia, bởi vì Nhạc Dao Dao đau lòng quá mức nên nàng ta đã ngã bệnh.
Nhạc Dao Dao vốn tưởng rằng sau vài ngày Tần Trạch sẽ nguôi giận, sau đó đến thăm nàng ta.
Nhưng là, không phải.
Tần Trạch vẫn không hề đến, thậm chí một cuộc điện thoại cũng không gọi đến.
Nhạc Dao Dao bởi vì chuyện này mà thương tâm vô cùng, đến mức ngã bệnh.
Phía bên Tần Trạch cũng không khá hơn là bao, hắn vẫn đang đau đầu về chuyện cổ phiếu.
Hiện tại cổ phiếu Tần thị giảm rất lợi hại, điều này khiến Tần Trạch vô cùng đau đầu.
Ban giám đốc và các cổ đông cũng bắt đầu tạo áp lực cho Tần Trạch, bởi vì bọn họ cho rằng chuyện này là do Tần Trạch gây ra, đây là lỗi của hắn.
Tần Trạch vẫn luôn đau đầu về chuyện này, hắn tìm đủ mọi càch để cứu vãn.
Nhưng cho dù làm vậy, thì cổ phiếu vẫn liên tục giảm xuống.
Liên tiếp một tuần, Tần Trạch bắt đầu trở nên điên cuồng.
Hai mắt đỏ ngầu, tính cách tàn bạo.
Hắn bắt đầu không coi ai ra gì, muốn mắng liền mắng.
Từ cổ đông cho đến nhân viên, hắn mắng không chừa một ai.
Bởi vì như vậy, nhân viên bắt đầu không thích, thậm chí là chán ghét.
Bọn họ từ từ tranh nhau từ chức, sau đó rời công ty.
Tần Trạch cũng không quản, hắn nói ai thích rời liền rời.
Cũng bởi vì câu nói này, hắn làm mất lòng rất nhiều người trong công ty.
Một số người gắn bó với công ty đã lâu, Tần Trạch vẫn là mắng.
Cho dù họ có lớn tuổi, có như thế nào thì vẫn là bị hắn mắng.
Đến cuối cùng, Tần Trạch đem một số người hắn không vừa mắt, hoặc làm sai chuyện gì đó nho nhỏ sa thải.
Cho dù là người gắn bó với công ty lâu nhất, vẫn là bị hắn đuổi đi.
Bởi vì nhân viên hàng loạt sa thải, hàng loạt nghĩ việc nên hắn rất bận rộn.
Thậm chí đến việc lông gà vỏ tỏi, quản lý cũng chạy đến chỗ Tần Trạch báo cáo.
Cũng là vì, nhân viên quản lý,,nhân viên chuyên làm những việc này đều đã rời đi.
Vì thế, tính cách Tần Trạch càng lúc càng táo bạo, càng điên cuồng.
Hiện tại, tình huống công ty Tần Trạch không được tốt, vì thế hàng loạt người nhao nhao đẩy.
Công ty tình huống càng không tốt, thì càng không có người mua cổ phiếu.
Công ty Tần Trạch bắt đầu lâm vào thế khó, trước nay chưa từng phải trải qua.
Đây là công ty ngoài sáng do chính Tần Trạch gây dựng nên, hơn nữa cũng là tài sản trước đó của cha mẹ hắn, vì thế Tần Trạch tuyệt đối không muốn buông tay.
Thật ra, cho dù công ty có sụp đổ thì hắn vẫn có thể lập công ty mới.
Nhưng đây là đồ vật cuối cùng hắn cùng mẹ lưu lại kĩ niệm, vì thế hắn không muốn bỏ.
Vì thế, Tần Trạch bắt đầu điên cuồng tìm cách giải quyết, nhưng do dù hắn làm như thế nào thì kết quả vẫn là như cũ.
Bởi vì công ty Tần Trạch suy giảm, hơn nữa Tần Trạch có động tác điên cuồng, vì thế các nhà báo, các lĩnh vực truyền thông bắt đầu nhao nhao đăng tin công ty Tần Trạch sắp sụp đổ.
Tiêu đề này lập tức lên trang nhất, điều này khiến cổ phiếu giảm hơn bao giở hết, bởi lẽ mọi người càng không dám mua vì tin tức trên các trang báo.
Bên kia, mẹ của Bạch Thiển tìm được bệnh viện, sau đó tận mắt nhìn thấy đứa con của mình đang cắm ống thở, bà bắt đầu điên cuồng gào thét, đến mức đau lòng.
Đợi một hồi lâu sau, Bạch mẫu bắt đầu bình tĩnh lại.
Tiếp đó, bà liền báo cảnh sát, với lý do Tần Trạch cố ý thương tổn.
Lúc đó, Tần Trạch đang ở công ty.
Hắn liền bị cảnh sát bắt đi, điều này khiến các cổ đông vô cùng khó chịu.
Hơn nữa, đám truyền thông vẫn luôn đứng trước cửa công ty Tần Trạch.
Vì thế, đợi đến khi Tần Trạch bước ra cùng với cảnh sát, việc này liền trở nên hot seach.
Với tin tức công ty Tần Trạch phá sản, cộng với hình ảnh Tần Trạch bị cảnh sát kéo lên xe khiến cho cư dân mạng sôi trào, tin tức đều lên trang nhất.
Tiếp đó, bởi vì những tin tức này khiến cổ phiếu Tần thị chấm dứt.
Đến khi Tần Trạch ngồi tại cục cảnh sát Bạch mẫu đem giấy xét nghiệm, giấy tờ chứng minh Bạch Thiển trở thành người thực vật cho cảnh sát.
Hơn nữa, ngày mà Nhạc Dao Dao và Tần Trạch kết hôn quá rầm rộ.
Đoạn video Tần Trạch vung chai quăng thẳng vào đầu Bạch Thiển được cameramen ghi lại rõ ràng, hơn nữa vô cùng sắc nét.
Bạch mẫu cùng cảnh sát nói một hồi, bà nhất quyết không triệt án, muốn Tần Trạch trả một cái giá thật đắt.
Thế nhưng, vẫn là không thể đối phó với Tần Trạch.
Hắn là nam chính, là vị tổng tài có thể hô mưa gọi gió khắp cả nước, hơn nữa đứng ngang hàng với 'WL' trong giới hắc đạo.
Vì thế, một người bình thường như Bạch mẫu đương nhiên sẽ không thể làm gì Tần Trạch.
Thay vào đó, bà ta vẫn là bị hắn ghi thù.
Tần Trạch ngồi trên xe trở về biệt thự, hắn nghiến răng nghiến lợi thề rằng sẽ chơi chết mẹ con nhà họ Bạch.
Bởi vì, nếu bọn họ không làm ra chuyện này thì hắn cũng sẽ không bị truyền thông ghi lại, hắn cũng không thảm như hiện tại.
Đến khi Tần Trạch ra ngoài, hắn trở lại biệt thự riêng thì lại nghe tin công ty sắp sụp đổ.
Tần Trạch tức giận đến mức sắp hộc máu mà chết, nhưng cuối cùng ánh mắt hắn lại hiện ra sát khí.
Tần Trạch cho rằng chuyện đến mức này là do Nhạc Dao Dao, hơn nữa đều là tại bà già họ Bạch kia.
Nếu bà ta không gây chuyện, thì cổ phiếu của hắn sẽ khưng giảm đến mưc như thế này, công ty cũng sẽ không đương trên bờ vực sụp đổ.
Tần Trạch càng nghĩ, hắn càng điên cuồng, ánh mắt bắt đầu hiện lên vài tia sát khí.
Tần Trạch vốn dĩ giết người không ghê tay, vì thế hắn cảm thấy giết thêm một vài người cũng chẳng sao.
Hiện tại, nếu công ty hắn biến mất, vậy thì đám người kia cũng phải biến mất! Dù sao, có cái đệm lưng vẫn là tốt!
Tần Trạch nói liền làm, hắn bắt đầu cho người tiến vào bệnh viện, sau đó rút ống thở của Bạch Thiển.
Không lâu sau đó, Bạch Thiển cứ như vậy liền mất mạng.
Đợi đến khi Tần Trạch nghe xong báo cáo từ đám người kia, hắn mới lành lạnh cười.
Tốt, những kẻ ngáng chân gắn đều phải chết!
Tiếp đến, Tần Trạch vẫn không chịu buông tha cho Bạch mẫu.
Đợi đến khi Bạch mẫu đi bộ trên đường để mua thức ăn, đột nhiên một chiếc xe tải lao đến phía bà.
Tiếp đó, Bạch mẫu cả người đều là máu.
Có người gọi cảnh sát, có người đem bà ấy đi bệnh viện.
Thế nhưng, đến cuối cùng vẫn là mất mạng.
Tần Trạch xử lý chuyện này thật sự rất nhanh, chưa đến nửa ngày hai cái mạng nhỏ liền mất.
Đợi đến khi Nguyệt Ninh nghe thấy hệ thống thông báo, nàng liền sững người hồi lâu.
Nàng vốn không ngờ Tần Trạch lại ra tay với hai người họ một cách tàn nhẫn như vậy, rõ ràng bọn họ không làm gì sai, nhưng đến cuối cùng vẫn mất mạng.
Họ chẳng qua chỉ là một cái pháo hôi, đen đủi động trúng hắn một cái, nhưng cuối cùnh kết quả là mất luôn mạng.
Đây là lần đầu tiên Nguyệt Chào cảm thấy một cái sinh mệnh có thể dễ dàng ra đi nhanh như vậy, nhanh đến mức nàng không kịp phản ứng.
Nguyệt Ninh thất thần, nàng ngồi ngây ngốc một hồi lâu.
Đợi đến khi hồi thần, Nguyệt Ninh phát hiện đã là buổi tối.
Nàng thật không ngờ, bản thân lại ngây ngốc ngồi nửa ngày!