Bên này, trong khi Nguyệt Ninh đang ra sức tẩy trắng cho mình thì phía bên của Lưu Minh lại bắt đầu không ổn.
Dạo gần đây hắn đi liên tục đi tìm các bệnh viện để chữa bệnh khó nói, thế Nhưng cho dù ăn uống thuốc như thế nào, thân dưới của hắn vẫn không thể có động tĩnh.
Điều này khiến Lưu Minh thật sự rất sốt ruột, hắn cũng không biết làm sao để có thể giải quyết được chuyện này.
Trong lúc Lưu Minh đang sốt ruột nắm đầu nắm đầu nắm tóc của mình, thì đến sáng hôm sau, Nhàn Trân liền gọi điện thoại cho hắn.
Nhàn Trân nói rằng Hắn phải cùng nàng ta đi đến một cái một cái khách sạn, sau đó tiếp đãi một cái khách hàng của nàng ta.
Hiện tại bệnh của Lưu Minh vẫn là chưa có thể chữa khỏi, thế nhưng hắn ta vẫn là không dám chống đối Nhàn Trân, vì thế cũng thể cũng chỉ có thể cắn răng mà đồng ý.
Nữ khách hàng kia của Nhàn Trân cũng là một cái đại phú hào, nàng ta hơn nữa còn nhỏ tuổi hơn Nhàn Trân rất nhiều.
Thế nhưng dáng người của người nàng ta lại không tốt, cả ngườ cả người béo ục ịch.
Cái nữ phú hào này cũng rất là hài lòng với Lưu Minh, nàng ta nhìn Lưu Minh bằng một ánh mắt đắm đuối si mê.
Tiếp sau đó vào những lúc Lưu Minh rót rượu cho nàng ta, thì nàng ta lại tiếp tục xàm sỡ Lưu Minh, nàng ta sờ soạn đến vui vẻ.
Lưu Minh bên đây chỉ có thể cắn răng chịu đựng, vốn dĩ hắn cũng đã từng cắn ráng chịu đựng như vậy để ngủ rất nhiều cái nữ nhân già biến thái.
Thế nhưng hắn vẫn cảm thấy trong lòng có chút ghê tởm, tuy là như vậy nhưng vì tiền, vì sự nghiệp, cho nên lưu Minh cũng chỉ có thể nhắm mắt đưa chân.
Đợi đến khi ăn tối xong, Nhàn Trân mới cầm một tấm thẻ mà đưa cho Lưu Minh, nàng ta nói: "Có vẻ như Vương Tổng đã say, hiện tại ngươi hãy đem Vương Tổng trở về phòng mà nghỉ ngơi đi."
Đợi đến khi Lưu Minh nhận cái thẻ phòng kia, Nhàn Trân mới cười nhẹ nhàng, sau đó nhìn Vương Tổng mà nói:" Trần tổng, Tiểu Lưu là một người rất là hiểu quy củ, hơn nữa còn rất biết chiếu cố người khác, nếu ngươi cảm thấy có chỗ nào không có thoải mái, ngươi liền Nói cho hắn biết nếu như hắn có thể chiếu cố người tốt thì ta sẽ không bao giờ bạc đãi hắn."
Nhàn Trân ám chỉ như vậy, Vương Tổng kia liền hiểu.
Hai người bọn họ nhìn nhau mà cười, trong lòng đều nhất trí với cái giao dịch này.
Bên kia, Lưu Minh bên ngoài cười hì hì, bên trong chửi nghiến răng nghiến Lợi chửi thề đủ các kiểu.
Hiện tại hắn cũng không thể 'Cứng' lên thì làm sao có thể chiếu cố bà ta?.
Vương Tổng nhìn Lưu Minh, nàng ta cảm thấy rất hài lòng, nàng ta rất thích những người giống như Lưu Minh, cái loại dáng vẻ của tiểu thịt tươi.
Vương tổng cười cười, nếu như Nhàn Trân đã cố ý đem cái Nam nhân này cho nàng, thì nàng cũng rất là sẵn lòng nhận.
Sau khi Lưu Minh đem Vương Tổng đi đến khách sạn, Lưu Minh vừa mới dùng cái thẻ phòng mà đem cánh cửa kia mở ra thì lập tức, ngay sau đó Vương Tổng liền choàng lấy cổ hắn, xong rồi bắt đầu cuồnh nhiệt mà hôn xuống, dường như nàng ta không thể chịu nổi nữa.
Nhàn Trân vốn dĩ là một cái xuất thân đại tiểu thư, nàng ta xuất thân có gia thế, việc từ nhỏ đã nhận một cái giáo dục tốt đẹp, hiện tại Cho Dù là phương diện kia, nàng ta cũng đều rất là ưu nhã, thứ nàng ta chú ý chính là tình thú.
Nhưng cái Trần tổng này lại khác xa với Nhàn Trân, nàng ta trong đầu chỉ có làm làm chứ không hề đi tán tỉnh đối phương.
Lưu Minh cùng với Vương Tổng hôn một hồi lâu, hắn chịu đựng cái cảm giác buồn nôn kia, sau đó hôn trả đáp lại Vương tổng, cuối cùng một hồi lâu sau đó mới đẩy nàng ta ra.
Lưu Minh đẩy ra Vương Tổng, sau đó hắn mới ta mới bắt đầu nhẹ nhàng mà dụ dỗ:"Vương Tổng, ngài đừng có gấp gáp, ta đi tắm trước, sau đó chúng ta lại tiếp tục cùng nhau uống một chút rượu, như vậy nó mới có cảm xúc..."
Vương Tổng bóp bóp cái eo của Lưu Minh, sau đó nàng ta mới nói :"Dung mạo của ngươi thật là anh Tuấn, so với tivi trên tivi thì bây giờ nhìn thấy đẹp mắt hơn."
Lưu Minh cười cười một cách miễn cưỡng, sau đó hắn ta tiếp tục tán tỉnh:" Vương tổng, một hồi còn đẹp mắt hơn, ta đi tắm trước có được hay không?"
Bị Vương Tổng sờ soạn một hồi lâu, cuối cùng nàng ta mới buông tay ra, nhìn Lưu Minh luyến tiếc mà nói: "được rồi, đi đi"
Lưu Minh thở dài một hơi, sau đó hắn mới đi vào toilet.
Lưu Minh sợ rằng Trần Tổng muốn cùng hắn tắm chung, vì thế hắn nhanh chóng tắm thật nhanh, sau đó chạy ra.
Trông thấy Lưu Minh chạy nhanh như vậy, Vương Tổng lại cười cười :"ngươi sốt ruột rồi"
Lưu Minh bắt đầu nói ra những lời Thâm Tình, hắn hạ bút thành văn mà nói:"Bóng đêm đẹp như vậy, ta muốn cùng Vương tỷ ngắm nhìn"
Lưu Minh cúi đầu hôn lấy Vương tổng, sau đó hắn cầm thấp mà nói :"Vương Tổng, vừa rồi chúng ta uống rượu vẫn còn chưa thoải mái, chi bằng Hiện tại chúng ta uống thêm một chút đi, có rượu vang, một hồi có thể chơi thêm nhiều trò thú vị..."
Vương Tổng nghe xong liền hiểu cái ám chỉ kia của Lưu Minh, nàng ta quay lại bóp bóp cái eo của Lưu Minh Tiếp đó cười cười mà nói:"những cái minh tinh của các ngươi thật sự rất biết chơi trò"
Lưu Minh cười gượng, hắn không nói gì.
Đợi đến khi rượu được mang đến,Lưu Minh nhân lúc Vương Tổng không chú ý, hắn liền bỏ thêm một chút đồ vật vào trong ly của nàng ta, sau đó mới cười cười mà đưa cho Vương tổng.
Nguyệt Ninh cảm thấy Lưu Minh vẫn là có chút não, hắn ta biết mình không thể 'đứng' được, Vì thế hắn liền đem Vương Tổng say sỉn, sau đó hắn liền kêu một cái cái kỹ nam đến hầu hạ nàng ta.
Đợi đến khi cái kỷ nam kia làm xong, Lưu Minh mới cố gắng nhịn cơn buồn nôn xuống dưới bụng, sau đó Hắn bắt đầu nằm xuống bên cạnh vương Tổng mà ngủ, giả vờ như chuyện hôm qua là hắn làm.
Nguyệt Ninh bên này vẫn luôn giám sát Lưu Minh, đợi đến khi xem xong những chuyện này, nành mới nói với Tiểu Bạch: "em đem cái video tại khách sạn này hack, sau đó gửi đến cho Vương Tổng."
Hệ thống nghe xong liền lập tức làm, không lâu sau đó nó liền hack được cái video kia.
Con hàng Tiểu Bạch dạo gần đây đây có chút hắc hóa, nó sau khi hack xong cái video khách sạn kia, thì liền gửi cho Vương Tổng.
Tiếp sau đó, nó cũng học theo Nguyệt Ninh mà tống tiền Vương Tổng, nó nói muốn 50 vạn để bán ra cái video này.
Vương Tổng đang cùng với chồng của mình nháo ly hôn, Nếu như để cho chồng của nàng ta biết được chuyện nàng ta đã ngoại tình, Thì không thì tài sản, vì thế Vương Tổng ngoan ngoãn đưa cho Tiểu Bạch 50 vạn.
Sau khi con hàng này lừa được 50 vạn, nó liền chạy về mà khoe với Nguyệt Ninh:[Ký chủ ta học theo ngày ta đã lừa được 50 vạn ngày thấy ta Có giỏi hay không a.]
Nguyệt Ninh khóe miệng giật giật nàng không ngờ con hàng này lại đi học tật xấu của mình.
Nguyệt Ninh không ngờ con hàng này lại làm ra cái trò như vậy, Nhưng dù sao cũng không tổn thất gì cho nên nàng cũng chỉ giật giật khóe miệng.
Bên này, Vương Tổng sau khi xem cái video kia xong, nàng ta liền cau mày, tiếp đó lại là tức giận.
Vốn dĩ 10 vạn đối với nàng ta mà nói là một con số tiền nhỏ, thế Nhưng chuyện này khiến nàng ta đặc biệt khó chịu đó là nam nhân kia lại dám lừa nàng.
Vì thế nàng ta liền gọi cho Nhàn Trân mà mắng nàng ta một trận, sau đó việc làm ăn cũng theo đó mà thất bại.
Nàng ta sau khi biết được rằng Lưu Minh gọi đến một cái kỹ nam thay mình ngủ cùng với Vương Tổng, hơn nữa còn đem cái việc buôn bán của nàng ta quấy nhiễu, vì thế Nhàn Trân vô cùng tức giận, nàng ta hiện tại rất muốn bóp cổ Lưu Minh.
Nhàn Trân lập tức Gọi điện thoại cho Lưu Minh, ra lệnh hắn đo đến đây.
Tiếp sau đó, đợi đến khi Lưu Minh đi đến thì nàng ta liền hung hăng mà tát vào mặt Lưu Minh hai cái sau, đó đánh thêm hắn vài cái nữa, điền khiến cho hắn trở nên mơ hồ.
Nhàn Trân tức giận mà nhìn Lưu Minh, nàng ta gào thét :"Ngươi Mẹ nó dám đem cái buôn bán của ta phá hủy, Ngươi có phải muốn chết hay không? cảm thấy ta là không dám giết ngươi.?
Lưu Minh vẫn không hiểu tình hình, Vì thế hắn mê man mà hỏi:"làm sao vậy Nhàn Trân ta làm sai gì sao."
Nhàn Trân tức giận, nàng ta cau mày:" Ngươi còn dám hỏi Vương Tổng chuyện đã xảy ra chuyện gì"
Nhàn Trân càng nói càng tức giận, nàng lại đưa tay tát cho Lưu Minh hai cái:"Lưu Minh ngươi là giỏi lắm a, ngươi con mẹ nó thật là giỏi, ta muốn ngươi chăm sóc Vương Tổng một đêm, thế nhưng ngươi lại dám đi tìm một cái nam nhân khác, hơn nữa hắn là còn là một cái kỹ nam!
Nghe thấy Nhàn Trân biết chuyện này, mặt mũi Lưu Minh liền trắng bệch, hắn lát lau liền phản ứng lại, hắn bắt đầu chân thành tha thiết mà nói:"Ngàn tỷ ta thực sự là rất thích ngươi, ta không muốn cùng cái khác ngủ, Vương Tổng cũng vậy, ta chỉ muốn cùng ngươi."
Nhàn Trân bắt đầu cười lạnh mà nói:" ngươi xem bản thân là cái thá gì? Ngươi chính là một đồ vật, ta dùng chán rồi liền bỏ.
Ngươi đã quá đề cao bản thân rồi, trong mắt ta, ngươi và những cái kỹ nam kia cũng không hề khác gì nhau, chẳng qua ngươi cao hơn bọn họ một chút:
Nhàn Trân nói như vậy khiến Lưu Minh có chút tức giận, cũng có chút cảm thấy bản thân mình bị vũ nhục.
Hắn ở trong mắt đám fan kia chính là một cái đại minh tinh thần tượng, thế nhưng lại ở trong cái đám người có tiền này, thì bản thân chính là một cái đồ vật,muốn cho hai liền cho.
Bởi vì tiền đồ của mình, Lưu Minh chịu đựng tức giận, hắn quỳ xuống mà cầu xin: "Ta thật xin lỗi ngươi, Nhàn tỷ, ta sai rồi, cầu xin ngài hãy cho ta thêm một cơ hội."
Nhàn Trân cười lạnh, nàng ta nói :"Cơ hội ta đã cho ngươi một lần, ngươi chính là cái người đã trân trọng lấy cái cơ hội lần này, Vương Tổng chính là một đại khách hàng của ta, ngươi cũng dám khiến cho nàng ta bỏ giận mà chạy mất! Lưu Minh, ngươi làm tốt lắm! Ngươi không muốn cho ta vui vẻ, vậy thì ngươi cũng đừng Hòng sống yên ổn!"
Nghe thấy lời nói của kia của Nhàn Trân, Lưu Minh mới bắt đầu cuốn luống mà nói: "Nhàn tỷ, Ngài tha cho ta một mạng đi, ta thật sự không có cố ý, Ta cầu xin ngươi, Nhàn tỷ, ngươi hãy cho ta một cái cơ hội, lần sau ta chắc chắn sẽ biểu hiện thật tốt, hơn nữa ngài đem ta nâng đỡ đến cái vị trí như hiện tại cũng không hề dễ dàng gì, ta sẽ giúp ngài kiếm tiền..."
Lưu Minh nói như vậy làm Nhàn Trân trầm mặc một hồi lâu, quá là chính xác.
Mặc dù nàng đã vung tiền cho Lưu Minh rất là nhiều, nhưng mà số tiền kia nàng cũng có thể đem thu hồi lại, dạo gần kiếm tiền từ những cái nghệ sĩ rất dễ, nếu không thì nàng cũng sẽ không bao nuôi một cái người như hắn mà lãng phí mấy ngàn vạn.
Nhàn Trân bắt đầu lạnh lùng mà nói:"Được ta cho ngươi thêm một cái cơ hội thế, nhưng không có lần sau.
Nếu như ngươi dám tái phạm lần sau nữa thì đừng trách ta không khách khí!"
Lưu Minh cảm thấy bản thân đã trải qua một kiếp nạn lớn, Vì thế hắn liền thở dài một hơi, sau đó nói:"Cảm ơn ngươi, Nhàn tỷ, cảm ơn."
Nhàn Trân nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Lưu Minh, nàng ta liền nói:"Hiện tại ngươi Cút ra ngoài đi, Tốt nhất là đừng làm cái chuyện kia khiến ta chán ghét thêm"
Lưu Minh cũng không có dám nói gì hơn, hắn cuối người xuống, sau đó xoay lưng rời đi.
Thấy Nhàn Trân không có bỏ ra con hàng Lưu Minh, Nguyệt Ninh cười lạnh, quả nhiên đám tư nhân đều là sống vì lợi ích là trên hết.
Thế nhưng bởi vì hành động kia của Lưu Minh đã khiến cho Nhàn Trân không có tiếp tục nâng đỡ hắn, cái đề nghị trước đó nàng ta đã nói cũng liền quên đi.
Đề nghị kia chính là đem Nguyệt Ninh đá ra khỏi tổ tiết mục, hơn nữa hắn còn muốn Nguyệt Ninh thê thê thảm thảm, thế nhưng lần này có vẻ như người thê thảm nhất chính là hắn ta.
Vì thế cho nên, đợi đến khi cái đợt thứ bảy diễn ra, tổ tiết mục vẫn mời Nguyệt Ninh.
Đoạn video Lưu Minh *** loạn nàng sau khi lộ ra ánh sáng, ở phía bên dưới bình luận của Nguyệt Ninh hiện tại đều là những lời cổ vũ động viên nàng sau sự tình lần kia.
Hiện tại là an ủi nàng trước trước đó là mắng nàng, Nguyệt Ninh chỉ muốn chỉ muốn hỏi những cái cư dân mạng kia rằng bọn họ còn có mặt hay không?
Sau khi trải qua cục phong ba này, tổ tiết mục chắc chắn sẽ không dám tùy tiện mà đem nàng biên Tập thành một cái nữ nhân bệnh tâm thần, vì thế Nguyệt Ninh cũng bắt đầu dự định lợi dụng tiết mục này mà kém kiếm thêm một chút nhân khí cho mình
Hiện tại cư dân mạng đã bắt đầu chống đối đài truyền hình Giang Mộ, hơn nữa bọn họ cũng có những lời oán giận rất lớn, rất nhiều cư dân mạng cũng bắt đầu ghét bỏ đài truyền hình này.
Tổ tiết mục nhận lấy rất nhiều áp lực, thế nhưng bọn họ vẫn bắt đầu thu tiết mục lần thứ 7, kịch bản vẫn là tựa như vậy thông qua các loại thi đấu mà làm cộng tác với nhau.
Đợi đến khi đợt thứ bảy bắt đầu thu, tổ tiết mục liền đem máy bay trực thăng dẫn bọn họ tới một cái đỉnh núi, muốn quay cảnh bọn họ cùng nhau xem mặt trời lặn.
Tổ tổ tiết mục chọn ngọn núi này, bởi vì nó rất là nổi danh nó được xưng là tiên cảnh được thất lạc ở nhân gian, trong núi khói sương lờ, cảm giác rất là tiên nhân, tiên khí.
Tổ tiết mục sắp xếp hai loại xem mặt trời lặn cùng phong cảnh, hạng mhât chính là cho bọn họ ngồi khinh khó cầu mà ngắm hoàng hôn, những cái khác sẽ là ngồi cáp treo.
Tất cả mọi người đều là hăng hái, bọn họ rất muốn ngồi khinh khí cầu, vì thế bắt đầu nhao nhao mà cố gắng
Nguyệt Ninh thì cũng không có cảm xúc gì, thế nhưng nhức trứng một cái đó là, cái người không quan trọng kia lại đoạt giải nhất.
Lần này vẫn là tổ đội của nàng chiến thắng.
Liễu Ni đau khổ mà nói:"Mỗi lần đều là tổ của 'Hào Môn thiếu gia' thắng, lần này cũng là không thắng mới lạ."
Vy Vy cũng bắt đầu nói: "Đúng vậy a, Nguyệt tỷ cũng thật là hung hãn, Lúc trước ta cũng chưa phát hiện, đến khi cùng với Lăng Cửu thiếu gia thì ta lại cảm giác hai bọn họ cùng sức, cùng lòng, cùng chiến đấu!"
Vy Vy thừa nước đục mà thả câu mà tiếp tục nói: "Đây chính là sức mạnh của tình yêu a..."
Nguyệt Ninh giật giật khóe miệng, nàng im lặng một lúc, sau đó mới nói: "Các ngươi vui vẻ là được, các ngươi cao hứng là được, chẳng qua là ta biết các ngươi đang ghen tị với ta vì được ngồi khinh khí cầu"