Thật ra, nếu như người bệnh tình huống vô cùng nghiêm trọng thì sẽ không cần kiểm tra, không tiến hành chụp ảnh bệnh tình.Hiện tại phải kiểm tra, nhất sẽ bại lộ.
Lúc trước nàng làm chuyện này đều không để lại đường lui cho bản thân, nàng vốn cứ nghĩ Nhạc Linh Nhi là một con người ngu xuẩn, nàng ta sẽ không biết chuyện này.
Thế nhưng bây giờ thì sao? Một con ngu xuẩn kia lại dám làm chuyện này, khiến mọi người xoay vòng vòng vì nàng ta!
Tử cung của Nhạc Linh Nhi bị nàng lấy ra, sau đó dẫm nát! Thận thì nàng cũng không biết đã đi nơi nào rồi!
Cảnh sát nhìn thấy sắc mặt không tốt củ nàng ta: "Có thể không? Bác sĩ Trần Hữu? Ngươi có thể viết ra một cái đơn, sau đó chúng ta liền tiến hành kiểm tra?"
Trần Hữu co quắp mặt: "Sức khỏe nàng rất tốt, không cần phải kiểm tra"
Nếu kiểm tra mọi chuyện liền bại lộ, hắn sẽ ngồi tù! Hắn không muốn!
Cảnh sát khó chịu nói:"Ta không có hỏi tình trạng của nàng ta, cũng không cần biết thân thể nàng ta ổn hay không.
Ta chỉ muốn kiểm tra thận của nàng ta, xem thử mà thôi"
Vì sao lại ấp a ấp úng? Chẳng lẽ buôn bán là sự thật hay sao?
Nhạc Dao Dao cùng với Trần Hữu đều co quắp mặt, hai người bọn họ trừng mắt nhìn nhau.
Nhạc Dao Dao hét lên: "Các ngươi là cái thá gì muốn kiểm tra ta? Các ngươi không có tư cách đó"
Nàng ta càng từ chối, cảnh sát càng nghi ngờ.
Bọn họ càng nghi ngờ thì sep càng muốn kiểm tra.
Đây là cơ hội để chứng minh nàng ta trong sạch, vì sao lại không muốn? Nếu cứ kháng cự như vậy, có phải có vấn đề hay không?
Nhạc phu nhân phẫn nộ:"Đám cảnh sát các người rốt cuộc là muốn cái gì? Con gái của ta đang yên đang lành thì kiểm tra làm cái quái gì? Hoài nghi con của ta, có tin ta kiện các người hay không?"
Cảnh sát cũng cảm thấy khó chịu: "Con gái út của các người nói ở đây có buôn bán nội tạng trái phép, thư đồng ý cùng với chữ ký đều là giả, nàng là bị ép đưa thận.
Các người không thể vì con gái nhỏ của mình nghĩ một chút hay sao"
Nhạc phu nhân sắc mặt lúc trắng lúc xanh bà ta nói năng hùng hồn: "Nàng ta là tự mình kí tên, ta đâu có ép nàng ta? Tặng thận cho chị gái là sai sao? Là lẽ đương nhiên!!!"
Cảnh sát cười cười: "Bút tích đều có, các người không cần ngụy biện"
Hắn cảm thấy bản thân mình làm cảnh sát đã rất lâu, nhưng chưa từng nhìn thấy một gia đình như thế này.
Cảnh sát cảm thấy thương tiếc cho Nguyệt Ninh, hắn cảm giác như cả gia đình này, trừ cô bé đó ra, ai nấy đều có bệnh.
Nói thẳng, hắn cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Nhạc phu nhân nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Viết đơn thì viết đơn, ta muốn xem thử coi ai dám hãm hại con gái ta"
Chỉ cần kiểm tra thì sẽ biết, tất cả sẽ rõ mà thôi.
Nhạc Dao Dao hét lên: "Không thể được" Nàng ta sẽ không cho bọn họ kiểm tra, không thể nào.
Nhạc phu nhân khó hiểu, bà ta hỏi: "Tại sao lại không được? Kiểm tra một chùy cũng không có bị gì cả, huống hồ con có thể chứng minh rằng mình trong sạch"
Nhạc phu nhân thật sự không nghĩ ra vì cái gì Dao Dao lại kháng cự mạnh mẽ như vậy, bà ta nói: "Ta cũng không thiếu chút tiền nhỏ kia, kiểm tra cũng không bao nhiêu, con đừng lo lắng"
Sắt mặt bà ta không hề tốt, dạo gần đây có rất nhiều chuyện cần phải nghĩ, bà ta lo lắng vô cùng, ăn không ngon, ngủ không yên, đến nỗi sinh bệnh.
Nhạc Dao Dao không phải là không muốn kiểm tra, nhưng kiểm tra xong mọi chuyện đều bại lộ, vì thế cho nên tuyệt đối không thể kiểm tra.
Trần Hữu sắc mặt cũng không tốt, hắn cố gắng kìm nén, bởi vì cảnh sát ở bên, vì thế hắn không dám manh động, cố gắng hết sức mà giữ bình tĩnh.
Nhưng cảnh sát đã nhìn ra, bọn họ là được huấn luyện một cách chuyên nghiệp, học qua tâm lý học tội phạm, tâm lý học hành vi, và các loại tâm lý học khác.
Vì thế, đám người kia tưởng rằng có thể qua mắt bọn họ sao? Mơ tưởng ư?
Nhạc phu nhân nhìn kĩ Nhạc Dao Dao, bà ta cảm thấy nàng ta kì lạ, tình huống này thật sự rất kỳ lạ.
Bà ta đắn đo một chút sau đó nói với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, Dao Dao tình huống không tốt lắm, ngài có thể để vài ngày sau kiểm tra hay không?"
Nhạc phu nhân đã cảm thấy tình huống có hơi sai sai, bà ta nghi ngờ Nhạc Dao Dao đang lừa gạt mình.
Cái đứa con gái này vừa mới trở về không lâu, ở bên ngoài chịu khổ sở, có lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi chăng?
Cảnh sát nhìn Nhạc Dao Dao: “Thân thể không thoải mái mới phải kiểm tra.
Nhạc tiểu thư, thân thể không thoải mái thì hãy đi kiểm tra một chút thử xem?"
Nhạc Dao Dao ấp a ấp úng, gương mặt tái nhợt mà không biết nên làm sao.
Nếu biết sẽ có chuyện như thế này, nàng ta sẽ lập ra một kế hoạch hoàn mĩ hơn, sẽ không ngu xuẩn đến mức như thế này.