Sáng sớm, Nhạc Dao Dao tỉnh lại.
Nàng ta bước xuống mà cùng Tần Trạch đối chất: "Tần Trạch, ngươi vì sao lại đối xử với ta như vậy? Ta đã không còn là bạch nguyệt quang trong lòng của ngươi, vì thế hãy buông tha cho nhau đi!"
Tần Trạch nhìn thấy Nhạc Dao Dao, hắn vốn dĩ cảm thấy áy náy vì đã đối xử như thế với nàng ta.
Nhưng lại nghe được câu nói kia, hắn liền tức giận: "Cô muốn rời khỏi ta để đi theo tên nam nhân kia có đúng không?"
Nhạc Dao Dao phẫn nộ: "Tần Trạch, đây là chuyện củ tôi và anh, đừng đem A Duật vào! Hắn không liên quan!"
Tần Trạch cười lạnh: "A Duật? Gọi tên thân mật như vậy sao? Cô đã cùng hắn lên giường rồi?"
Tên của hắn thì nàng ta gọi thẳng, mở miệng ra là A Duật, A Duật! Phải chăng bọn họ đã xảy ra chuyện gì? Hắn phải điều tra!
Nhạc Dao Dao gào khóc: "Tần Trạch! Anh đừng có quá đáng! Tôi cùng hắn lên giường thì sao? Liên quan gì đến anh? Lúc tôi cần anh thì anh ở đâu? Đừng có làm lên mặt ở đây với tôi!"
Tần Trạch tiến đến, bóp chặt cổ Nhạc Dao Dao: "Cô biết cô đang nói chuyện với ai không?"
Nhạc Dao Dao khó thở nói: "Tần Trạch, thả tôi ra, anh khốn nạn, khiến tôi ghê tỡm!"
Tần Trạch đẩy nàng ta xuống sopha, xé toạt áo Nhạc Dao Dao, lại một lần nữa cùng nàng ta chơi xếp hình.
Nhạc Dao Dao gào khóc, hắn ta vẫn thô lỗ như hôm trước, vết thương hôm qua còn chưa lành, vẫn còn sưng đỏ.
Hôm nay hắn lại tiếp tục, khiến vết thương cũ nơi kia càng thêm nặng hơn.
Đến khi Tần Trạch dừng lại, hắn lại nhìn thấy thân dưới của Nhạc Dao Dao không ngừng chảy máu.
Hắn áy náy bế nàng lên, cẩn thận thoa thuốc mà hối lỗi.
Nguyệt Ninh nằm trên giường bệnh, khóe miệng nàng giật giật.
A, ngược luyến tình thâm cấp độ đặc biệt! Phiên bản nâng cấp!
Xe chấn, sopha, nhà bếp, giường, ngoài sân, gara xe,...A, bọn họ thật là biết chơi!
Nhạc Dao Dao vết thương cũ chưa lành hắn thì lại tiếp tục chồng thêm vết thương mới.
Ngược thân, ngược tâm đều có đủ.
Nhạc Dao Dao bộ dạng: 'Ta yêu ngươi nhưng ngươi không hiểu, ta đau khổ.
Ngươi vì sao lại đối xử với ta như vậy? Ta rất thương tâm...' nhưng ta không nói
Tần Trạch áy náy, hối hận.
Sau đó lại đi ngược Nhạc Dao Dao.
Sau đó lại tiếp tục áy náy, lại ngược, vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại
Hắn bộ dạng: 'Ta đau khổ, nhưng ngươi không hiểu cho ta.
Ngươi không yêu ta, ngươi yêu nam nhân kia, ngươi ở đây cùng với ta là vì tiền' Ta thương tâm, ta đau khổ nhưng ta không nói...
Hai bọn họ cứ như thế mà ngược luyến tình thâm.
Nguyệt Ninh: "..." Tư duy của bọn họ, nàng không hiểu.
Nhưng, hai người bọn họ tự ngược lẫn nhau, không đem thêm người thứ ba vào thì tốt, có tiến bộ.
Nguyệt Ninh thở dài, nàng cảm giác nhức hết cả trứng...Mặc dù nàng không có trứng!
A, phiền muộn!
Bọn họ vẫn cứ như vậy, liền trôi qua 3 tuần sau.
Sau khoảng thời gian nghĩ ngơi dưỡng bệnh tại bệnh viện mới, cùng với uống một đống thuốc của hệ thống, nàng cúi cùng có thể tung tăng nhảy nhót!
Nhưng, vẫn là thiếu một bên thận cùng một cái tử cung.
Nguyệt Ninh thở dài, nàng gọi taxi đi đến ngân hàng để rút tiền, là 1/4 tài sản của Tần Trạch.
Hệ thống nhảy ra hỏi hỏi:"Kí chủ, ngài muốn đi đâu vậy?"
Nguyệt Ninh vui vẻ nói: "Ta đi rút tiền a, thật nhiều tiền đang đợi ta rút!!!"
Tần Trạch tổng tài sản 3000 tỷ!!! Nàng là được 1/4 trong số đó! Có thể sung sướng sống cả đời, không cần lo lắng về tiền bạc.
Hệ thống: [Ngài cần gì tự mình đi? Ta giúp ngài rút a!]
Nguyệt Ninh bất ngờ nàng hỏi: "Ngươi có thể rút?"
Hệ thống kiêu ngạo nói: [Đương nhiên, đợi ta một lát a!]
Nói xong hệ thống đột ngột im lặng, khoảng 10' sau hệ thống mới nói: [Hì hì, ta đã xong, mời ngài kiểm tra tài khoản!]
Nguyệt Ninh mở ra tài khoản, sau đó nàng trợn trắng mắt: "Ngọa tào! 3000 tỷ!!!"
Hệ thống cười đê tiện [Hì hì, ta nhìn thấy hắn có 4500, vì thế ta lấy 3000]
Nguyệt Ninh cau mày: "Ta nhớ không nhầm là hắn chỉ có 3000 tỷ, vì sao lại thêm 1500 nữa?"
Hệ thống vui vẻ: [1500 kia là tiền đen a! Ta để lại, còn nhặt luôn chứng cứ phạm tội của hắn a!]
Nguyệt Ninh: Lợi hại! Hệ thống của ta thật lợi hại!
Nguyệt Ninh bỗng chốc lại lo lắng, nàng nhìn nhìn hệ thống hỏi: "Tiểu Bạch, ngươi rút ra như vậy hắn có biết hay không?"
Hệ thống 0002 cười đê tiện: [Hắn sẽ không biết, lịch sử giao dịch là -750 mà thôi a]
Nguyệt Ninh: Giọng cười thật đáng sợ a! Trả lại hệ thống manh manh cho nàng được không?
Hệ thống cười một lúc, sau đó nó bổng nhiên im lặng...
Hệ thống bắt đầu khóc lóc...
Nguyệt Ninh: "???" Có bệnh?
Hệ thống thút thít nói: [Kí chủ a, Thế Giới Chi Thần trừ -100 công đức của chúng ta]
Nguyệt Ninh: "?!" Ngọa tào!!!
Hệ thống ũ rũ nói: [Bởi vì chúng ta lấy tiền của nam chính...] Thế Giới Chi Thần biết được cho nên liền phạt bọn họ!
Nguyệt Ninh tỏ vẻ: A, quả nhiên là vầng hào quang của nam chính! Ai dám làm chuyện có lỗi với hắn đều không may mắn!