Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư


Nghe xong cuộc đối thoại của những người đó , Phượng Khoảng Nguyệt cũng hiểu được một chút,nhưng mà như nào càng nghe càng cảm giác mấy người đó nói chính là nàng đâu
Phượng Khoảng Nguyệt liễm thần , biểu tình trở nên nghiêm túc,lạnh lùng liếc mắt mập mạp,thần hơi câu lên , biểu mặt trở nên tựa tiếu phi tiếu 'Đối với mập mạp thử một chút'
Nhìn biểu tình Phượng Khoảng Nguyệt , Mập mạp nhất thời cảm thấy cả kinh , lá gan những người này lớn nha , cư nhiên dám nói xấu vị tiểu tổ tông này
Mặc dù, Nàng đúng như lời người ta nói, rất khủng bố...
"Không phải ta nói,đó là bọn họ nói" Nhìn biểu tình Phượng Khoảng Nguyệt quỷ dị như vậy ,mập mạp hoảng hốt nói .Tuy Hắn không có quen thuộc Phượng Khoảng nguyệt cho lắm , nhưng mà theo truyền thuyết tương truyền ,còn có lời Gia Gia cảnh cáo ,lập tức liền đem họa đổ qua cho đám người kia

Nghe thấy lời nói này, Phượng Khoảng Nguyệt đã hoàn toàn hiểu được , nàng chính là cái kia người gặp người sợ ,người gặp người ghét----Phượng Thất tiểu thư .Chỉ là không biết Phượng Thất tiểu thư tên có phải Phượng Khoảng Nguyệt không?
Nguyên bản là nghe người ta nói chuyện , cũng không có gì to lớn , nhưng mà bọn họ cư nhiên ở trước mặt nàng , nói xấu nàng.Vậy thì đừng trách nàng!
Chỉ thấy, trong tay Phượng Khoảng nguyệt bỗng xuất hiện một cây hoa màu hồng nhạt nhỏ, và một cây hoa nhỏ màu tím nhạt .Lang thiết Bạch biết , đây là thành quả khi lạc đường trong rừng Phượng Khoảng Nguyệt hái được
Một cô gái, cầm hai cây hoa, thoạt nhìn bề ngoài trông rất đẹp , nhất là khi Phượng Khoảng Nguyệt cười thật dịu dàng ,cho dù trên mặt hơi bẩn , nhưng mà trông vẫn cảnh đẹp ý vui
Ở dưới ánh mắt nghi hoặc của Lang Thiếu Bạch ,Phượng khoảng Nguyệt biến hai cây thành bột thành , sau đó trộn hai bột phấn lại , để vào trong tay trái ,mỉm cười, nói với mập mạp"Nín thở" liền đối với đám người nói xấu nàng, thổi đi qua

Mập mạp nghe thấy lời nói Phượng Khoảng Nguyệt , lập tức nín thở
Sau khi ngừng thở , mập mạp tiên sinh liền buồn bực ,hắn làm gì mà luôn nghe lời như thế? NHưng giây tiếp theo,Lang Thiếu BẠCH Mập mạp liền cảm thấy may mắn chính hắn vừa chân chó nghe lời
Bời vì , ở bàn của đám người kia,sau khi phấn hoa thổi qua, đôi môi liền thủng như lạp xưởng, hơn nữa cả người ngứa,nhịn không được lấy tay tát miệng của mình
Bởi vì, có một bàn toàn tát miệng chính mình cho nên cả cái tửu lâu loạn hết lên .Chỉ có Phượng Khoảng Nguyệt an an ổn ổn ngồi ở chỗ kia , vững như Thái Sơn nhìn trước mắt đồ ăn
"Thất tiểu thư....." Nhìn vẻ mặt đám kia thống khổ,nhìn lại vẻ mặt Phượng Khoảng nguyệt lạnh nhạt,Lang Thiếu Bạch dưới đáy lòng-ngâm một chút, đúng là nghe đồn không bằng gặp mặt ,Phượng Thất tiểu thư này , không dễ đối phó.Mới nói mấy câu, Nàng đã làm cho người ta tát miệng chính mình
Hắn nhìn bộ dạng đáng thương của những người kia , cảm thấy đã nghiền ,so với thời điểm hắn bị khi dễ, đúng là rất thích.Bất tri bất giác ,Lang Thiếu Bạch cũng cảm nhận được , lấy sự thống khổ của người ta làm sự khoái hoạt của chính mình là một chuyện rất vui nha
~"Đừng ở sau lưng, nghị luận chuyện xấu của người ta ,bằng không sẽ có báo ứng"Phượng Khoảng Nguyệt cảm giác được đám người kia nhìn chằm chằm nàng,vì thế hảo tâm giải thích "Huống chi ta như vậy thiện lương hòa ái dễ gần hào phóng cô nương,làm sao mà ác độc ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận