Chap 16 : Từ chối
Cuối giờ học
Reng.... reng....reng...
_"Ken, tôi có chuyện muốn nói với anh" - Sau khi chuông reo, nó đứng lên nói với hắn
_"OK" - Hắn cười tươi trả lời vì nghĩ nó sẽ trả lời câu hỏi của hắn
(Bạn nào k nhớ thì xem lại chap tỏ tình nha, đây là chap tiếp theo chap đó)
_"Anh và mọi người về trước đi, k cần chờ em" - nó quay sang nói với Yen
Yen định nói gì với nó, ánh mắt anh chứa nỗi đau buồn nhưng chẳng ai thấy cả, anh đành quay bc đi, để số phận định đoạt vậy
Sau khi mọi người đã về hết, trong lớp giờ đây chỉ còn lại hắn và nó. K gian trở nên im lặng đến đáng sợ, dường như k thể chịu nổi hắn đành lên tiếng
_"Em có chuyện gì muốn nói với anh"
Im lặng 1 lúc , nó mới lên tiếng
_"Anh...... " - nó hít 1 hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh
_"Anh có phải là hoàng tử"
_"Hở" - hắn ngớ người k hiểu câu hỏi của nó
_"Tôi hỏi anh có phải là HOÀNG TỬ k ?"
_"Phải" - khựng lại 1 chút , hắn cảm thấy câu hỏi này rất quen nhưng tại sao hắn lại k nhớ gì. Mặc kệ ,hắn lấy lại tinh thần trả lời câu hỏi của nó
_"Anh ..... đã từng yêu ai chưa ? Kể cả mối tình lúc nhỏ ?" - Cố nén cảm xúc nó gắng gượng hỏi hắn
_"Sao em lại hỏi những câu như thế"
_"K cần nói nhiều, trả lời câu hỏi của tôi. Có hay không ?" - nó hét lên
_"Chưa hề" - Hắn thẳng thừng đáp, thật ra hắn sợ nó hiểu lầm . Hắn cũng k bk mình có yêu ai lúc nhỏ hay k nữa, chỉ có 1 cô bé luôn trong những giấc mơ của hắn nhưng hắn k dám nói ra, thật sự hắn cũng k bk cô bé đó là ai
( anh ơi, chết anh rồi)
Nhưng......
Hắn k hề biết lời nói đó của hắn làm tim nó quặn đâu, đúng đau rất nhiều, rất rất nhiều. Đau như ai lấy tim mk ra mà mổ xẻ, đau thắt ruột gan
Hắn - người đã bắt nó làm nàng tiên cá....
Hắn - người đã hứa sẽ quay về tìm nó....
Hắn - Hoàng tử thuở nhỏ chỉ hứa yêu nàng tiên cá.....
Hắn - người làm nó chờ đợi bao năm, làm nó năm đó bị bắt cóc, anh 2 nó chết. Làm nó dằm vặt sống trong đau khổ suốt những năm qua......
Hắn - người làm nó khép chặt trái tim với bọn con trai chỉ để chứa chấp 1 bóng hình......
Thế mà giờ đây, hắn đứng trước mặt nó lại nói k hề có mối tình thuở nhỏ nào, chẳng khác gì nó k còn là gì của hắn nữa. Có lẽ chàng hoàng tử đã quen nàng tiên cá như nó rồi chăng ? Hoàng tử sẽ chọn công chúa mà bỏ rơi nàng tiên cá như trong truyện ngày xưa hắn kể cho nó nghe sao ? Không.....không thể nào.....không.....khôngggggggggggg
Đau ,đau lắm, nỗi đau là những gì nó cảm nhận bây giờ. Người con trai mà nó luôn chờ đợi , luôn tìm kiếm giờ đây như 1 kẻ xa lạ như ms lần đầu gặp nhau làm sao nó chịu nổi
Đau - nhưng mà phải cố kìm nén.........
Đau - nhưng mà k thể nói với ai.......
Đau - nhưng k đc rơi nước mắt...........
Đau - nhưng chẳng thể làm gì............
Cố kìm nén mọi thứ , nó nhìn thẳng vào mặt hắn như đang tìm kiếm hình bóng chàng hoàng tử ngày nào, nhưng......tất cả chỉ là vô ích
Hít 1 hơi thật sâu, thật dài để lấy lại bình tĩnh, để đấu đi sự yếu đuối giờ đây sắp tuôn trào
_"Tôi từ chối"
_"Hả.... là sao" - hắn ngu ngơ chẳng hiểu gì cả
_"Tôi nói là tôi TỪ CHỐI LÀM NGƯỜI YÊU ANH" - nó hét thật to như để xua đi nỗi lòng và quay người chạy thật nhanh để hắn k thể thấy đc những giọt nước mắt sắp tuôn rơi
Còn hắn, khi nghe đc câu trả lời của nó thì lặng người đi, sau đó thì như người ddien đập phá bàn ghế và luôn miệng hét lên
_"TẠI SAO.....TẠI SAO CHỨ......AAAAAAAAA"
(T/G : tại anh chứ ai, híc ai biểu. Ken : tại ai hử ? ai viết cái này. T/G: thì tại ....ơ hì hì. em đi trước)
Nói thật hắn rất đâu ,đau vì câu trả lời của nó. Khi nhìn thấy đôi mắt tím ấy nhìn hắn 1 cách âu yếm xót xa, hắn cảm thấy đôi mắt ấy rất quen nhưng tại sao hắn k thể nào nhớ nỗi. Hắn nhớ, hắn chỉ gặp nó 3 nắm trước tại Seoul thôi mà, nhưng đôi mắt ấy giống như đã quen từ rất lâu rồi
(Tg : đúng, đúng. quen từ thuở nhỏ kia, chỉ tại anh k nhớ thôi. Tội chị Yumi của em, híc híc...)
"Đau đầu quá......đau quá....aaaaaaaaaaaaaaaa"
Đang cố gắng nhớ lại ánh mắt đó, hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ. Hắn đau khổ đưa tay lên ôm lấy đầu, lục trong túi lấy con Iphone6 ra, ấn nút gọi cho Yen nhưng đã ngất xỉu
Đầu dây bên kia, Yen đang thấp thỏm lo lắng thì chuông điện thoại reo, lấy ra thấy số gọi từ hắn nhưng lại k có tiếng trả lời. Anh kêu Zun đến trường đưa hắn về nhà, còn anh - giờ đây đang lo lắng cho 1 người.......
```````````````````end.``````````````````````
Bạn nào có ý kiến thì k bk mk sẽ sửa lại