Bây giờ cả Accel lẫn Ken mặt đều cứng đờ, hai bọn họ lúng túng.
Đây là chuyện gì xảy ra? Không phải người mới vừa rồi lên tiếng là người đứng cạnh mình ư? Nhiều câu hỏi xuyên qua đầu Accel, hắn bắt đầu cảm giác bản thân mình thiếu ngủ đến mức nảy sinh ảo giác.
Ken cũng thế, hắn tự hỏi do mình quá sợ hãi Gengar mới khiến tai nghe nhầm.
Giữ nguyên tình trạng này kéo dài khá lâu, Accel ngoác miệng, hắn kiềm chế không được chợt nổi cáu: “Ngươi...!Ngươi...!Ta nhớ rõ ràng là ngươi...!Đừng đùa giỡn nữa, mau mau làm gì đi...!Không thì cả hai ta mất mạng đấy!”
Ken khổ sở, hắn thừa biết mình cố giải thích đều chẳng tác dụng, hắn hiếm khi nổi nóng nhưng đành lớn tiếng nói: “Ngươi...!Chính ta mới là người nên nói câu đó, ngươi đang diễn trò à...!Nhanh lên! Chúng ta hết thời gian chơi!”
Tình huống trước mắt là Accel và Ken đứng tranh cãi ầm ĩ, dù ở khoảng cách tương đối xa, bất quá Gengar vẫn cảm nhận được âm thanh phát ra từ con người.
Nó tiếp tục nở nụ cười rùng rợn kia, người bay nhanh đến chỗ hai bọn họ.
Tại đây bọn họ chưa nhận ra rằng Gengar đang hướng tới, tuyệt vọng đứng chửi nhau, đồng thời ôm đầu kể lể đủ thứ chuyện.
Accel càng nổi điên hơn, hắn vốn đã thiếu ngủ tâm trạng bực bội, giờ còn bị chơi thêm một vố đau đương nhiên không thể nhẫn nhịn.
Hai người bọn họ giống như chỉ thiếu chút đỉnh liền trở thành xắn tay áo lên đánh nhau thì một lực tóm lấy cả hai gây bọn họ giật mình.
Hệt ai đó đang kéo cổ Accel về sau vậy, hắn khó thở vùng vẫy, giãy giụa nhưng chẳng thấy đánh trúng thứ gì.
Bên Ken cũng y hệt, cả hai nhướng mày thoáng nghĩ là mấy Pokemon hệ ma quấy rối, cơ mà nhận định tình hình nhanh Accel lẹ gạt bỏ khả năng này.
Pokemon hệ ma nó cần huyễn hóa mới có thể tàng hình, đồng nghĩa muốn tiếp xúc vật lý thì chắc chắn phải hiện thân.
Đằng này một vùng trống rỗng, bốn hướng toàn bộ là cây cối và một số thứ lạ lùng bởi đang ở chịu ảo giác từ Gengar.
Càng lúc sức mạnh này càng dữ dội, thể lực Accel vốn chẳng còn bao nhiêu, một hồi hắn kiệt sức, tí thả lỏng một giây thì cả người bị kéo ngã.
Tuy không nhìn được nhưng hắn rõ ràng cảm giác có người khóa chặt tay chân mình.
Accel vội quay sang xem xét Ken ở đằng kia ra sao, hắn lập tức mặt đen xuống, Ken từ lúc nào đã nằm ngủ ngáy thành tiếng.
Thân thể hắn đang chịu một kẻ khác mang trạng thái vô hình lôi kéo.
Accel hốt hoảng, giây phút này hắn chỉ ước bản thân đủ sức thoát khỏi, tình huống quá đáng sợ, ảo ảnh Gengar tạo đâu thể gây hiệu ứng thật đến mức này.
Accel vùng vẫy chống trả, tưởng chừng chút sức lực ít ỏi còn lại may tạo nới lỏng thì một mùi hương thơm ngát chạy thẳng vào mũi, Accel chẳng kịp nhận thức thêm gì, trông thấy toàn cảnh tối sầm, chìm vào giấc ngủ.
Trước giờ Accel đều là đánh lén người khác bất tỉnh chứ chưa từng chịu cảnh làm nạn nhân.
Hắn cứ ngỡ mình đã chết, dù sao nếu nằm giữa mặt đất là xong đời, con Gengar tóm được thì đám Pokemon hệ ma sẽ tranh nhau hút khô năng lượng sống của Accel.
Một cơn nhức đầu xoẹt qua, không lâu lắm hắn chậm rãi mở mắt.
Mọi thứ đầu tiên hơi mờ nhạt, dần dần mới hiện rõ ràng.
Accel tiện tay xoa đầu mình, hắn ngồi dậy trong bộ dạng thẫn thờ, tạm thời chẳng nhận thức nổi điều gì đang diễn ra.
— QUẢNG CÁO —
Đúng lúc này, giọng nói khẽ mang chút ngượng ngùng: “Xin...!Xin lỗi, ta không cố ý khiến ngươi hôn mê lâu như vậy.
Là là… Ngươi chống trả… quá dữ dội nên ta đã lỡ tay...”
Accel thầm nghĩ: “Hả? Cái cách nói chuyện lắp bắp này...?”
Hắn nhanh chóng xoay người, quả nhiên không sai được.
Emily ngồi ngay trước mặt Accel, nàng gục đầu xuống né tránh nhìn thẳng hắn.
Đầu óc Accel vốn rất nhanh nhạy nhưng tình hình này hắn vẫn không tài nào tự giải thích nổi, hắn ngó ngang dọc do chợt nhớ Ken cũng gặp điều tương tự.
Ken bỗng vỗ vai Accel khiến hắn thót tim lùi xa.
Accel thoáng nhìn lại, Ken không có dấu hiệu gì giống một người bị đám Pokemon hệ ma rút sinh lực.
Ken chào hỏi Accel: “Yo tỉnh rồi à!”
Accel lấy tay xoa hai mắt, Ken định bước tới nhưng Accel ngay lập tức ra hiệu hắn ngừng.
Accel mặt đầy nghi ngờ nói: “Ngươi...!Ngươi là ma đúng không? Tên chết tiệt kia… Sao còn sống được, chính mắt ta thấy hắn ngáy ngủ xong ai đó lôi kéo đi...”
Ken gãi đầu, hướng ánh mắt về phía Emily kế đấy Mina chen lên từ sau lưng hắn.
Lại kiểu biểu hiện hờ hững, vô cảm với mọi thứ trừ Pokemon hệ ma, nàng lười nhác giải thích: “Ngươi ngốc thật, tới giờ vẫn chưa tự đoán được nguyên nhân ư? Ta cùng Emily cứu hai ngươi chứ gì nữa.”
Dứt lời, nàng chỉ ngón tay vào bầu trời trên đầu, Accel khó hiểu ngước nhìn.
Hắn khá ngạc nhiên, não hoạt động bình thường bỗng sâu chuỗi các điều bí ẩn đã gặp trước khi bất tỉnh, lầm bầm: “Chẳng lẽ...!Mấy kẻ vô hình kéo lấy bọn ta lúc đó là hai người?”
Emily gật nhẹ, nàng không thể đối mặt Accel nên cố lảng tránh nhưng ráng giải thích gọn tí cho hắn: ”Là dưới ảo ảnh của Gengar khiến trong mắt hai người thì chúng ta vô hình.
Cuối cùng là đành chọn biện pháp dùng vũ lực đem hai người đưa đến nơi an toàn...”
Accel ngơ ngác mấy giây, hắn không ngờ rằng bản thân đột nhiên chậm tiêu đến thế, mất thêm vài phút Accel mới chấm dứt các dòng suy nghĩ, kết luận chính mình đã thoát nạn là ổn, thật đau đầu.
— QUẢNG CÁO —
Còn vụ tại sao trước đó Accel ngửi mùi thơm nhẹ là bởi Mina điều chế một bình xịt gây mê rất hiệu quả đối Pokemon lẫn con người.
Độ cảnh giác của Accel dành cho Mina tăng mạnh sau khi nghe điều này.
Ngồi nghỉ ngơi chốc lát, bầu trời trên đầu đã chuyển lại thành màu buổi đêm vốn có, chứng tỏ thoát khỏi phạm vi con Gengar giở trò, Accel chủ động hỏi: “Hai ngươi lý do gì không quay trở về, làm ai cũng nghĩ là mất tích, ta phải mệt mỏi vác xác đi dạo giữa rừng sâu tối tăm xong gặp mấy thứ xui xẻo, kém chút thì toi mạng...”
Ken đồng ý, hắn khoanh tay chờ một câu trả lời hợp lý của cả hai.
Mina không giống định trình bày bất kỳ điều gì, nàng im lặng ngồi chống cằm buồn chán.
Emily lắp bắp, hơi run run muốn khóc: “Ta ta, Mina… Ngươi cần thể hiện chút chịu trách nhiệm đi chứ...!Là nàng ép buộc ta vào rừng cùng bắt Pokemon hệ ma.
Rốt cuộc do Mina chẳng thèm kiềm chế, mải mê đuổi theo chúng mà vướng nhiều bẫy ảo giác...”
Càng nói giọng Emily càng nhỏ, nàng chuyển sang lí nhí hô: “Tới khi kịp nhận thức sự việc nghiêm trọng thì bọn ta đã chẳng trở về được.
Xung quanh nơi này đều là Life Orb dẫn dụ Pokemon hệ ma tụ tập đông đúc, cứ không cẩn thận sẽ vô thức trúng bẫy ảo giác...”
Accel lẫn Ken lập tức hỏi lại: “Life Orb?”
Mina, người không quan tâm chủ đề bọn họ đang thảo luận đột nhiên mở miệng: “Ít nhất, khoảng bốn Life Orb đặt quanh khu rừng… Bọn ta thấy một số người ăn mặc đồng phục lạ… Biểu hiện đáng nghi thường đi quanh quẩn, chủ yếu là khu vực gần bờ biển.”
Ken với Accel nhìn nhau một cái, trong lòng bọn họ sớm dự đoán được nhưng để đảm bảo nên thử hỏi một số chi tiết cơ bản, lát sau Accel lấy tay che mặt, hắn lắc đầu: “Không sai đâu...!Chính là Team Rocket.”
Việc giải thích họ nghe cặn kẽ tình hình đã trải qua chung Team Rocket là ai Accel đành nhờ Ken, còn hắn ngồi suy ngẫm một số điều đang gây băn khoăn lớn, Life Orb! Ngày trước trong game, đấy là một món dụng cụ hỗ trợ Pokemon, đưa chúng cầm Life Orb thì chiêu thức sẽ gia tăng uy lực.
Trao đổi là Pokemon sử dụng nó nhận lượng ít sát thương nếu dùng chiêu tấn công.
Life Orb cũng không xuất hiện trên phiên bản Anime, tại thực tế Accel đang sống nó đóng vai trò không mấy quan trọng.
Vì tại giải Pokemon chiến đấu cấm không được đem mấy đạo cụ kiểu này, nếu vi phạm tính thành gian lận.
Hắn từng nghe đồn Life Orb là một dạng vật chất tồn tại đặc biệt, chẳng hề có ở Trái Đất kiếp trước của Accel.
Sau khi rèn thành hình cầu, người ta đem nó đặt cố định một nơi tụ tập khá nhiều loài Pokemon sinh sống.
Life Orb hấp thụ những dòng năng lượng từ không khí lẫn bao quanh các loài Pokemon.
Do tốc độ nó rất chậm hoàn toàn chẳng ảnh hưởng đến bọn chúng.
— QUẢNG CÁO —
Đợi tận lúc đầy quả cầu sẽ tự động đổi màu.
Thường thì người ta dùng Life Orb mục đích rèn luyện thể chất Pokemon.
Tác dụng của nó không thể dùng nhiều hướng đa dạng, số ít huấn luyện gia mang Life Orb kích thước tương đối nhỏ nhằm lệnh Pokemon hệ siêu năng lực ép dòng năng lượng tiết ra, mê hoặc Pokemon hệ ma lộ diện để thu phục.
Accel có thể đoán trúng một phần âm mưu của Team Rocket, chắc chắn bọn chúng đang ngầm thực hiện một kế hoạch nào đó, tránh chạm mặt người dân nên mới sử dụng tới Life Orb.
Mà khi nãy Mina nhắc qua bọn chúng loanh quanh tại khu vực bờ biển.
Hắn đoán rằng biện pháp tiến vào căn cứ dưới biển đang nằm chỗ đấy.
Hiển nhiên quan trọng trước mắt là cần giải quyết đám Pokemon hệ ma đã, Team Rocket thật khôn ngoan biết lợi dụng Life Orb dù gây chuyện bất thường nhưng không ai nghi ngờ có con người dựng lên.
Thời gian chẳng còn nhiều nữa, đợi liên minh Pokemon lên đảo thì Team Rocket đã thành công rút lui, Accel không hiểu sao mãi cảm thấy lo lắng.
Ánh mắt Accel sắc bén, tự dặn dò bước đầu tiên phải phá hủy toàn bộ Life Orb sau đó tìm tí cách trà trộn vào căn cứ của bọn chúng.
Dẫu rất nguy hiểm nhưng trong lòng Accel chẳng yên tâm được, tuy không có bằng chứng hoặc manh mối đảm bảo, phần trực giác Accel cứ liên tục khẳng định mục tiêu Team Rocket chính là Lugia.
Đương nhiên một mình hắn giải quyết chuyện Life Orb là bất khả thi.
Accel cần sự giúp đỡ từ những người khác, hiện tại thêm cả Mina với Emily vừa đủ nhân lực.
Hắn dự định không nói hết kế hoạch của mình, xong chuyện Pokemon hệ ma bọn họ sẽ trở về khách sạn.
Accel không muốn bọn họ can thiệp sâu vào chuyện này, mỗi hắn điều tra thứ bản thân đang nghi ngờ, tránh liên lụy người khác.
Bên phía Ken cũng kịp tóm gọn mấy ý chính cho Mina và Emily.
Ken đi đến chỗ gần Accel ngồi xuống: “Giờ khỏi nói đều biết muốn thoát khu rừng bắt buộc phá hủy hết Life Orb.
Ngươi nghĩ thế nào? Bọn ta sớm thảo luận sẵn, không ai có khả năng lãnh đạo hoặc lắm những loại kế hoạch tinh quái giống ngươi cả.
Vai trò này ngươi phù hợp nhất.”
Accel chẳng từ chối, hắn gật đầu tiếp nhận, nhìn sơ qua một lượt ba người nói: “Vậy các ngươi chỉ cần làm theo đúng những gì ta hướng dẫn, đừng tự tiện thay đổi.
Ai ý kiến không?”
Không có một ai lên tiếng xem như chấp nhận, Accel bắt đầu lặp đi lặp lại các điểm mấu chốt để biết được vị trí của Life Orb, hắn không quên lập vài phương án khác, đề phòng bất trắc, cẩn thận tuyệt đối tốt hơn..