Jun và Violet lên xe và rời khỏi học viện. Tại biệt thự nhà Murasaki, một căn biệt thự rộng lớn xây theo kiểu nhà truyền thống Nhật Bản. Violet nhìn căn biệt thự cô khá ngạc nhiên vì đây là nhà mình sao? Jun nhìn cô, cậu đưa tay ra và cô nắm lấy tay cậu.
- Nhanh lên Otou-san và Okaa-san đang đợi chúng ta.
- Vâng.
Hai anh em họ đi vào trong nhà, trước nhà là một cái cổng rất lớn do phép thuật tạo ra và chỉ nhưng thành viên nhà Murasaki mới có thể đi xuyên qua còn thuộc hạ thì sẽ được hệ thống nhận dạng.
- Violet này em hãy cẩn thận một chút vì Otou-san khá khó chịu đấy.
- Vâng.
Cuối cùng thì hai anh em họ đi đến phòng họp của gia đình. Violet và Jun đi vào, họ cúi chào hai người một nam một nữ đang ngồi đó.
- Đây là Violet con đã tìm được con bé.
- Thật sao Jun?
Bà Mito vui mừng, bà ta tiến đến và ôm chầm lấy Violet, bà hạnh phúc hơn bao giờ hết. Sự thật là 13 năm nay bà luôn mong ngóng tin tức con gái mình. Ông Kenzo vẫn không nói gì.
- Suốt 13 năm qua con đã sống như nào vậy Violet?
- Con....
Violet không biết phải nói gì, cô biết mình đang rất hạnh phúc khi gặp lại gia đình nhưng sao cái cảm giác đó lại không tuôn trào trong cô, mà bây giờ cái cảm giác sợ hãi đang lấn át trái tim, suy nghĩ của cô.
- Con làm sao vậy Violet?
- Con nghĩ mình không được khỏe.
- Vậy con hãy nghỉ ngơi đi chúng ta sẽ nói chuyện sau.
- Vâng...vậy con xin phép........
Violet cúi chào rồi cô đi mất. Khi cô vừa đi khỏi phòng thì bà Mito quay ra nhìn ông Kenzo.
- Ông có thể thôi ngay đi không. Dù con bé mất đi sức mạnh nhưng nó cũng cảm nhận được sát khí đấy.
- Vậy con cũng xin phép.
Jun đứng dậy, cậu đi ra ngoài. Đúng vậy trên đời này cậu chỉ sợ duy nhất ba mẹ mình còn ra thì chẳng ai khiến cậu phải run sợ cả. Bà Mito vẫn nhìn ông Kenzo dận dữ.
- Xin ông đừng kể cho con bé về việc vì sao con bé bị bắt cóc. Chúng ta sẽ bảo vệ con bé và không để ai cướp con bé đi một lần nữa.
Tối hôm đó, tại bữa ăn gia đình đầu tiên nhưng mà Violet vẫn không thấy khá hơn với cái cảm giác đó. Cô nhìn ba mình.
- Con có thể....
- Sao vậy Violet?
- Con muốn nói là con có thể lấy lại sức mạnh của mình và vì sao......
Violet sợ cô không dám nói tiếp. Bà Mito nhìn con gái mình.
- Đừng lo con sẽ lấy lại sức mạnh của mình nhanh thôi. Còn về luyện tập sức mạnh thì Jun sẽ lo cho con.
- Nhưng mà tại sao chỉ mình con là không có đôi mắt tím và mái tóc này?
Đúng như những gì bà Mito lo sợ. Chính Jun cũng không biết đến lí do, ông Kenzo thì vẫn ngồi ăn bình thường, Bà Mito nhìn con gái mình và nên tiếng.
- Chuyện đó thì con không nên quan tâm làm gì Violet. Nó sẽ ảnh hưởng đến con rất nhiều.
- Vâng.
- Jun ngày mai hai đứa đến học viện và ta muốn Violet phải là người đứng đầu Princess.
- Vâng.
Bữa tối đối với cả gia đình thật nặng nề, chốc chốc Violet lại nhìn ba mình. Ngày hôm sau tại học viện, các học viên rất ngạc nhiên khi Jun nắm tay Violet tiến đến phòng họp do cậu yêu cầu. Một số học viên tức giận vì thần tượng của họ lại đi cùng một cô gái lạ hoắc.
- Cái gì thế này?
Tại phòng họp mọi người đã yên vị chỗ ngồi của mình thì cánh cửa mở ra đó là Jun và Violet. Điều này khiến cho Shindo, Hayama, Harumi và Yuki ngạc nhiên.
- Chúng ta bắt đầu cuộc họp nào.
Jun tiến về chỗ ngồi của mình, Violet đi theo cậu, cô ngồi cạnh Jun làm mọi người ngạc nhiên.
- Trước khi họp cho tôi hỏi thưa ngài Murasaki.
- Vâng thưa giáo sư Ichikago.
Jun nhìn gs và mỉm cười thách thức. Gs nên tiếng, bà chỉ tay về phái Violet.
- Tại sao học viên Mayura Seno lại ở đây?
- À vốn dĩ cuộc họp này tôi triệu tập để cho các vị biết rằng........Từ hôm nay Murasaki Niwa Violet sẽ là một thành viên trong hội đồng, con bé sẽ đứng đầu Princess.
- Tôi phản đối.