Pubg Thế Kỷ Võng Luyến




Chương 61:

Dịch Sâm nhướng mày, hỏi: "Thật không, cùng streamer nam nào?"

Mạc Nam Thành nói xong định tiếp tục ra sân bóng, nghe thấy anh hỏi vậy trái lại có chút bất ngờ, ở trong ấn tượng của hắn, trước giờ Dịch Sâm không có hứng thú với mấy chuyện kiểu này.

"Không nhớ, để anh xem lại." Hắn lấy điện thoại ra, vừa mở weibo vừa hỏi, "Lẽ nào em biết Đoàn Đoàn?"

Dịch Sâm lời ít mà ý nhiều: "Từng chơi game với nhau."
"Chơi trò gì? Anh cũng học chơi, chúng ta chơi cùng." Mạc Nam Thành mở hot search, tin kia đã nhảy xuống thứ 17, "Em xem đi, là tin này."

Dịch Sâm nhìn xong đơ người.

# Đoàn Đoàn Yanxyan, ngọt #

"..." Dịch Sâm nói, "Mở ra."

Mạc Nam Thành đưa điện thoại cho anh xem: "Em xem đi, anh đi chơi bóng, bọn họ đang chờ anh."

Dịch Sâm không trả lời hắn, nhận điện thoại, mở post weibo đầu tiên trong hot search.

[Tàu nhanh Esports: # Đoàn Đoàn Yanxyan, ngọt # Nghe đâu ở Star TV có một chị Đoàn Đoàn đứng đầu khu giải trí cùng một nam streamer PUBG mới Yanxyan là một đôi? Các viewer dựa vào đâu mà nói hai người là một đôi? Có người nói là Đoàn Đoàn mở tài khoản phụ chơi PUBG, gặp được Yanxyan, Yanxyan còn bênh cô trước mặt đồng đội? Gần đây hai người còn gặp mặt nhau, trai đơn gái chiếc, còn cùng tới chùa Nam Tề cầu phúc...thả bức ảnh chụp chung, tướng mạo streamer mới này xem như là đỉnh cấp ở Star TV à? Hình như kỹ thuật chơi game cũng rất tốt."

Dưới là hình ảnh, chính là tấm ảnh hai người chụp chung đăng ở weibo Đoàn Đoàn lúc trước.

Post này không được nhiều bình luận nhiều like lắm, Dịch Sâm mở ra xem.

"Trông cũng không tệ, tui nhớ hình như nam streamer này bị phạt vì hack mà?"

"Đoàn Đoàn, đứng đầu khu giải trí? Bạn đừng đùa tôi, nữ streamer ở Star TV đẹp hơn cô ta có một đống lớn."

"Lầu trên mạng ở nông thôn à? Yanxyan không bị phạt vì hack nha, quan phương đã làm sáng tỏ nên tìm hiểu đi chứ?"

Dịch Sâm không xem kỹ mấy bình luận này, anh đọc được một bình luận lẫn lộn trong top cmt.

"Nhất Ngôn Đường hôm nay kinh doanh à: Có hình này thật, rất xứng đôi, lưu về máy trước. Hot search cũng có rồi, lẽ nào bọn họ yêu nhau thật?"

Tài khoản doanh tiêu post linh tinh sao có thể tin được.

Người cmt này có thể ngẩng đầu xem lại ID của mình hay không.

Thân là fan, nội tâm có thể cứng một chút được không.

Mặt Dịch Sâm không hề cảm xúc nghĩ.

Để điện thoại của Mạc Nam Thành qua một bên, lại cầm điện thoại của mình lên, quả nhiên, trong khung bình luận cũng đang có người hỏi.

Tiểu streamer đeo tai nghe, mù mờ đầy mặt: "Hot search? Hot search gì... Tôi và Đoàn Đoàn? Tôi không giả ngu, thật sự tôi không biết các bạn đang nói gì...chơi xong trận này tôi đi xem thử, tôi rất ít khi lướt weibo."

Lông mày Dịch Sâm vừa giãn ra một chút, lại thấy một đặc hiệu nhảy ra, trên màn hình hiển thị: Bánh bao nho nhỏ vào Trực tiếp.

"Đoàn Đoàn tới rồi!! Chẳng là là muốn show ân ái tại hiện trường?!"
"Tui còn chưa tỉnh hoàn toàn, mấy ngày trước Đoàn Đoàn còn ở trong nhóm Nhất Ngôn Đường phát đường, sao hôm nay đã phản bội tổ chức rồi, tui khóc."

"Theo Đoàn Đoàn lại đây, có phải streamer mới này muốn ôm bắp đùi Đoàn nhà ta? Cố ý mua hot search phải không? Ngày nào tôi cũng xem Đoàn Đoàn live, làm sao không nhìn ra cô ấy đang yêu đương?"

Đoàn Đoàn không thấy bình luận, vào là hỏi: "Tiểu Diên, còn slot không?"

"Có." Dụ Diên bớt thời gian ra nói.

"Trận tới gánh chị nha." Đoàn Đoàn nói, "Chị mới mua một bộ quần áo mới, mà cứ đáp đất là thành hòm bị người ta loot mất, quá phiền, lát nữa em bảo vệ chị, để chị mặc lâu một chút nha."

Dụ Diên cười ra tiếng: "Được, vậy chị onl chờ em."

Mạc Nam Thành vừa làm mất ba điểm bóng rổ, đang định nghỉ ngơi tại chỗ hai phút lấy sức, thì thấy người đang ngồi trên bậc thang đột nhiên đứng dậy.

Hắn ngẩn ra, ném bóng cho người bên cạnh, hô to: "Em đi đâu?"

"Đi về." Dịch Sâm cũng không quay đầu lại.

"Ê, chờ lát nữa đi, em về gấp vậy làm gì, không phải hai ngày này không tới công ty sao?" Mạc Nam Thành nói, "Hơn nữa em cũng không lái xe tới đây, về kiểu gì?"

"Đi taxi."
Dù sao cũng là hắn gọi người ta tới, lại còn đang bị thương, Mạc Nam Thành cũng không tiện để anh về một mình.

Dù sao cũng đánh tới còn hai phút hiệp bốn, hắn dứt khoát nói: "Không chơi nữa, cũng còn có mấy phút nữa, chúng tôi hơn bên các bạn 20 điểm rồi, xem như chúng tôi thắng đi... Dịch Sâm, em chờ anh chút, anh chở em!"

Trên xe, Mạc Nam Thành lái xe, hỏi: "Em biết Đoàn Đoàn thật? Vậy hot search kia có thật không, em ấy với streamer nam kia là một đôi?"

Dịch Sâm: "Không."

"Thật?" Mạc Nam Thành vui vẻ, "Anh thấy... Streamer nam kia trông cũng không tệ lắm, nhưng xem ra chưa đủ lông đủ cánh."

Dịch Sâm liếc hắn: "Anh học thói nhiều chuyện ở đâu vậy, già rồi?"
Mạc Nam Thành nói: "Thuận miệng nói thôi, mới đầu anh cũng thấy tin này không quá đáng tin, nhưng sau đó nghĩ lại thì Đoàn Đoàn rất có lực hấp dẫn, tiểu nam sinh khó mà chống đỡ nổi, chuyện bình thường, không chừng là cậu ta theo đuổi đó..."

"Cậu ấy không thích Đoàn Đoàn."

Mạc Nam Thành sững sờ: "Sao em biết."

Tiểu streamer trước khi ngủ còn muốn xem video cắt ghép giữa tôi với cậu ta, sao nói cho anh biết được.
1

Nghĩ tới đây, tâm trạng Dịch Sâm tốt hơn chút, anh mở cửa sổ xe, để cho không khí mới mẻ lọt vào, Mạc Nam Thành quá tao*, trong ô tô ngập mùi của nước, nức cả mũi.

"Hỏi nhiều vậy, chuyên tâm lái xe đi, em không muốn bị tai nạn xe cộ lần hai."

Cách sân bóng rổ không xa, lái xe chưa tới hai mươi phút là về đến nhà, Dịch Sâm mở máy tính ra, vào thẳng Trực tiếp.

"Tiểu Diên tiểu Diên! Mau tới cứu chị, hai người kia đang đuổi theo chị!" Đoàn Đoàn hét to.

"Sau lưng chúng ta còn một team." Dụ Diên nói, "Lô Tu Hòa qua chỗ chị."

Đoàn Đoàn ăn ngay nói thật: "Chị biết, nhưng cậu ta đến chị luôn cảm thấy không an tâm."

"Sao chị xem thường tôi thế, " Lô Tu Hòa không phục, "Tuy tôi chơi không hay như tiểu Diên, nhưng cũng không quá gà. Chị yên tâm, nhất định tôi sẽ hạ gục bọn chúng."

Dụ Diên đang chuyên tâm ứng phó team phía sau, mới vừa giết được một tên, thì thấy trên góc phải nhảy ra hai thông báo kích sát.

Đoàn Đoàn cùng Lô Tu Hòa đều bị hai người kia bắn chết.

Lô Tu Hòa: "...Lỗi thôi, do lỗi thôi, tôi ném lệch lựu đạn."

Đoàn Đoàn buông khí thở dài: "Tôi biết, tôi mặc kệ, sau này tôi chỉ muốn đi theo phía sau tiểu Diên, như vậy sẽ không dễ dàng chết nữa."
Dụ Diên không trả lời, cúi đầu chuyên tâm chơi game. Giờ cậu đang bị kẹp trước sau, tình huống không được tốt lắm.

Giằng co hai phút, cậu bị kẻ địch công cùng lúc, nhưng vẫn còn may trước khi cậu chết gạt được thêm hai mạng, xem như phá hoại bọn họ trải nghiệm game.

Thoát giao diện kết quả, thấy bình luận xong, cậu mới phát hiện Dịch Sâm onl.

[Ba Ba Diên Diên: Có slot không.]

Đã là tin từ năm phút trước.

Từ khi máy tính bị vào nước, tính năng của máy kém đi rất nhiều, lúc Dụ Diên live đều ẩn hiệu ứng nhận quà, liên quan tới đó là hiệu ứng đặc biệt khi ông chủ vào phòng cũng bị ẩn nốt, các viewer tặng quà đợi cậu chơi xong một trận ra ngoài nhìn thấy mới cảm ơn được.

Cậu mau chóng nhìn xem, thấy 1 vẫn còn ở live mới ổn định lại: "Còn, còn một slot, anh chơi?"

[Ba Ba Diên Diên: Ừm.]

"Kể từ khi biết tên streamer là tiểu Diên xong, tôi không có cách nào nhìn thẳng ID 1..."

"Tên ID này có giống tui đang nghĩ không vậy, cho câu trả lời thoả đáng đi."

"Đám fan cp này có bệnh à? Không biết gì thì đóng cửa tự thẩm đi, có cái live nào lắm chuyện thừa như live này không. Đoàn Đoàn cùng tiểu Diên cũng công khai yêu đương rồi, các người còn ở đây Nhất Ngôn Đường dài Nhất Ngôn Đường ngắn, xem có thấy ghét không?"

Dụ Diên nhìn thấy cmt này, khẽ nhíu mày: "Công khai yêu đương cái gì?"
"À, chị quên mất tiêu chuyện này." Đoàn Đoàn nói, "Tình yêu hai ta bị lên hot search."

"...Hot search? Bài post weibo kia."

Không có, chờ đã.

Dụ Diên chết lặng, "Tình yêu? Hai chúng ta? Chuyện khi nào, sao em không biết?"

Đang khi nói chuyện, một nhân vật game gia nhập phòng rất nhanh, không nhanh không chậm chuyển sang trạng thái sẵn sàng.

"Vừa lúc, tôi cũng không biết." Thấy Dịch Sâm đến, Đoàn Đoàn lập tức tỏ rõ lập trường, "Chớ bình luận nhảm nhí, tôi vĩnh viễn không bao giờ ruồng bỏ Nhất Ngôn Đường."
1

Dụ Diên đã miễn dịch với ba chữ Nhất Ngôn Đường, cậu mở weibo ra xem, hơi nghi hoặc một chút: "Hot search trên weibo mà sao ít bình luận vậy...thế này sao lại lên hot search?"

Đoàn Đoàn: "Mua."
Loa bên cạnh Yii11c giật giật: "Cô mua?"

Giọng điệu anh bình bình, nghe vào lại như cảm giác mát mẻ không tên.

Đoàn Đoàn phủ nhận ba lần liền: "Tôi không có, tôi không có, anh đừng hiểu lầm! Tôi là streamer nữ đó, dựa vào ông chủ khen thưởng mà ăn cơm, tôi ngu đột xuất mới đi công khai yêu đương đó. 80% hot search này là người ghét tôi mua rồi, dưới post weibo của tôi hôm nay cũng có nhiều fan bỏ đi."

Quá chân thật.

Nhưng Dịch Sâm vẫn không hài lòng: "Không ưa cô, liên quan gì tới cậu ấy?"

Đoàn Đoàn: "...Chắc vì tôi có quan hệ tốt với tiểu Diên?"

Dịch Sâm không nói gì nữa.

Vào game, sau khi thương lượng bọn hỏ quyết định nhảy khu biệt thự.

Tất cả mọi người đều tập trung nhảy ở khu nhà lầu ở giữa, Đoàn Đoàn vừa đáp xuống thì nghe thấy tiếng súng nổi lên tứ phía gần cô, lập tức sợ hãi: "Sao khu này nhiều người vậy. Tiểu Diên, em nhặt được súng chưa? Hình như chỗ chị có hai team sắp đánh tới đây rồi, hay là em đến clear sạch họ đi...thuận tiện cứu chị."

Vừa dứt lời, Dịch Sâm mở miệng theo sát: "Tôi không có súng, nhà bên có người, tôi trúng một viên đạn."
1

"Tôi đến rồi." Dụ Diên không chút suy nghĩ, mau chóng chạy tới hướng đạn phát ra chỗ 1, "Chị Đoàn Đoàn tìm chỗ núp trước đi."
"..." Đoàn Đoàn oan ức ngồi góc tường, chĩa nòng súng về phía cửa, "Được rồi."

Clear xong khu biệt thự, nên chạy bo thôi.

Đoàn Đoàn chạy được nửa đường, thấy rõ xe ven đường, vui vẻ: "Chỗ này có xe bốn chỗ, tiểu Diên mau tới."

Dịch Sâm: "Tôi thấy xe máy, hôm nay có chơi lộn nhào không?"

"...Có." Dụ Diên xoay phắt người, chạy tới ngồi vào vị trí tài xế, "Đoàn Đoàn, chị biết lái xe không? Không thì để Lô Tu Hòa lái."
Cho nên khán giả lúc này thấy một màn streamer cùng ông chủ lớn tìm được đường núi dốc lộn nhào phách lối vào bo.

Mà bên chỗ Đoàn Đoàn thì.

Ầm.

Xe tông phải cây, hai người bị tụt máu, Lô Tu Hòa nói: "Úi...trước toàn chơi LOL lâu rồi không chơi PUBG, lái xe hơi ngượng tay, chị thông cảm nha."
Đoàn Đoàn: "..."

Thuận lợi vào bo hai, bốn người gom lại một chỗ, ngồi thủ ở một khu nhà vắng.

Dụ Diên xuống xe, nói: "1, đi...đi theo tôi."

Hai người lén lút rón rén đến một căn nhà gỗ nhỏ, Dụ Diên ném đồ ra: "Nhiều phụ kiện lắm, anh xem có thiếu cái nào không?"

Dịch Sâm nhíu mày, ừm một tiếng: "Để tôi xem."

Một tiếng súng nặng nề vang lên, Đoàn Đoàn còn chưa phản xạ kịp thì nhân vật game đã bị bắn hạ.

Cô đang định nói thì một tiếng súng lại vang lên, Lô Tu Hòa bên cạnh quỳ bò theo.

Đoàn Đoàn nhìn hai người nhà bên cạnh tình chàng ý thiếp, giọng điệu nặng nề: "Ông chủ 1, tôi hiểu, quan hệ giữa anh với tiểu Diên rất tốt, tiểu Diên rất tố với anh, nhưng mà tình hình bây giờ rất khẩn cấp, anh xem có thể để cậu ấy đến cứu hai bọn tôi trước được không?"

Vừa đọc Hoàng Kim Đài ngọt hợp gu lắm ạ, mọi người có thể chạy đi đọc.
1

Chương 62:

Bốn người chơi Squad cả tối, cuối cùng là Lô Tu Hòa nói cục cưng của cậu ta onl rồi, mới giải tán tại chỗ.

Dụ Diên tắt live xong, dùng phần mềm kiểm tra lại phần cứng máy tính lần nữa.

Phần cứng thật sự không bị thợ sửa máy đánh tráo.


Nhưng không hiểu vì sao máy tính gần đây hay bị chập chờn, đặc biệt là lúc cậu mở hiệu ứng tặng quà, lâu lâu sẽ lag một phát, làm bình luận cùng quà tặng bị đơ tới không hiện nổi. Nếu không có hiệu ứng tặng quà, sẽ rất khó tương tác với người xem.

Dụ Diên do dự, quyết định bao dung nó thêm mấy ngày.

Nếu không dùng nổi nữa, thì đành phải thay cái mới thôi.

Quay lại giường, đang định vào dấu trang nào đó xem phim, ánh mắt lại lướt qua weibo, Dụ Diên suy nghĩ một chút, giơ tay ấn vào.

Cũng may, trên hot search đã không còn tên của cậu, nhưng hot search lần này vẫn ảnh hưởng rất lớn đến cậu, chỉ qua một buổi chiều, lượt theo dõi weibo của cậu đã từ một nghìn vọt lên bốn nghìn, kéo theo đó là không ít bình luận.

Người chất vấn nhiều như vậy, nếu không trả lời thì hình như không được tốt lắm, cậu mở weibo Đoàn Đoàn ra xem, vào tối cô vừa phát Trực tiếp nhắc nhở, nội dung là 'tiểu Diên cứu tôi → click tiến vào Trực tiếp', mà hai người họ còn đang ở đầu sóng ngọn gió, cô vừa post bài này xong, trong lòng dân mạng càng chắc chắn giữa hai người có gian tình, mặc kệ không quan tâm lời bọn họ phủ nhận trong Trực tiếp.

Không chút do dự quay về weibo của mình, chọn chia sẻ một top bình luận trong bài hot search.

[Yanxyan: Không có yêu nhau, chỉ là bạn bè, lúc chiều Trực tiếp đã giải thích. @Yêu bú trà sữa mẹ: Nghe nói cậu với Đoàn Đoàn là một đôi, vậy ông chủ 1 phải làm sao."

Vốn cậu định làm sáng tỏ, mãi đến lúc chia sẻ, mới phát hiện mình chọn cmt này ...không quá thích hợp.

Quả nhiên, không quá mấy phút, khu bình luận bị các cô gái Nhất Ngôn Đường nhấn chìm.

"Ăn chút đường, bù cho tiếc nuối hôm nay chưa kịp xem Trực tiếp."

"Tui không cho phép bất kì cô gái nào không xem Nhất Ngôn Đường live hôm nay!"

"Không hiểu tại sao hot search này tự dưng nhảy ra, hơn nữa cả trưa nay tiểu Diên đã lên tiếng làm sáng tỏ mọi chuyện rồi, sao mấy người trên weibo cứ bịt tai giả điếc vậy?"

Cũng chia sẻ mất rồi, Dụ Diên chỉ có thể nhắm mắt đọc bình luận, ngay sau đó lại bị một ID clone 'Clone sản đường Nhất Ngôn Đường' hấp dẫn ánh mắt. (sản xuất)

Trước đây từng xem qua trạm cắt ghép thi đấu nào đó, nên Dụ Diên cũng hiểu nghĩa mấy tên sản đường sản lương này, mà ID này được chú ý, vì dưới ID này được nhiều fan để lại bình luận.

"Đại đại thế mà cũng tới!"

"Cọ cọ thái thái! Thái thái tái cao!"

Dụ Diên hơi nhướng mày, phát hiện chuyện này không hề đơn giản.

Lẽ nào đây chính là tay to biên tập trạm X kia?

Cậu không chút suy nghĩa, không kịp chuẩn bị tâm lý, ấn vào xem weibo cá nhân này.

Tuy weibo này chứng tỏ là một tài khoản nhỏ, nhưng lượng người theo dõi lại hơn năm nghìn, xem ra đúng là một vị đại đại.

Dụ Diên kéo xuống xem, thấy một bài post được ghim.

"Clone sản đường Nhất Ngôn Đường: Acc clone, cô gái XKTV Nhất Ngôn Đường: Tự sinh ra để gặm, OOC không chịu trách nhiệm, thời gian ra video mới toàn bằng tâm trạng, chia sẻ tự nhiên. Chị hơi nóng tính, không chấp nhận bất kỳ chỉ đạo sáng tác (in hoa nhấn mạnh)."

Quá ngầu, đúng là đại đại, cách nói chuyện rất lạnh lùng.

Dụ Diên tiếp tục kéo xuống xem, đến post được viết vào đêm qua, nhưng không phải là video được biên tập, mà là một liên kết website.

Tiêu đề là 'Bàn máy tính'.
2

Dụ Diên: ?
Cậu nghi hoặc ấn vào, mới xem rõ được đoạn đầu tiên đã cảm thấy trong đầu 'oành' một tiếng, giống như có thứ gì đó vỡ vụn với tốc độ ánh sáng.

"Tiểu Diên tắt Trực tiếp, mới vừa đứng lên, đột nhiên bị người phía sau ôm lấy, còn chưa kịp phản xạ đã bị đè lên mặt bàn, vạt áo bị vén lên, nhiệt độ không ổn định từ lòng bàn tay truyền tới làm cậu sợ hết hồn. Thấy rõ người trước mắt, cậu đỏ mặt: "Sao, sao vậy?"

1 khẽ cười, âm điệu nặng nề: "Live xong rồi? Nào...khen thưởng cho em hôm nay đã gánh anh."
1

...

"Ngồi vững, đừng trốn." 1 cắn cậu, tay di chuột, tựa như cười mà không phải cười uy hiếp, "Hay là anh mở webcam, cho tất cả mọi người nhìn thấy hiện giờ em ngoan cỡ nào."

Hai mắt tiểu Diên hồng hồng, chỉ lo mình sẽ ngã xuống, khóc nức nở liều mạng xin tha: "Em không trốn, anh có thể nhẹ nhàng chút được không..."

...

Camera bị chấn động, rơi xuống mặt đất.

Dụ Diên giật nảy cả mình,

Dụ Diên rơi vào trầm tư.

Dụ Diên ngây ra như phỗng.

Mặt không hề cảm xúc đọc tiếp từng câu từng chữ.

Mỗi khi nhìn thấy mấy chữ 'a' 'ư' 'ss!', cậu sẽ không nhịn được rùng mình.

Mãi đến câu cuối cùng, cả một chương truyện dừng lại ở hai chữ 'co giật' sâu xa.

"..."

Dụ Diên hít sâu một hơi, lướt xuống xem bình luận.

"A a a thái thái quá bạo!! Tiện thể cầu một play game!!! Chính là lúc tiểu Diên đang chơi game, không mở camera, sau đó điên cuồng a a ư ( tui đang nói gì thế này?)"
1

Đúng đấy, bạn đang nói quỷ gì vậy.

Sao tui đọc đến một chữ cũng không hiểu.

"Sau này tui không thể nhìn thẳng bàn máy tính của tiểu Diên, viết rất hay!"

Dụ Diên nhìn bàn máy tính xa xa, những chữ trong chương truyện kia lập tức nhảy múa trong đầu cậu, cậu mau chóng lắc cậu một cái, không dám nghĩ nữa.

"Nào, nếu là dân mạng, vậy video trò chuyện gì đó...không tìm hiểu thử sao? (nhỏ giọng rầm rì)"

?!

Cậu đang vào xem weibo gì đây trời.

Thoát ra bảo mệnh, thoát ra bảo mệnh.

Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng bàn tay lại không nghe theo lý trí, ngón tay tuân theo suy nghĩ, tiếp tục lướt xuống.

"Phòng tắm."

"Ghế chơi game."

"Ghé lô quán net."

...
1

Đến cả quán net cũng không buông tha.

Xem như cô lợi hại.

Rốt cục, ở lẫn trong các trường hợp, cậu nhìn thấy một tiêu đề khác với tất cả cái khác.

"ABO"
1

ABO là cái gì?

Lòng hiếu kỳ giết chết mèo, cậu lại ấn vào xem.

Sau ba phút, cậu liền bị 'ngọt ngào lại pha lẫn chút mùi tanh', 'ô ư, 1, không đủ...thêm chút nữa, cho em thêm chút nữa' cùng 'còn muốn nữa, thì tự ngồi lên' dọa sợ.
1

Dụ Diên vẫn còn trong trạng thái khiếp sợ, cho nên đến khi điện thoại rung lên, cậu cũng theo phản xạ run lên.

[1 đề nghị gọi chat video với bạn]

Dụ Diên càng hoảng hơn, giống như làm chuyện xấu bị người ta bắt tận tay, sợ tới tắt luôn cả app weibo.

Dịch Sâm đợi gần một phút, người nọ mới ấn tiếp.

Anh nhìn nhìn, đang định mở miệng lại thấy người đối diện trong video có gì đó không đúng.

Sau một lát, anh xác định không phải do ánh sáng có vấn đề, mới hỏi: "Bị sốt?"

Dụ Diên ngập ngừng, lắc đầu như trống bỏi: "...Không có!"

"Vậy sao mặt đỏ vậy?"

Bị anh nhắc nhở, Dụ Diên mới phát hiện mặt mình nóng ran, cảm giác nghẹt thở này thật đúng như bị sốt.

Cậu liếc nhìn khung video nhỏ bên trên góc trái, mặt mình đã đỏ ran, đến cổ cũng bị.

Nếu nói mình không bị gì, thì hình như không quá hợp lý.

Dụ Diên hơi do dự, nói dối: "Chắc do nóng."

"Nãy Trực tiếp còn tốt mà, sao giờ lại nóng rồi." Dịch Sâm nói, "Trẻ con hay sao mà ốm sốt kéo tới nhanh vậy, đi mua ít thuốc đi."

Đã nói dối thì phải nói cho tròn, Dụ Diên nói: "Tôi đã uống rồi."
Dịch Sâm cũng không nghĩ nhiều, ừm một tiếng: "Chuyện hot search hôm nay..."

Dụ Diên vội nói: "Hot search đã mất."

Dịch Sâm thấy cậu nói tùy ý, giống như không lo lắng gì cả: "Đoàn Đoàn giải thích như thế cậu cũng tin sao?"

Dụ Diên: "Tin...chứ? Sao vậy?"
"Không ai ngốc đến nỗi đi tăng nổi tiếng cho đối thủ của mình." Dịch Sâm nói, "Đúng là cô ta mất ít fan, nhưng nhờ vào hot search lần này, chắc chắn sẽ đưa tới không ít fan mới."

"Thế nhưng...có gì đâu?" Dụ Diên không rõ, "Với tình huống đó, fan bỏ đi thường là fan nam thích chị ấy thật lòng, cái này không phải là cái được không đủ bù cho cái đã mất sao?"

"Mấy cái này tôi không rõ." Dịch Sâm nói, "Nói chung cậu chú ý một tí, cẩn thận kết giao bạn bè."
Dụ Diên thật sự cảm thấy Dịch Sâm có siêu năng lực nhìn thấu lòng người.

Một tuần sau, chuyện của Đoàn Đoàn lại kéo lên weibo, cũng là chuyện tình yêu lộ ra ánh sáng như trước, nhưng lúc này không bị đưa lên hot search, đối tượng cũng không phải Dụ Diên, mà là một phú thương hơn ba mươi tuổi.

Có kinh nghiệm lần trước, lần này Đoàn Đoàn cũng không cần đứng ra bác bỏ tin đồn, các fan đã ở dưới weibo của cô giải thích hộ một trận, việc này còn chưa gây ra sóng gió đã kết thúc.

Lúc biết chuyện này, Dụ Diên còn đang cảm xúc dào dạt...xem mèo.

Dịch Sâm xoa đầu mèo, cười xì một tiếng: "Chắc cô ta cũng muốn công khai yêu đương, nên mới lấy cậu ra làm đệm để các fan chuẩn bị tâm lý."

Dụ Diên gật đầu thở phào: "Hóa ra là vậy, vẫn còn may."

Vẫn còn may?
Người này bị làm sao à, bị người ta lợi dụng mà còn không tức giận tí nào.

Dịch Sâm nhíu mày, âm điệu hạ mấy bậc:"Có vẻ cậu rất thích lên hot search cùng gái?"

"Không." Dụ Diên giải thích, "Cũng vì hot search này, weibo của tôi một lúc tăng mấy nghìn fan, lưu lượng Trực tiếp cũng thay đổi nhiều hơn, tuy không phải chủ ý của tôi nhưng dù sao tôi cũng đạt được chỗ tốt. Chuyện tốt vô duyên vô cớ đập đầu, dù được lợi nhưng tôi vẫn không quá vui vẻ gì."

"Chuyện tốt?"

"..."
Dịch Sâm thả mèo lên bàn: "Cô ta có thể lăn lộn đến top đầu khu giải trí, chắc chắn không phải dựa vào kỹ thuật chơi game nát bét, cậu ngốc như vậy, sau này có bị người ta bán đi cũng không biết."

"Không có đâu, tôi cẩn thận lắm." Dụ Diên nói, "Tôi biết là trên đời này không có bữa cơm trưa nào miễn phí...sau này tôi sẽ chú ý."

Dịch Sâm phát ra giọng mũi xem như 'ừ', nói theo ý cậu: "Sẽ chẳng ai tự nhiên đối xử tốt với cậu."

Dụ Diên gật đầu.

Dịch Sâm: "Vậy tôi thì sao?"

Dụ Diên ngẩn người: "Hả?"

"Tôi có tốt với cậu không?"

"...Có."

"Vậy cậu cảm thấy tôi là vì cái gì?"

Mắt Dụ Diên nháy máy cái, nghĩ mãi mới chần chừ mở miệng hỏi.

"Vì...PUBG phải không?"

"..."


"..."

Hai người rơi vào im lặng.

Dụ Diên đỏ cả mặt, luống cuống tay chân: "Không, không, ý tôi không phải vậy, ý tôi là PUBG! À! Không phải ý đó..."

"..."
"..."

, càng giải thích càng rối rắm.

Nếu là bình thường Dịch Sâm nghe được lời này, chắc sẽ tức giận mất.

Nhưng giờ anh lại không hề tức giận, thậm chí còn muốn đùa người đang đỏ mặt trong video.

Anh nhịn cười: "Cậu đừng giải thích nữa."

Dụ Diên hận không thể tìm được cái lỗ để chui vào: "Ừm."

Tắt video, mặt Dụ Diên vẫn chưa bớt nóng.

Cậu vào wc, thầm nghĩ các streamer khác càng Trực tiếp lâu thì da mặt càng dày. Mà sao cậu cứ thấy mình trái ngược lại với họ, da mặt mỏng như gì ấy, động một tí là đỏ mặt, chẳng ra làm sao.

Nhớ lại người trong video vừa nãy, lại nhịn không được liếm môi, mau chóng cầm lấy bàn chải, đánh răng rửa mặt.

Lúc quay ra thì thấy điện thoại trên giường sáng màn hình. Cậu đến mở ra xem, là quản lý nền tảng gửi tin nhắn tới.

Vé máy bay tới Tấn Thành đã được đặt, vào chín giờ sáng thứ sáu.

Đọc tiếp chương 63>

Chương 63:

Thứ sáu là ngày 26 tháng 9, cách thịnh yến đúng một tuần.

Trong vòng ba ngày vé máy bay cũng được gửi đến tay các streamer được mời, cũng vì thế mà trong nhóm chat streamer sôi nổi một trận.

"Xem ra năm nay nền tảng thu hoạch rất tốt nhỉ, bao khách sạn hẳn một tuần."

"Hình như danh sách mời streamer ít đi?"

"Không có, nghe nói còn nhiều hơn năm trước chục người...năm trước trừ hết hợp đồng cùng không đi, cũng chỉ có hai người không được mời."

Nói tới đây, nhóm chat im lặng.

Sau đó mọi người ngầm hiểu ý nhau mà dùng icon trào phúng.

Dụ Diên xem mà thấy mờ mịt, không biết bọn họ đang bí hiểm cái gì với nhau, mãi đến khi mở ra xem tuyên truyền weibo quan phương mới rõ - -trong danh sách mời không có Chuối Tiêu cùng Lão Thử.

Nhóm chat vẫn tiếp tục thảo luận.

"Hình như năm nay cũng không mời nhiều minh linh lắm, cho nên tài chính mới dư dả?"

"Các bạn đều sai rồi, bởi vì trên trang chủ Star TV cùng khách sạn đều có LOGO Dịch Đạt."

"Vùng này có XX không, chuyến bay xuất phát cùng ngày thế kia hay là tụ tập ăn bữa cơm nhỉ?"

Rất nhanh sau đó có nhiều người đáp lại, trong đó có Mãn Dương.

Dụ Diên không tham gia thảo luận, đi chơi với người lạ cậu thấy không được tự do lắm.

Một cửa sổ QQ nhảy ra.

Đoàn Đoàn: Tiểu Diên, em đáp máy bay lúc mấy giờ? Chị ra sân bay đón em nha.

Dụ Diên: Không cần phiền thế đâu...em gọi xe là được.

Đoàn Đoàn: Không sao cả, không phải trước đó chúng ta nói rồi sao, chờ em đến Tấn Thành chị sẽ ra đón em, cất hành lý xong chị dẫn em đi ăn.

Đoàn Đoàn: Có cả Lộ Lộ với Dương Dương, ăn xong bọn chị còn tính đi KTV, đều lên kế hoạch hết rồi, chỉ thiếu mỗi em.

Dụ Diên do dự, đang định từ chối.

Đoàn Đoàn: Chủ yếu lần này là để chào đón em, em không đi, chúng ta cũng chỉ có thể giải tán.

Dụ Diên:...Vậy được.

Cậu gửi giờ giấc vé máy bay qua, sau đó mở Trực tiếp.

Phát đến tối, 1 cùng Lô Tu Hòa cũng onl, mà Lô Tu Hòa còn mang theo cục cưng của cậu ta.

"Tiểu Diên, em ấy chơi không hay lắm, nếu có kéo chân thì cậu tha thứ cho nha." Lô Tu Hòa nói, "Các viewer cũng hạ khẩu lưu tình nha."

Dụ Diên ừm một tiếng, nhập ID, mời bạn gái nhỏ của Lô Tu Hòa vào.

Ngay sau đó, một nhân vật nam da đen đầu xoăn xù được mời vào phòng.

Đứng chung một chỗ với nhân vật da đen đầu xù nữ của Dụ Diên, rất giống một đôi tình nhân.

Lô Tu Hòa ngẩn người, mau chóng hỏi: "...Cưng ơi, sao cưng lại chơi nhân vật này."

Bạn gái nhỏ của Lô Tu Hòa ngập ngừng, nửa phút sau, nhân vật thay đổi, thành một cô gái thắt tóc đuôi ngựa.

Dụ Diên ấn sẵn sàng, Lô Tu Hòa lại nói: "Tiểu Diên, ông cho tôi mã chuyến bay, tôi mua cùng chuyến với ông, chúng ta bay chung."

Dụ Diên liếc nhìn, nói: "CZ3..."

"Mấy cái này nhắn tin riêng với nhau." Dịch Sâm nói.

"Hả?" Dụ Diên kịp phản ứng, nói, "Mấy cái này có làm sao đâu..."

[Tôi đang mở phần mềm du lịch để mua vé gặp tiểu Diên: ???]

"..." Dụ Diên lấy điện thoại ra, "Tôi nhắn tin riêng cho cậu."

Vào game, Lô Tu Hòa giành chấm tiêu trước: "Nhảy đây đi, ít người lại giàu."

Dụ Diên nói: "Được."

Trong lúc mở dù, Dịch Sâm quay mắt sang nhìn người bên cạnh, hỏi: "Lần này không chạy?"

Nhân vật đáp đất cạnh 1, Dụ Diên lắc đầu phủ nhận: "...Tôi không có chạy."

Vừa nói xong Dụ Diên để khẩu súng dưới đất cho Dịch Sâm, còn mình thì chạy vào nhà bên cạnh, tìm mãi mới được một khẩu Victor.
1

Lô Tu Hòa: "Tiểu Diên, tôi đặt vé rồi, đến lúc đó chúng ta đến sân bay chọn chỗ ngồi nha. Tôi còn có thể gọi dịch vụ đưa đón khách, tên khách sạn ông ở là gì? Tôi bảo xe chở chúng ta tới."

Dụ Diên ngẩn người, nói: "Không cần đâu, có người đón rồi."
"Ai?"

Dụ Diên há miệng, lại nhớ tới hot search lần trước nên ngậm miệng không nói gì nữa.

"Ai?" Lần này là Dịch Sâm hỏi.

Dụ Diên do dự: "À, chỉ là một người bạn."

Anh tiếp tục hỏi: "Bạn trai hay gái?"

"Gái, là bạn thôi."

Dịch Sâm nhớ lại tấm ảnh chụp chung với Đoàn Đoàn lúc trước được up trên weibo, hiểu rõ trong lòng, cười lạnh một cái rồi không nói gì nữa.

Cậu ta không tự rút ra bày học kinh nghiệm cho mình, anh là gì mà phải tức giận.

Lòng thì nghĩ thế, ánh mắt lại nhìn chiếc bút trong tay, cứ thấy nó không vừa mắt.

Dịch Sâm cầm bút lên, ném mạnh vào ống đựng bút, phát ra tiếng vang lạch cạch.

Đúng là ở đây ít người nhảy, Dụ Diên tìm cả nửa khu, mới nghe được một tiếng súng.

"Xin lỗi, là cục cưng của tôi cướp cò." Sau một lát Lô Tu Hòa lại nói, "Không có gì, loot tiếp đi."

Loot đồ xong, mọi người gom lại gần một chiếc xe thể thao chia đồ.

Dụ Diên vừa ném vừa nói: "Băng đạn, ống ngắm, M24, còn có..."

Còn chưa nói xong, 1 đã lên xe ngồi.

Cậu ngẩn người, quay mắt* sang nhìn, thấy trên lưng người nọ chỉ có một khẩu M16 cùng Uzi: "Anh không muốn sao?"

*Mắt, trong PUBG có một con mắt để xoay nhìn các góc.

"Không."

"..."

Lô Tu Hòa ở xa chạy tới, hỏi: "Gì? M24 với ống ngắm? X mấy?"

Dụ Diên mau chóng nhặt súng dưới đất lên: "Không có, cậu nghe lầm đó."
Lô Tu Hòa: "?"

Lên xe xong Dụ Diên lái ra khỏi khu nhà vắng nhìn thấy một chiếc xe khác.

"Chúng ta đi hai xe." Dụ Diên nói, "An toàn một chút."

Một team bình thường lúc chạy bo đều thích chạy hai xe, phòng ngừa trên đường nếu xảy ra chuyện bất ngờ, một xe bốn mạng, end game.

Lô Tu Hòa nhảy xuống xe: "Được, cưng ơi..."

Rất nhanh sau đó trên xe có người nhảy xuống theo Lô Tu Hòa, nhưng không phải nhân vật cột tóc đuôi ngựa kia.

Dịch Sâm xuống xe, cũng không quay đầu lại mà chạy thẳng tới xe ven đường.
1

"..."
Mọi người im lặng trong nháy mắt, Lô Tu Hòa lúc lâu sau mới nói: "À, ông chủ 1, hay là anh ngồi ở xe tiểu Diên đi? An toàn hơn."

Dịch Sâm nói: "Không cần."

Nhưng tôi chỉ muốn chở cục cưng của tôi thôi, sinh cùng cầu, chết cùng xe. Ông chủ nhà anh có tiền như vậy, sao lại không có mắt nhìn vậy hả.

Lô Tu Hòa nghĩ thì nghĩ thế, nhưng không dám nói ra.

Dụ Diên mím môi, trong lúc Lô Tu Hòa không biết phải làm sao thì nhảy xuống xe.

"Cậu lái xe này." Bỏ lại câu này, Dụ Diên ngồi thẳng vào vị trí lái xe Dịch Sâm đang ngồi, giẫm chân ga chạy thẳng một mạch.

Nhìn người ngồi phía sau, Dụ Diên quyết định tìm gì đó để nói.

"1, anh...anh ăn cơm chưa."

Giọng người đàn ông không lạnh không nhạt: "Chín giờ rồi."
Ý là ăn rồi.

"Sắp tháng mười rồi, bên Tấn Thành chắc hạ nhiệt độ rồi nhỉ?"

"Ừm."

"Vậy lúc tôi qua là không cần mặc nhiều áo dày rồi."

"Tùy cậu."
"..."

"Nói chuyện quá gượng ép, trí mạng nhất."

"Sao tui cảm thấy bầu không khí hôm nay không hài hòa."


"Các bạn vừa xem đó chính là khi đi học không nghe giảng bài cho tốt, không nghe thấy tiểu Diên vừa nói đó sao, cậu ấy xuống sân bay có gái - chỉ là bạn tới đón, mau mau lấy bút ghi lại!"

Ở khu bình luận còn đang trò chuyện cười đùa, Dụ Diên lại không để ý, vì đang nghĩ ra đề tài để nói cho bớt xấu hổ, vội vàng hỏi 1: "Tôi biết một ông chủ cửa hàng thú cưng, anh ấy có rất nhiều đồ cho mèo, toàn hàng chính phẩm, có muốn mua cho Diên...tiểu ngốc một cái dây đeo cổ không?"

Dịch Sâm không ngờ người này tới Tấn Thành, chuyện đầu tiên liên quan tới anh, lại là nghĩ cho con mèo kia.

Được.

Rất được.
2

"Không cần."

Dụ Diên nói: "Đồ chơi cho mèo hoặc là..."

Dịch Sâm đang định nói Dụ Diên đừng nhắc tới mèo nữa, thì nghe thấy tiếng súng đoàng đoàng - -ở xa xa có một team chạy xe dí theo bắn bọn họ.

Dụ Diên lập tức lái đầu xe lại, lại không ngờ team kia chơi cũng được, xe lại chạy chậm, nãy xe còn bị bắn mất máu, ầm một tiếng, xe nổ tung cháy bùng lên, ánh lửa bắn ra bốn phía, theo sát sau đó là giao diện biến xám.

[MMXLEE bắn nổ xe tiêu diệt bạn.]

"..."

Lô Tu Hòa kinh ngạc: "Tiểu Diên, cậu bị bắn nổ xe chết?"

Sức quan sát của Dụ Diên mạnh, từ xa có thể thấy kẻ địch, cậu ta chơi cùng Dụ Diên lâu như vậy cũng chưa từng thấy bạn mình bị bắn nổ xe mà chết bao giờ.

"Tôi." Dụ Diên nói, "Tôi chỉ nhìn thấy hai người, tưởng dễ ăn, mới muốn lái xe xông tới."

Giải thích xong, Dụ Diên thấy icon trước tên Y11iic đột nhiên từ X biến thành icon phíc cắm rớt mạng.

Ngay sau đó, trên giao diện chat nhảy ra một thông báo.

[Ba Ba Diên Diên rời Trực tiếp.]

"Không sao, " Lô Tu Hòa nói, "Xem tôi ngăn sóng dữ, dẫn cậu ăn gà."
Dụ Diên tranh thủ lúc xem chiến, cầm điện thoại lên.

Dụ Diên: Sao thoát vậy, không chơi nữa sao?

1: Ừm.

Dụ Diên: Nãy do lỗi của tôi...hay là onl lại, tôi sẽ chú ý hơn.

1: Có việc, không chơi nữa.

"..."

Dụ Diên quyết định nhìn thẳng vào vấn đề.

Dụ Diên: Đoàn Đoàn nói mấy chị ấy vì tôi mà sắp xếp mở một bữa tiệc chào mừng, có đủ mọi người...tôi mà không đi thì không hay cho lắm.

1: Ừm.

Dụ Diên:...

Dụ Diên: Anh giận sao?

Không nghe lời anh khuyên bảo, biết là mình bị lợi dụng rồi mà còn cố ý qua lại với người ta?

1: Không có.

Gửi qua câu này xong, Dịch Sâm quyết định hong cậu.

Anh lấy quần áo ra, đang định vào phòng tắm thì quay sang nhìn điện thoại còn đang sáng màn hình.

Được lắm, còn không rep lại anh.
1

Không dám rep anh, không dám từ chối nữ streamer kia.

Rất khá.

Ngay cả thằng em họ ngu ngốc Dịch Nhiễm nhà anh, anh cũng chẳng rảnh rỗi mà quan tâm, người khác có thế nào cũng không liên quan tới anh.

Nghĩ vậy, nhưng ngón tay gõ xuống rất mạnh.

1: Dù tôi nói gì thì cậu cũng đâu có nghe.

Ra khỏi phòng tắm, anh dùng khăn tắm xoa xoa cái đầu ẩm ướt, phát hiện quả nhiên điện thoại có tin nhắn nhắc nhở.

Lông mày đang nhíu chặt mới giãn ra được một chút, mở ra xem.

"Sếp Dịch, đã sắp xếp xong danh sách thịnh yến hàng năm, theo ý anh nói, đặt khách sạn cho các streamer một tuần. Sân bãi cũng đã bố trí xong xuôi, quy trình sự kiện, thiết kế hội trường cũng đã gửi đến mail của anh. Ngoài ra cũng đã sắp xếp nhân viên tiếp đón thỏa đáng, là quản lý Lưu, đến lúc đó anh ta sẽ chủ động liên hệ anh."

Mẳ Dịch Sâm tối sầm lại, rep: "Tôi không nói là sẽ đi."

Vừa gửi tin đi, đột nhiên điện thoại lại rung lên một trận.

Tiểu streamer: Tôi vừa nói với chị ấy, không để chị ấy đến đón.

Tiểu streamer: Từ khi Trực tiếp tới nay, chị ấy đã chăm sóc tôi ở rất nhiều mặt...Mặc dù chuyện hot search có chút quá đáng, nhưng cũng chưa tổn hại tới lợi ích thực tế của tôi, nên tôi mới không từ chối.

Tiểu streamer: Tôi gọi dịch vụ đưa đón. [hình ảnh]

Dịch Sâm xem tin nhắn xong, bất mãn ở đáy mắt cuối cùng cũng lắng xuống đi nhiều.

Thật ra anh cũng không phản đối tiểu streamer xã giao, ở thời đại này, đa số tình bạn ở người trưởng thành đều có quan hệ ích lợi đôi bên, giống như anh với Mạc Nam Thành vậy.

Thế nhưng...

Trai đơn gái chiếc, bạn bè bình thường, leo núi cầu phúc, nhiệt tình đến tận sân bay đưa đón.

Có thể.

Nhưng không cần thiết.

Anh quay lại khung trò chuyện của trợ lý.

1: 18xxxxxxx, đến lúc đó bảo người phụ trách liên hệ tôi.

Trợ lý vừa gọi điện cho quản lý Lưu nói ông chủ lớn sẽ không đến hiện trường: "..."

"Vâng."

Chỉ cần tôi lĩnh lương đúng hạn, tắc kè hoa* kiểu gì, tôi cũng làm được hết.
1

Đọc tiếp chương 64>

*người hay lật lọng; người không kiên định; người khéo nguỵ trang hoặc tráo trở về chính trị

*Sâm ca, anh ghen thì nói đại đi, mợ nó.
1

Chương 64:

Một ngày trước khi tới Tấn Thành, Dụ Diên nhận được điện thoại của Dụ Mẫn Dương, bảo cậu ngày mai về nhà ăn cơm.

Lúc này Dụ Diên mới nhớ chưa đề cập tới kế hoạch ngày mai sẽ đi xa với Dụ Mẫn Dương.

"Tấn Thành?" Dụ Mẫn Dương hỏi, "Sao không nói trước một tiếng, thím của cháu đã học hơn nửa cuốn sách dạy nấu ăn để mai nấu đồ ăn ngon cho cháu đấy."

"Cháu xin lỗi." Dụ Diên nói, "Cháu quên mất, lúc về cháu sẽ qua chỗ chú ngay."

Thật sự là cậu quên mất, dù sao thì sau khi cha mẹ qua đời cậu cũng không còn thói quen báo cáo mọi chuyện với người nhà.

"Thôi, không sao." Dụ Mẫn Dương nói, "Vậy cháu nhớ chú ý an toàn, còn nữa, nếu là sự kiện của nền tảng, chắc chắn sẽ gặp được nhiều bạn bè cùng nghề đi. Cháu nhớ mua mấy món đặc sản Mãn Dương tặng người ta, xem như lịch sự."
Dụ Diên nói: "Vâng."

Dụ Mẫn Dương còn sợ chưa đủ, còn nói: "Vầy đi, vừa hay chiều nay chú cũng rảnh, dẫn cháu ra chợ mua đặc sản."
Cho nên, ngày hôm sau khởi hành, Lô Tu Hòa nhìn thấy dưới chân Dụ Diên một va li to oành, giật mình: "Tiểu Diên, đừng nói là ông giấu người bên trong theo nha."

"...Tôi có thể giấu ai?"

Biết là trong va li chứa đồ xong, Lô Tu Hòa nói: "Đúng rồi, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ. Tiểu Diên, lúc tới khách sạn chia cho tôi một ít đặc sản đi, tôi mua lại của ông, được chứ? Tôi muốn đưa cho cục cưng một ít."

"Được." Dụ Diên hỏi, "Lúc nào cậu đi gặp cô ấy?"

"Còn chưa biết đây."

Dụ Diên bất ngờ: "Cậu cũng đi Tấn Thành rồi thế mà còn chưa định ngày sao?"

Lô Tu Hòa lúng túng: "Cô ấy rất bận, lần này là do tôi muốn đến cho bằng được, chờ ngày nào cô ấy rảnh thì bọn tôi mới gặp nhau được."

"..." Tuy Dụ Diên chưa từng yêu qua mạng, nhưng tiếp xúc với cư dân mạng nhiều, cũng hiểu rõ một ít, cậu ngập ngừng một lúc rồi hỏi: "Khoảng thời gian các cậu quen nhau, cậu có cho cổ tiền không?"

Lô Tu Hòa nghe xong hiểu ngay ý của Dụ Diên, vội la lên: "Không có không có...mua mấy bộ trang phục, còn đều là tôi ép dùng hệ thống tặng cho cổ."

Dụ Diên gật đầu: "Vậy thì tốt."
Đến sân bay, hai người xếp hàng làm thủ tục.

Lô Tu Hòa nói: "Xem coi chỗ của ông hàng mấy, để tôi chọn chỗ ngồi gần ông."

Dụ Diên đưa thẻ căn cước cho nhân viên check-in, xác nhận căn cước xong thì trong máy tính hiển thị thông tin, nhân viên thấy rõ nội dung xong thì ngẩng đầu nghi ngờ, nhìn thế nào thì đội ngũ Dụ Diên cũng chỉ ngồi ở khoang phổ thông mà thôi.

Dụ Diên: "Sao vậy?"
"À, không có gì ạ." Nhân viên mau chóng làm thủ tục, đưa vé lại cho hai người.

Vé lên máy bay khác với của Lô Tu Hòa, trên vé của cậu còn dán một tấm card nhỏ màu đỏ, trên còn viết ''Hạng thương gia sân bay XX"

"Chào anh, chúng tôi vừa kiểm tra chuyến bay của anh, bởi vì thời tiết xấu nên thời gian cất cánh sẽ muộn lại hai tiếng. Trong lúc chờ đợi, anh có thể di chuyển tới phòng vip để nghỉ ngơi."

Lô Tu Hòa chết lặng: "Sao vé máy bay của tôi không có thẻ nhỏ?"

Nhân viên: "Vì vé của anh đây là hạng thương gia."

Lô Tu Hòa: "..."

Lô Tu Hòa: "Phúc lợi của công ty Star TV này tốt quá nhỉ? Giờ tôi chạy đi Trực tiếp còn kịp không?"

Nhưng Dụ Diên không ngồi ghế thương gia, cậu chọn khoang phổ thông để ngồi cùng với Lô Tu Hòa.

Bọn họ vừa ngồi xuống, điện thoại Dụ Diên sáng lên.

1: Vừa họp xong, lên máy bay chưa?

Dụ Diên: Chưa lên, cất cánh trễ hai tiếng.

1: Ừm, trong phòng nghỉ vip có máy tính, chán quá thì mở mà chơi. Nhưng máy tính đó không chạy nổi PUBG.

Dụ Diên: Sao anh biết vé của tôi có thể dùng được phòng vip...

Dịch Sâm lưỡng lự, rồi rep lại rất nhanh.

1: Star TV rất hào phóng đó không phải sao.

Dụ Diên: Có hả? Không tệ [xoa đầu.jpg]

Icon này hơi buồn cười, khóe miệng Dịch Sâm vừa cong lên chút thì cửa phòng làm việc bị gõ.

Thư ký đi vào: "Sếp Dịch, cuộc họp kế tiếp sau mười phút nữa, các nhân viên bên ngành thị trường đều đến đầy đủ."

"Đã biết."
Sắp cuối năm, công ty từ trên xuống dưới đều bận tới sứt đầu mẻ trán.

1: Mấy ngày tới tính làm gì ở Tấn Thành.

Dụ Diên: Vẫn Trực tiếp thôi.

Nay phải lên máy bay nên đành phải xin nghỉ, nhưng cậu không thể xin nghỉ nguyên một tuần được, quy định Trực tiếp cũng không cho phép cậu làm việc tùy hứng như vậy.

1: Lại tới quán nét?
Dụ Diên: Ừm, cũng chỉ có thể làm vậy.

Dịch Sâm nhìn đồng hồ, đứng dậy chuẩn bị tới phòng họp.

1: Hạ cánh thì nói cho tôi biết, tối nay nếu rảnh tôi mời cậu ăn cơm.

Thấy dòng chữ này, trái tim Dụ Diên đập loạn lên.

Dụ Diên: Đừng...

Dụ Diên: Tôi mời anh, được không? Địa điểm do anh chọn.

1: Được, tối nay gặp.

Tối nay gặp.

Dụ Diên nhìn chằm chằm ba chữ này, nhìn tới hoa mắt.

"Ông đang nhìn gì vậy, nhìn hơn tiếng rồi." Lô Tu Hòa xoa xoa bụng, "Chờ tới đói cả bụng, tôi đi xem thử có bán mì không, chúng ta ăn chung một hộp?"

"Tôi không ăn, cậu đi đi."

Lô Tu Hòa mau chóng mang mì hộp trở về: "Bên Tấn Thành thời tiết xấu nên phải bay trễ, đành phải ăn tạm mì hộp chống đói, hạ cánh rồi tìm cái gì ngon rồi ăn. Tối nay chúng ta đi ăn gì nhỉ? Tôi nghe nói ở Tấn Thành có đường ăn vặt rất nổi tiếng."

"Tối tôi mời 1 ăn cơm rồi." Dụ Diên ngập ngừng, lại nói: "Cậu muốn đi cùng không?"

"Tôi hả..." Lô Tu Hòa đang cầm điện thoại oán giận với bạn gái về chuyến bay bị delay cùng phải ăn mì hộp, thấy người nọ rep lại, đáy mắt sáng ngời: "Tôi không đi đâu, cục cưng của tôi nói cổ biết chỗ bán đồ ăn ngon, nói sẽ đặt giao hàng đến cho tôi."

Dụ Diên càng nghe càng thấy kỳ quái, cụ thể là chỗ nào, cậu lại không suy ra được.

Cả đầu cậu lúc này chỉ nghĩ tới bữa cơm tối nay, nên không suy nữa.

Đến Tấn Thành, đã là bảy giờ tối.

Vừa hạ cánh xong đã vội vàng nhắn tin cho 1.

Dụ Diên: Tôi hạ cánh rồi, đang chờ hành lý, tới khách sạn cũng tám giờ rồi...có muộn quá không?

Mà đến tận khách sạn rồi, cũng không được người nọ rep lại.

Khách sạn rất xa hoa, nền tảng còn đặt cho cậu là loại phòng suite*, có hai phòng.


*Trong các khách sạn, resort, phòng Suite là loại phòng cao cấp nhất, được bố trí ở tầng cao nhất với những trang bị tiện nghi và dịch vụ đặc biệt.

"OMG, tiểu Diên, cậu có biết một căn phòng này giá lúc bình thường là bao nhiêu một đêm không?" Lô Tu Hòa lấy điện thoại ra tra tìm, kinh ngạc, "...Không được rồi, một nửa tôi cũng không trả nổi nữa, tôi ra ngoài tìm khách sạn khác đây."

"Không phải chia tiền đâu, cậu vào ở đi." Dụ Diên mất tập trung sắp xếp đồ đạc, lại nhìn điện thoại, đúng là trên màn hình nhảy tin nhắn, nhưng lại là tin nhắn của nhóm Nhất Ngôn Đường.

Sắp xếp đồ đạc xong, đồ ăn ngoài của Lô Tu Hòa giao tới.

Có tới ba túi ny lon lớn, đặt các món ăn ra bàn mà còn không đủ chỗ để hết, thịt cá, canh loãng đồ ngọt, không thiếu gì cả.

Lô Tu Hòa hít vào một hơi, tuy vẻ mặt cau có lại không che giấu được thích thú, cậu xả một lúc lâu với bạn gái nhỏ trên điện thoại, mới nói: "Tiểu Diên, cũng muộn rồi, cậu không đi ăn cơm tối sao? Hay ăn cùng tôi luôn đi."

Dụ Diên lắc đầu: "Không cần đâu..."

Vừa nói xong, điện thoại đột nhiên vang lên.

Hai mắt Dụ Diên sáng lên, xỏ dép vào, chạy ra ban công.

Vừa ấn nghe voice thì nghe được bên kia đang thở ra từng hơi dài.

"Xin lỗi, họp muộn, định gửi tin nhắn cho cậu mới phát hiện điện thoại hết pin, làm không nhắn được." Giọng người đàn ông có chút mệt mỏi, "Chờ lâu không?"

"Không, tôi vừa sắp xếp đồ đạc xong." Dụ Diên nói, "Có vẻ gần đây anh...rất bận?"

"Ừm, qua hai tháng này sẽ đỡ hơn nhiều." Dịch Sâm xoa xoa ấn đường, lúc này mới bỏ lại tài liệu trên tay vào ngăn tủ, liếc nhìn đồng hồ, đã tám rưỡi rồi: "Ăn cơm chưa?"
"Vẫn chưa ăn."

Dịch Sâm tính toán lộ trình, nếu đi từ công ty anh qua cũng phải mất nửa tiếng.

Tiểu streamer ở sân bay cả ngày rồi, chắc chắn là vừa mệt vừa đói. Nên anh nói: "Tôi gọi người giao đồ ăn tới khách sạn đi, muốn ăn gì, số phòng bao nhiêu?"

Dụ Diên ngẩn người: "Vậy còn anh? Anh ăn chưa?"

"Chưa ăn." Dịch Sâm giải thích, "Từ công ty tới khách sạn mất nửa tiếng..."
Một tay Dụ Diên cầm điện thoại, tay còn lại nắm lan can, đột nhiên ngắt ngang lời anh: "Nửa tiếng à...anh đói bụng không?"

Dịch Sâm ngẩn ra, nói: "Không đói."

"Tôi cũng không đói lắm." Dụ Diên tìm từ nói cẩn thận: "Hay là chúng ta không ăn cơm tối nữa, đi ăn đêm?"

Đợi một lúc không được đáp lại, Dụ Diên nói, "Hay đổi qua ngày mai cũng được..."
"Tôi vừa mặc áo khoác." Dịch Sâm chỉnh tốt cà vạt, nhìn đồng hồ, "Chắc tầm chín giờ tôi đến nơi, lát gặp."

Lô Tu Hòa đang đắc ý ăn cơm, thấy người từ ngoài ban công đi vào vội vàng, nói: "Tiểu Diên lại đây ăn cùng đi. Tôi mới phát hiện nhà hàng này lấy cho tôi bốn bát cơm..."

"Không ăn đâu." Dụ Diên chạy trở về phòng, "Tôi ra ngoài ăn đêm với 1, cậu cần mua gì không?"

Nhìn thằng bạn hấp ta hấp tấp, Lô Tu Hòa cắn đũa: "...Không cần."

Tám giờ bốn mươi Dụ Diên bước ra cửa.

Chỉ có một mình cậu trong thang máy, mãi đến khi xung quanh yên tĩnh hoàn toàn, Dụ Diên mới phát hiện tim mình đập rất nhanh.

Lúc chiều này hẹn với 1 xong, cậu còn có chút khẩn trương cùng bất an, dù sao thì cậu cũng có suy nghĩ không đơn thuần với 1, gặp mặt nhau... cũng không biết sẽ thế nào.

Mãi đến khi người nọ muốn hủy hẹn, cậu mới phát hiện cậu muốn gặp 1 tới cỡ nào.

Thang máy dừng lại ở tầng mười hai, có mấy người đàn ông đi vào.

Cửa thang máy vừa đóng lại liền có người nói: "Sương nhiều quá, chuyến bay của tôi suýt nữa bị hủy, hù chết tôi."

"Ha hả, tôi là người địa phương."

"Ở địa phương sao cậu còn chạy tới khách sạn làm gì?"

"Nền tảng chi tiền cho ở khách lớn cao cấp, tôi ngu mới không tới á."

Nghe tới đây, Dụ Diên ngẩn ra, quả nhiên, người kia lại nói tiếp: "Tôi biết một quán cà phê Internet* ở ngay đối diện đường cái, có sẵn máy tính, nên tranh thủ tới đó, qua nay nhiều streamer như vậy nên rất khó tìm máy."

"Đúng đó, tôi cũng muốn đến tìm hiểu thử." Người này vừa nói xong thì xoay người, không ngờ lại chạm mắt Dụ Diên, "Ủa? Cậu có phải là...Ngôn tiểu Ngôn?!"

Mấy người kia dồn dập quay qua nhìn, Dụ Diên cười khách sáo: "Chào mấy anh."

"Chào cậu, thật khéo." Mọi người đều đã nghe đại chiến giữa cậu cùng Chuối Tiêu Lão Thử, nhìn thấy cậu, không giấu được vẻ hòa nhã trên mặt, "Cậu đi đâu vậy? Chúng tôi định đi ăn đêm. hay là đi cùng đi?"
Dụ Diên nói: "Xin lỗi nha, tôi có hẹn với bạn rồi."

"Không sao, lần sau cũng được. Cậu ở phòng nào?"

"4709."

"Hả, ừm..." Người kia đáp lại xong thì phát hiện có chỗ không đúng, "Chờ đã, bao nhiêu, 4709 á?"
4709 không phải là tầng 47 đó sao?

Người kia đầy mặt ngạc nhiên, "Cậu ở phòng suite?"
1

Dụ Diên không rõ: "Sao ạ?"
Thang máy đúng lúc vang lên tiếng 'ting'.

"Cậu hỏi nhiều vậy làm gì, cậu cũng không lên nổi." Người khác cười nói, "Vậy bọn tôi đi trước, rảnh thì ăn bữa cơm làm quen nhau."

Dụ Diên gật đầu: "Vâng."

Tấn Thành tháng mười nhiệt độ đã hạ bớt, duy trì tầm mức trên mười độ, nếu nhiệt độ này ở Mãn Dương thì xem như là mùa đông rồi.

Dụ Diên mặc chiếc áo khoác mỏng, lo lắng 1 sẽ không tìm được mình, nên đi ra đứng chờ ở cửa xoay tròn tại sảnh lớn.

Mấy nhân viên tiếp khách vừa mới tiếp đón một nhóm khách xong, thì thấy một chiếc Land Rover chạy nhanh từ xa tới.

Dáng xe quen thuộc.

Nhân viên tiếp khách hạ ánh mắt xuống, nín một hơi.

Biển số xe quen thuộc!!!

Sống lưng bọn họ bất giác thẳng tắp, cúi đầu kiểm tra từ trên xuống dưới người mình một lượt.

Dụ Diên cầm điện thoại lên xem, vẫn chưa tới chín giờ.

Giờ nghĩ lại thì 1 vừa làm việc nguyên một ngày, bây giờ còn đi ăn đêm cùng cậu...cậu có làm người ta khó chịu không.

Lúc giương mắt lên nhìn, đúng lúc Dụ Diên thấy mấy nhân viên tiếp khách bước đi cùng nhau.

Trời đang mưa lâm râm, nhân viên tiếp khách mau chóng chạy sang bên cửa lái mở cửa ra, một nhân viên khác đứng thẳng người cầm ô, đằng sau còn có mấy người đứng chờ.

Không hổ là khách sạn cao cấp, thái độ phục vụ quá tốt.

Dụ Diên nghĩ vẩn vơ.

Xuyên qua cửa sổ xe tôi tối, Dụ Diên mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông ngồi ở ghế lái, người nọ cũng không nhận chiếc ô trên tay của nhân viên, mà tự mở một chiếc ô của mình, nó có màu đen tán rộng.

Dụ Diên không biết mắt mình vẫn dõi theo người nọ, không biết người nọ nói gì, mà nhân viên tiếp khách mau chóng nhường ra một con đường.

Người đàn ông khẽ gật đầu, bước tới đầu xe, sau đó xoay người một cái, vừa vặn đụng phải ánh mắt Dụ Diên.

Dụ Diên nhìn rõ mặt người nọ, vừa đẹp trai lại quen thuộc.

Trong mưa, người nọ mặc đồ tây trang, chân dài khẽ bước, không tới vài bước đã đi tới trước mặt Dụ Diên.

Thậm chí Dụ Diên còn ngửi được mùi nước hoa Cổ long thoang thoảng.
2

"Chờ lâu rồi?"

Đêm nào cũng nghe giọng nói này, bây giờ được nghe không lẫn tạp âm gì, truyền tới rõ ràng vào tai Dụ Diên.

Cậu có thể cảm giác được màng nhĩ của mình như bị cái gì gõ vào, chấn động không ngừng.

Dịch Sâm lo lắng nhìn Dụ Diên, không nhịn được phì cười, sau đó rất là tự nhiên giơ tay xoa xoa tóc cậu, thúc giục, "Hoàn hồn."
5

______

Diên đệ, mau hoàn hồn.

65>

Chương 65:

Trước đó Dụ Diên đã nghĩ rất lâu, từ lúc còn ở trong thang máy, cậu đã tự nhủ không ngừng, tuyệt đối không được ngẩn người, không được căng thẳng, không được nói lắp.

Không ngờ là vừa gặp được người thì cậu đã đơ cả người.

...Quá mất mặt.

Cậu ngẩn người cũng không phải vì dáng vẻ của anh, thật sự anh rất đẹp trai, nhưng cậu lại không phải nhan cẩu*

*nhan cẩu: kiểu người thích khuôn mặt đẹp.

Nhưng mà...gần đây gọi video nhiều quá, nghe giọng qua voice nhiều quá, bây giờ người thật xuất hiện đứng ở ngay trước mặt, làm cậu có cảm giác bức tường can đảm trong lòng cậu vỡ ra tan tác.

Mãi đến khi cảm nhận được ấm áp từ đỉnh đầu, cậu mới hoàn hồn.

Dụ Diên nhìn hai mắt Dịch Sâm, nói: "Chưa tới chín giờ mà, không phải anh nói phải mất nửa tiếng..."

"Chạy nhanh hơn chút, nhưng không vượt quá tốc độ." Dịch Sâm thu tay về, chia một nửa ô cho cậu, "Đi?"

"Ừm." Dụ Diên định giơ tay lên cầm ô...thì chỉ nhìn thấy cán ô màu đen.

Lúc này cậu mới phát hiện, tay 1 rất dài, ngón tay cũng thon dài, từng ngón một nắm lấy cán ô, trắng đen lẫn lộn trông rất có hiệu quả thị giác.

Lên xe, Dụ Diên đeo dây an toàn, giả vờ bình tĩnh: "Chúng ta đi ăn cái gì?"

"Cậu có món nào muốn ăn không?" Dịch Sâm cầm tay lái, lái xe đi để nhường đường cho xe khác vào.

Trong không gian kín tràn ngập mùi nước hoa cổ long, không nặng nhưng đủ để người ta chú ý.

Vì quan hệ giao tiếp, đa số phái nam sẽ chọn nước hoa để dùng, đến Dụ Mẫn Dương còn dùng, cũng xem như là lịch sự với đối tác. Dụ Diên ngửi nhiều như vậy, cảm thấy dễ chịu nhất chính là loại này.

Cậu lắc đầu: "Không có, tôi vừa hạ cánh, không rành nhà hàng bên này lắm...anh muốn ăn gì?"

"Vậy để tôi chọn." Dịch Sâm liếc nhìn, "Người bạn kia của cậu không đi cùng?"

Dụ Diên nói: "Bạn gái cậu ấy đặt tới rất nhiều đồ ăn ngoài."

Dịch Sâm ừm một tiếng, khởi động xe: "Tới quán tôi thường ăn?"

Dụ Diên: "Được."

Dụ Diên mất tập trung nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng suy nghĩ vẫn đặt ở trên người, cảnh đêm bên ngoài hoàn toàn không lọt vào mắt.

Không có thiết bị điện tử làm trung gian, giọng nói của 1 càng êm tai hơn, có lẽ đã họp cả ngày rồi nên giọng còn hơi khàn khàn, vừa nãy bọn họ còn đứng rất gần nhau...

Tiếng nhạc bên tai đột nhiên dừng lại, theo sát đó là một giọng nói.

1 chọn gọi điện thoại qua bluetooth.

Đầu bên kia ấn nghe rất nhanh, giọng nói phát ra từ dàn loa trên xe: "Muộn rồi còn gọi? Không phải mấy hôm nay em bận lắm à, sao còn rảnh rỗi gọi điện."

"Đặt trước giúp em một chỗ ở nhà hàng lần trước." Dịch Sâm lời ít mà ý nhiều: "Trợ lý mất tích đâu rồi, em không có số điện của nhà hàng."

Mạc Nam Thành hỏi: "Số nhà hàng nào?"

Dịch Sâm nói tên ra.

"Mợ nó, đêm khuya rồi, em lại bảo anh gọi điện cho bạn gái cũ đặt chỗ? Không biết còn tưởng là anh tìm cô ta nối lại tình xưa á."
1

Dụ Diên: "..."

Mạc Nam Thành hoàn toàn không biết bên cạnh Dịch Sâm còn có người khác, nói chuyện không hề giấu giếm: "Nhắc tới cái này thì anh không thể nhịn được. Hôm trước anh tới khách sạn cùng Hiểu Cảnh...Gặp phải một nữ minh tinh, chắc em không quen biết đâu, bị cô ta va phải, ở trong thang máy còn châm chích anh đủ kiểu, hầy nói chứ cũng chia tay hơn nửa tháng rồi, anh xxx cùng ai thì liên quan gì tới cô ta cơ chứ? Sao phụ nữ thời nay bám người không buông thế trời....không, không đúng. Anh thấy người khác nuôi tiểu nam sinh, còn bám người hơn, một người đàn ông chân chính nũng na nũng nịu đòi hôn đòi ôm muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mất thể diện."

Dụ Diên: "..."

"Mà hình như cô ta kéo số điện thoại của anh vào danh sách đen, anh không gọi được, hay là anh cho em số điện thoại nhà hàng?"

Nói một đống vô ích, giờ mới nói tới trọng điểm.

Dịch Sâm cau mày, cầm điện thoại lên, xi nhan đèn xe bên phải để đỗ xe.

Dụ Diên vội nói: "Anh lái xe đi, tôi nhớ số cho, tôi gọi đặt."

Vừa xoay tay lái vừa nói: "Được."

Mạc Nam Thành sững sờ, cầm điện thoại sát gần mặt nhìn, xác nhận lại.

...không nhìn lầm.

Đây là ai? Nghe giọng thì tuổi không lớn lắm, hình như không phải Dịch Nhiễm.

Là tiểu streamer thần bí kia?

Hắn lập tức đổi giọng: "Xin lỗi nha, nãy tôi nói nhanh quá, đàn ông phụ nữ đều không bám người, đối với nam sinh ôm hôn cũng rất...đáng yêu. À này, bên cạnh em có người à?"

Dụ Diên đang nghĩ có nên lịch sự đáp lại một câu không thì Dịch Sâm trong lúc cậu do dự cúp luôn điện thoại.

"Một người bạn." Anh lạnh nhạt, "Không quen lắm."
4

Dụ Diên gật đầu: "...Rất thú vị."
Dụ Diên gọi điện cho nhà hàng, bên đó tỏ ý chỉ còn một bàn, vị trí cũng không quá đẹp, ở ngay cửa, hỏi họ có đồng ý không.

Dịch Sâm cũng không xoi mói quá mức, bò bít tết nhà hàng này làm không tệ, điểm tâm ngọt trước khi ăn cũng tinh xảo. Dụ Diên hạ giọng, Dịch Sâm nghe thấy vậy hỏi liền: "Cậu để ý à?"

Dụ Diên nói: "Không ngại, tôi ngồi chỗ nào cũng được."

"Vậy đặt đi."

Đến nhà hàng, Dụ Diên mới hiểu rõ tại sao nhân viên phục vụ lại hỏi như vậy.

Cả nhà hàng được bố trí rất tao nhã, chỉ có một chỗ duy nhất không hợp chính là chỗ ngồi ở cửa.

Cũng không phải ở ngay cạnh cửa, mà là đối diện ngay cửa lớn, khách nào vừa vào cửa là nhìn thấy ngay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận