Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận

Lúc Giản Trang nói lời này, giọng nói cực kỳ thong dong vững vàng thành thạo, phong khinh vân đạm.

Lời còn chưa dứt, đã khiến người ngồi trong phòng kinh hãi!

“Cô nói tôi làm sao?!” Sự châm biếm nơi khóe môi lập tức lạnh xuống, môi đỏ mọng của Triệu Bội Bội hé ra, giọng cao lên vài bậc.


“ Tiểu Trang, đừng lắm lời!” Sắc mặt Nguyễn Thiếu Dật cũng thay đổi, khuôn mặt đẹp trai luôn nở nụ cười trong nháy mắt cũng trầm xuống, mạnh mẽ chuyển nửa người trên qua, ngẩng đầu lên căm tức nhìn Giản Trang bên cạnh, trách cứ nói: “Chỗ này đến lượt cô nói à? Người mới vào công ty, không hiểu quy củ chút nào, còn không mau xin lỗi Hứa phu nhân!”

“…………” Giản Trang thờ ơ, thẳng lưng lên đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.

“ Cô ——!” Triệu Bội Bội tức giận, đôi lông mày cũng nhếch lên, giận không thể kiềm chế được mà chỉ vào Giản Trang, dường như là muốn nổi đóa, nhưng lại e ngại Nguyễn Thiếu Dật ở đây, liền mím môi nhịn không nói nửa câu sau; “ Tôi nói………tổng giám đốc Nguyễn, đây chính là tư cách của nhân viên công ty sao? Ngài tìm được ‘nhân tài’ như vậy ở đâu thế?”

“ Hứa phu nhân, cô hiểu lầm rồi. Trợ lý bên cạnh tôi đích thật là người mới, tính tình khác người, không biết nói chuyện, cô đừng để trong lòng.” Nguyễn Thiếu Dật đã ngồi không yên, vội vàng đứng lên, kéo ra một nụ cười, nhận lỗi với Triệu Bội Bội, “ Cô cũng là mẹ rồi, ngàn vạn lần đừng nổi giận, không tốt đối với đứa trẻ trong bụng, nhân viên của tôi quá ngốc, không biết làm việc, khiến cô chịu liên lụy rồi. Cô mau mau ngồi xuống, xin đừng tức giận.”

“ Tổng giám đốc Nguyễn, anh cho rằng tôi muốn tức giận với một người đáng ghét chắc? Anh là tổng giám đốc của Hồng Thiên, trong công việc Hồng Thiên cũng nổi tiếng là công ty dẫn đầu, cho dù người bên cạnh anh có chỗ không đúng, tôi nể mặt mũi của anh, sẽ không so đo. Tôi không phải là loại người hẹp hòi, cũng lười tức giận với người khác. Nhưng mà, hôm nay nhân viên bên người anh thật sự là quá không tôn trọng người khác rồi, tôi không dám nói là tôi có thân phận cao quý, người khác phải tán tụng tôi. Nhưng tốt xấu gì tôi cũng là vợ tổng giám đốc công ty Đôn Hoàng, gặp tôi, dù sao cũng phải chào hỏi chứ? Nhưng nhân viên bên cạnh anh cũng rất cố chấp, bày ra cái mặt đáng ghét cho ai nhìn đây!” Triệu Bội Bội nói chuyện cực kỳ khó nghe, nhưng lại không công khai đắc tội Nguyễn Thiếu Dật, bình tĩnh duy trì trên mặt đã bị sự tức giận giữa hai lông mày xé rách, khóe môi miễn cưỡng khẽ động một chút, xem như một nét cười thoáng hiện, oán hận nói: “ Đối mặt với vợ tổng giám đốc còn có thái độ này, nếu mà nói chuyện với nhân viên bình thường khác , không biết là vênh váo thành cái dạng gì nữa! Tôi đã gặp nhiều nhân viên như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp được ‘cực phẩm’.”


Cực phẩm?

Thật không biết, ai là cực phẩm.

Khóe miệng Giản Trang co quắp, khóe môi nở một nụ cười lạnh , “ Hứa phu nhân thật sự là đề cao tôi rồi, cái danh ‘cực phẩm’ này, tôi chỉ là một nhân viên bình thường, không đảm đương nổi đâu. Nếu muốn bàn về thế nào là ‘cực phẩm’, tôi nghĩ là ở trong lòng cô, càng hiểu rõ hơn tôi.”

Nụ cười trên khuôn mặt kiều mỵ của Triệu Bội Bội cứng đờ, hoài nghi trừng mắt Giản Trang, “Cô có ý gì?”


“ Tôi có ý gì, cô chắc là hiểu rõ chứ?” Giản Trang yên lặng chống lại ánh mắt giận dữ, tươi cười nơi khóe môi càng thêm thâm thúy, “ Tôi chỉ biết, trên mạng đều nói như thế này: có thể từ quan hệ chị em tốt nhảy một cái lên thành quan hệ tình địch, mới là ‘cực phẩm’. Có thể vừa là “khuê mật” trước mặt, lại chạy tới quyến rũ chồng người ta, còn thay thế bạn mình để ngồi vững vàng trên vị trí vợ chính, mới chính là ‘nhân tài’. Khó trách bạn bè trên mạng thường nói, hiện tại tiêu chuẩn làm vợ tăng lên, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, đấu thắng tình địch, đánh thắng được lưu manh. Tôi cũng nghe nói là Hứa phu nhân và Hứa tổng vẫn là tân hôn, nhưng Hứa phu nhân cũng đừng thiếu cảnh giác, sự mê hoặc trong xã hội nhiều lắm, cô nhất định phải nhớ kỹ những tiêu chuẩn tôi vừa mới nói, mới có thể bảo vệ cuộc sống hôn nhân mỹ mãn của cô.”

“ Cô___” Đôi đồng tử Triệu Bội Bội trợn tròn, miệng vừa phun ra một chữ, liền bị câu nói kế tiếp của Giản Trang cắt ngang.

“ Đã quên nói cho cô một câu quan trọng nhất: Đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận