Quận Chúa Xinh Đẹp Đem Lòng Yêu Mã Văn Tài


Mã Văn Tài sở dĩ hỏi như vậy, hoàn toàn do vừa rồi thanh âm Huyền Ninh ra cửa quá lớn, ở ngoài cửa tiếng nói chuyện của thư đồng nàng hắn đều nghe được, hơn nữa Huyền Ninh đi Họa Lam cũng có một lúc.

Chưa từng thấy Công Tôn Huyền Ninh sẽ trả lời thẳng thắn trực tiếp như vậy, đột nhiên Mã Văn Tài cũng không biết hỏi từ nơi nào, liền trầm mặc.

Công Tôn Huyền Ninh cho rằng Mã Văn Tài muốn biết các nàng làm sao mà quen biết, cho nên liền nói tiếp: “Ta cũng ngẫu nhiên có cơ hội nhìn thấy Tạ tiên sinh thi tập, hơn nữa Tạ tiên sinh là người rất tốt, cho nên sinh ra vài phần cảm giác thân thiết.


“Khó trách hôm nay ngươi lại nói những lời đó với Vương Lam Điền.

” Thì ra là thật sự quen biết, hoặc là, thích?
“Ngươi thích Tạ Đạo Uẩn kia?” Mã Văn Tài bất giác liền hỏi ra suy nghĩ trong lòng.


Công Tôn Huyền ninh sửng sốt, ngay sau đó cười nói: “Đương nhiên là thích.

” Bằng không cũng sẽ không có liên quan đến Tạ Đạo Uẩn.

Nhưng nghe thấy lời này, suy nghĩ trong lòng Mã Văn Tài khó hiểu, nhìn Công Tôn Huyền Ninh đang cởi áo khoác chuẩn bị nghỉ ngơi: Hắn thích Tạ Đạo Uẩn.

Bị Mã Văn Tài nhìn chằm chằm có hơi không được tự nhiên, Công Tôn Huyền Ninh xoay người hỏi: “Văn tài huynh làm sao vậy?” Tại sao cảm giác nhìn kì quái, chẳng lẽ là bị bệnh?
Nói xong tiến lên muốn sờ cái trán hắn, Mã Văn Tài kinh hãi mới vội vàng đứng dậy, sắc mặt âm trầm hỏi: “Ngươi làm gì vậy!?”
Công Tôn Huyền Ninh thu tay về cũng không cảm thấy xấu hổ: “Tưởng Văn Tài huynh bị bệnh.



Nghe nàng nói như vậy, mặt Mã Văn Tài càng đen.

Ý thức được không đúng, Công Tôn Huyền Ninh vội vàng lui vài bước, dứt khoát an vị trên giường mềm mại của mình, trong lòng lại suy nghĩ, sáng nay Mã Văn Tài không đúng lắm, thật sự không đúng lắm.

Nào biết sau đó Mã Văn Tài thế nào, liền đen mặt cởi quần áo nằm trên giường, tay vừa nhấc, cũng mặc kệ Huyền Ninh ngủ ngon hay không, thổi một cái liền tắt đèn, một phòng tối đen.

Qua thật lâu, Công Tôn Huyền Ninh vẫn không ngủ, thăm dò hỏi: “Văn tài huynh, hôm nay ngươi thật sự không có chuyện gì đi?”
Trầm mặc, trầm mặc thật lâu.

“Nhanh như vậy đã ngủ rồi?” Công Tôn Huyền Ninh nhẹ giọng thì thào nhìn sắc trời, cũng nhắm mắt lại.

Bên này Mã Văn Tài lại mở mắt, nghiêng đầu liếc mắt nhìn người mềm nhũn bên giường, nhíu mày: “Tuổi còn nhỏ không học giỏi, thế nhưng lại đi học cách ái mộ người khác, nếu hắn có đệ đệ như vậy, nhất định sẽ bóp chết nó.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận