...
Một buổi chiều oi bức đến lạ thường.
Vẫn như mọi ngày, Lisa chỉnh lại bộ vest đen cho ngay ngắn rồi ra ngoài chuẩn bị xe, đón Chaeyoung về nhà. Trong tất cả các công việc của một Quản gia phải làm, Lisa nghĩ là cậu thích công việc này nhất.
Chẳng biết rõ lí do là gì, nhưng Lisa lại thích có 1 khoảng riêng tư khi cả hai ngồi trong xe. Tất nhiên không phải bắt đầu thích từ lúc cả hai quen nhau, mà là trước đó nữa cơ.
Ngồi trong xe, Lisa mỉm cười vui vẻ khi nghĩ đến cảnh sắp được nhìn thấy Chaeyoung ...
...
Giờ ra về của học sinh rất đông. Nên Lisa không thể cứ thế mà chạy xe thẳng tới cổng trường được, bắt buộc là phải đỗ đâu đó cách xa trường 1 chút để chờ cho dòng người đông đúc kia tan bớt. Nhưng Lisa vẫn cho xe dừng ở nơi có thể quan sát được Chaeyoung ở đâu. Để chắc chắn rằng nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cậu đủ thời gian để can thiệp.
Đợi được 1 lúc thì Lisa nhìn thấy Chaeyoung từ trong trường đi ra. Bên cạnh là cô bạn hôm nọ Lisa từng nói chuyện, nhưng tên thì cậu không nhớ rõ, bởi cô gái kia ngoài ngoại hình bốc lửa, chẳng có gì ấn tượng đáng nhớ cả.
Chợt cậu thấy theo sau Chaeyoung là một thằng con trai. Ban đầu Lisa chỉ nghĩ là một học sinh nào đó đi cùng hướng. Nhưng không, càng quan sát, Lisa càng thấy rõ ràng là hai người đang nói chuyện. Mà hầu như là thằng con trai đó nói nhiều hơn, còn Chaeyoung có vẻ không vui lắm.
Bỗng dưng trong lòng Lisa thấy như có lửa. Hai lỗ tai nóng bừng bừng.
Cậu mở cửa xe, thay cặp kính gọng bạc thường ngày bằng cặp kính đen mới toanh. Khóa cửa xe lại cẩn thận, cho hai tay vào túi quần rồi bước lại gần chỗ Chaeyoung .
...
" Tôi đã nói là tôi có người yêu rồi, không có thích cậu được đâu, nên cậu đừng làm phiền tôi nữa ! "
Chaeyoung mệt mỏi giải thích với thằng con trai trước mặt.
Hắn ta không phải ai khác, chính là người đã bị Chaeyoung từ chối do cái đợt Lisa phỉnh cô rằng: " Chỉ có những người quỳ xuống, cầm tay mình và hôn nhẹ lên đó, sau đó nói ' anh yêu em ' thì mới thật lòng. Còn ngoài ra đều không phải. "
...
Bị từ chối lần đó trước mặt tất cả mọi người trong lớp. Hắn ta rất rất mất mặt. Vì thế hắn quyết định phải cưa đổ cho bằng được Chaeyoung mới thôi, dù cho hắn đã biết Chaeyoung có người yêu rồi, nhưng sự cố chấp vẫn là bàn đạp khiến hắn tiếp tục đeo bám cô.
" Thôi đi NichKhun ! Chaeyoung đã nói là không thích cậu rồi mà. "
Jennie đứng kế bên không thể im lặng được nữa. Sự dai dẳng của NichKhun khiến Jennie cũng cảm thấy phiền lây.
" Tôi không đi. Tôi nhất định phải có được Chaeyoung ! "
...
" Cậu vừa nói nhất định phải có ai ? "
Tiếng nói quen thuộc vang lên.
Chaeyoung và Jennie ngạc nhiên nhìn nơi vừa cất lên giọng nói đó.
" Lisa ! "
Dù Lisa đã nhìn Chaeyoung lấy 1 cái để đảm bảo rằng tên bám đuôi chưa làm gì cô ấy. Nhưng chắc chắn không một ai biết Lisa đang nhìn gì bởi cặp kính đen trên mặt.
Vì NichKhun chưa hề nhìn thấy Lisa bao giờ. Hắn chỉ biết hằng ngày Quản gia đến đưa đón Chaeyoung tới trường, nhưng không hề biết người Quản gia đó là ai.
" Tôi nói nhất định phải có được Chaeyoung . Nhưng mà cô là ai, liên quan gì đến cô ? "
Hắn cất giọng ngạo mạn. Hất mặt lên nhìn Lisa .
Lisa điềm nhiên đưa tay đẩy cặp kính lên cao.
" Tôi nhất thiết phải cho cậu biết tôi là ai sao ? Chỉ sợ nghe xong cậu không dám học ở trường này nữa. "
Câu nói ấy vừa dứt. Trong đầu Chaeyoung và Jennie đều hiện lên dòng chữ : Lisa nổi tiếng vậy sao ???
" Cô tưởng tôi sợ chắc. Nói đi ! Cô là ai ? "
Lisa mỉm cười. Nụ cười đầy nguy hiểm.
" Manoban Lalisa ."
" Tổ chức sát thủ Manoban??? Không thể nào. "
NichKhun nghe xong, hai chân run lẩy bẩy, chỉ cần đẩy nhẹ 1 cái cũng đủ khiến hắn ngã nhào ra đất.
...
Tổ chức sát thủ Manoban.
Một nơi không rõ địa điểm cố định là ở đâu. Nhưng nếu muốn giao dịch, thì phải đến trực tiếp dinh thự Manoban Thị. Mà đã nhắc tới " Dinh thự Manoban Thị " thì không thể không nhắc đến vẻ ngoài đồ sộ và rộng lớn của nó. Park gia vốn đã rộng rồi, nhưng Manoban Thị còn rộng gấp 100 lần như vậy.
Bốn bề đều là cây cối um tùm. Cách biệt hẳn hoi với mấy khu nhà khác. Nhưng trong những lùm cây nhìn có vẻ vô hại kia, thực chất lại là những loại vũ khí tiên tiến nhất để bảo vệ sự tồn tại của Manoban Thị. Nếu muốn đột nhập vào Manoban Thị để ăn cắp 1 món đồ nhỏ nhoi, cũng có thể bị băm vằm thành trăm mảnh.
Nguy hiểm như vậy cũng là có nguyên nhân của nó.
Manoban Thị hành động ngầm. Hay gọi rõ ràng Manoban Thị là nơi mà tổ chức đào tạo những kẻ giết người bí mật đang tồn tại. Bởi vậy, để đảm bảo an toàn cho gia đình, bắt buộc Manoban Thị phải trang bị những thứ nguy hiểm trong nhà.
Tuy hoạt động ngầm, nhưng nếu chịu khó theo dõi thông tin thì ai ai cũng biết tới Manoban Thị với uy thế đồ sộ.
Và Lisa chính là con gái duy nhất của Manoban Thị.
...
...
Trên đường chở Chaeyoung về nhà. Lisa đã giải thích về thân phận thật sự của mình cho cô nghe. Trước đây Lisa không hề nhắc đến chuyện này cũng là lo sợ Chaeyoung sẽ sợ hãi mà tránh xa cậu. Nhưng giờ chuyện đã tới mức Chaeyoung bị kẻ khác quấy rối, Lisa không muốn gây phiền phức tới việc động tay động chân, nên không còn cách nào khác ngoài mang uy danh của Manoban Thị ra để đe dọa.
Kết cục là NickKhun đã co giò, quắp đuôi mà chạy.
...
" Em có thấy sợ Li không ? "
Tuy Lisa vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh, nhưng trong lòng lại có chút thấp thỏm lo sợ.
Chaeyoung mỉm cười. Lắc đầu.
" Tất nhiên là không. Vì Li không phải côn đồ, mà Li là Quản gia của em mà ! "
...
Chỉ một câu nói ấy thôi, cũng đủ khiến Lisa trút hết nỗi lòng 1 cách nhẹ nhõm...
...
...