Quan Gia

Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1080: Câu chuyện ban đêmNhóm dịch: PQTNguồn: metruyenMàn đêm bao trùm nhà khách Tỉnh ủy.Căn hộ số một vẫn đèn đuốc sáng trưng như trước.Gọi là căn hộ số một, thật ra là một ngôi biệt thự độc lập nhỏ, không lớn lắm, có hai tầng lầu, phó Thủ tướng Hồng nghỉ lại đó. Thành viên ban thư ký của phó Thủ tướng Hồng cũng cùng ở trong căn hộ số một.Buổi chiều thị sát nhà máy cơ khí hạng nặng số hai của thành phố An Bắc, phó Thủ tướng Hồng dùng bữa tối ở nhà khách Tỉnh ủy. Bữa tối rất đơn giản, chỉ là cơm công tác bình thường, không phải yến tiệc gì cả. Vốn nhà khách văn phòng Tỉnh ủy Liêu Trung muốn mở tiệc cho phó Thủ tướng Hồng, chuyện này cũng dựa theo truyền thống trong nước thôi. Đồng chí lãnh đạo cao cấp đến thị sát Liêu Trung, cử hành một bữa tiệc chào đón đơn giản mà long trọng cũng rất hợp lý, nhưng phó Thủ tướng Hồng kiên quyết bác bỏ. Thủ trưởng đến Liêu Trung lần này, mang theo cả bộ máy tháp tùng và phóng viên, chuẩn bị gióng trống khua chiêng để đưa tin. Nhưng đó là cần cho công việc. Phó Thủ tướng Hồng muốn thông qua khảo sát Liêu Trung làm hình thức tham khảo thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước. Tiến hành đưa tin cụ thể, toàn diện, tất nhiên rất cần thiếtNhưng trong sinh hoạt, phó Thủ tướng Hồng chỉ thị rõ ràng, không cần bày vẽ, chỉ ăn cơm công tác, cũng không ang rượu lên.Phó Thủ tướng Hồng nổi tiếng tính cách cứng rắn, Trịnh Quảng Nghĩa và Cao Thụ Sơn cũng chỉ có thể phục tùng sự sắp xếp của phó Thủ tướng Hồng.Sau bữa tối, phó Thủ tướng Hồng triệu tập Trịnh Quảng Nghĩa, Cao Thụ Sơn, Hoa Viễn Thành, Trương Hữu Đông, Phương Lê cùng các cán bộ lãnh đạo ban ngành Quốc vụ viện tương ứng để mở một cuộc họp.Quy mô cuộc tọa đàm này tuy nhỏ nhưng người tham dự có cấp bậc rất cao. Lãnh đạo địa phương chỉ có Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tham gia. Lãnh đạo ban ngành tương ứng trong Quốc vụ viện cũng chỉ có mấy người, nhưng đều là cán bộ cấp Thứ trưởng trở lên. Phó Bí thư Tỉnh ủy Liêu Trung, phó Chủ tịch tỉnh cùng phó Cục trưởng Cục Giám sát của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện đồng chí Lưu Vĩ Hồng,cũng không được tham dự.Trong phạm vi nhỏ của cuộc tọa đàm, phó Thủ tướng Hồng cơ bản là nói chuyện thẳng thắn, không quanh co lòng vòng. Đầu tiên, phó Thủ tướng Hồng không chút khách khí phê bình trật tự trị an vô cùng hỗn loạn của thành phố An Bắc thời gian trước. Đường đường là một thành phố tỉnh lị, là nơi tốt nhất, lại cho lưu manh hoành hành, làm việc ác trước mặt mọi người, quả thật không ra gì. Các đồng chí lãnh đạo địa phương, làm việc không tốt, nên suy nghĩ kỹ lại.Tiếp theo phó Thủ tướng Hồng nói đến chuyện thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước. Phó Thủ tướng Hồng biểu lộ rõ thái độ không hài lòng với việc thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước ở Liêu Trung. Nhà máy lớn như nhà máy cơ khí hạng nặng số hai của An Bắc, nói đổ là đổ. Đây rõ ràng là một hành vi vô trách nhiệm. Nếu cứ thế này, doanh nghiệp nhà nước sẽ không còn được mấy năm thì sẽ biến thành của tư nhân cả. Chủ thể kinh tế quốc hữu sẽ dần dần tiêu vong.“Doanh nghiệp nhà nước thay đổi cơ cấu, không phải là thịt Đường Tăng. Không phải ai muốn cắn một miếng cũng được. Điều này, mong các đồng chí nhất định phải có sức cảnh giác cao. Phải canh phòng nghiêm ngặt việc quan thương câu kết để chiếm tài sản quốc hữu. Nếu có việc này xuất hiện, thái độ của Quốc vụ viện rất rõ ràng, chắc chắn sẽ xử lý nghiêm túc. Dù cho dính líu đến ai cũng phải truy cứu đến cùng, tuyệt không khoan nhượng. Nếu không nghiêm trị thứ xấu xa này, thì chưa tới đích đã phải lùi lại”Đây là nguyên văn lời nói của phó Thủ tướng Hồng trong cuộc tọa đàm. Lúc nói đoạn này, vẻ mặt phó Thủ tướng Hồng vô cùng nghiêm khắc.Cao Thụ Sơn rất xấu hổ, đành tự kiểm điểm trước mặt mọi người, nói rằng mình làm việc không cẩn thận, tạo khe hở cho thành phần hủ bại và thương nhân bất chính chui vào.Cuộc tọa đàm này được tổ chức ngay tại phòng khách căn hộ số một.Đồng chí Lưu Vĩ Hồng - phó Cục trưởng Cục Giám sát thì ngồi trong phòng khách nhỏ để chờ. Đây cũng là do phó Thủ tướng Hồng cố ý dặn dò. Thư ký của phó Thủ tướng Hồng nhắn với Lưu Vĩ Hồng, sau khi thủ trưởng tan họp sẽ nói chuyện với hắn, xin phó Cục trưởng Lưu chờ một chút.Phó Cục trưởng Lưu bèn ngồi trong phòng khách, chậm rãi uống trà.Căn hộ số một chuẩn bị trà xuân cực phẩm. Giờ đã là mùa thu, thời gian cất giữ đã lâu, hương vị trà đã phai bớt. Nhưng trà đầu thu mới vừa bắt đầu thu hoạch, chưa đưa ra thị trường số lượng lớn, tạm thời chỉ có thể uống trà xuân.Phó Cục trưởng Lưu nâng chén sứ trắng, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, thong thả an nhàn.Thư ký của phó Thủ tướng Hồng ngồi cạnh tiếp khách, thỉnh thoảng mỉm cười, tán gẫu với Lưu Vĩ Hồng vài câu tránh không khí tẻ nhạt. Nhưng không hề nói chuyện thao thao bất tuyệt, vẫn duy trì lễ phép và phong độ tất yếu.Cuộc tọa đàm đến gần 10 giờ tối mới giải tán.Đám người Trịnh Quảng Nghĩa, Cao Thụ Sơn, Hoa Viễn Thành, Trương Hữu Đông lần lượt ra khỏi phòng khách, vẻ mặt hơi mỏi mệt. Dù sao tuổi tác cũng không còn nhỏ, đã trên năm mươi cả, căng thẳng thần kinh vài ngày như vậy quả thật không chịu nổi. Đôi khi các nhân viên làm việc bên cạnh thủ trưởng phải than thở, nói thủ trưởng còn lớn tuổi hơn mọi người, làm liên tục, mấy người trẻ tuổi bọn họ chia làm hai ca để làm, đều cảm thấy mệt chết. Ngược lại, thủ trưởng thần thái vẫn sáng láng, tinh lực dư thừa. Thật ra không phải vì thủ trưởng sức khỏe dồi dào như thế, mà vì địa vị hai bên không giống nhau. Thủ trưởng là người chủ đạo, ông chỉ cần có ý tưởng và đặt ra vấn đề ọi người.Trên cơ bản ông không cần e dè suy nghĩ của người khác. Còn nhân viên làm việc thì không giống vậy, luôn duy trì độ cảnh giác cao, chuẩn bị thủ trưởng triệu tập bất cứ lúc nào. Bất cứ là ai làm việc với cường độ cao liên tục trong tám giờ, thậm chí là mười mấy giờ đều sẽ không chịu nổi.Lưu Vĩ Hồng đứng dậy, gật đầu chào các vị lãnh đạo.Thần sắc của Trịnh Quảng Nghĩa và Cao Thụ Sơn đều nghiêm trọng, chỉ tùy tiện gật đầu với Lưu Vĩ Hồng một cái rồi đi ngay. Nhất là Cao Thụ Sơn, sắc mặt thật khó coi, trong ánh mắt còn có chút giận dữ.Thân là Chủ tịch một tỉnh, lại bị phó Thủ tướng Hồng phê bình trước mặt mọi người, lại buộc phải kiểm điểm trước mặt họ. Dựa vào tính cách mạnh mẽ của Cao Thụ Sơn, tất nhiên rất khó chịu. Bao nhiêu tai vạ đều là vì Lưu Vĩ Hồng. Có lẽ sau ván cờ, Cao Thụ Sơn mới cảm nhận được chiêu thức của Lưu Vĩ Hồng khéo léo, không phải toàn bộ đều bất lợi với y. Nhưng hiện tại, ván cờ đang khí thế hừng hực, Cao Thụ Sơn lao tâm lao lực quá độ, hơn nữa phó Thủ tướng Hồng lại ngàn dặm xa xôi đến thị sát, Cao Thụ Sơn càng thêm căng thẳng, sao có thể tỏ vẻ hòa nhã cho Lưu Vĩ Hồng xem?Ngay từ đầu Cao Thụ Sơn đã khá khách sáo với Lưu Vĩ Hồng. Đó chỉ là chiến thuật, muốn lừa gạt Lưu Vĩ Hồng để đuổi hắn đi. Hiện giờ da mặt đã bị xé rách, ván cờ đã triển khai, Cao Thụ Sơn đường đường là Chủ tịch tỉnh không cần phải quá khách khí với một vị phó Cục trưởng trẻ tuổi thuộc hàng con cháu như Lưu Vĩ Hồng, không cần phải hạ mình như thế.Nhưng Hoa Viễn Thành vẫn rất khách sáo, chẳng những gật đầu đáp lễ với Lưu Vĩ Hồng mà còn dừng lại trước mặt Lưu Vĩ Hồng một lúc, mỉm cười và nói mấy câu khách sáo với hắn mới chia tay. Đều là những quan lớn cấp Bộ trưởng có thực quyền, nhưng tác phong làm việc của mỗi người không giống nhau, đều có nét đặc sắc riêng.Phương Lê cũng chưa rời đi. Sau khi đám người Trịnh Quảng Nghĩa đi khỏi, Phương Lê mới mỉm cười nói với Lưu Vĩ Hồng:- Đồng chí Vĩ Hồng, thủ trưởng mời anh vào.Phương Lê vốn là một trong những cán bộ phụ trách văn phòng phó Thủ tướng, giờ vẫn có thể làm những việc tương tự như thư ký. Phó Thủ tướng Hồng cho những người khác đi hết, chỉ lưu lại mình Phương Lê để anh ta triệu kiến Lưu Vĩ Hồng, tất nhiên cũng tỏ vẻ xem trọng đối phương. Hơn nữa Phương Lê kiêm chức Cục trưởng Cục Giám sát, phó Thủ tướng Hồng triệu kiến phó Cục trưởng, để Cục trưởng ngồi một bên tiếp khách cũng vô cùng hợp lý.- Dạ được.Lưu Vĩ Hồng gật đầu, chậm rãi bước vào phòng họp nhỏ.Trong phòng họp nhỏ đầy mùi khói thuốc, có thể thấy được các lãnh đạo trong cuộc họp vừa rồi hút cũng không ít. Lưu Vĩ Hồng biết rằng, lúc trước lãnh đạo tối ở cuộc họp cấp cao, mọi người cũng hút thuốc tùy ý. Mấy vị lãnh đạo đồng lứa rất ít người không hút thuốc. Lưu Vĩ Hồng nghe nói, dường như chỉ có Thủ tướng khai quốc và Nguyên soái Cảnh Trực cùng với một vị Nguyên soái khá là nổi tiếng khác là không hút thuốc. Chủ tịch Lưu Trung Nguyên, ông nội hắn, cũng một thời gian rất lâu sau mới cai được thuốc lá.Nhưng phó Thủ tướng Hồng không hút thuốc lá, cũng không uống rượu. Nhưng phó Thủ tướng Hồng lại không cấm các đồng chí khác hút thuốc. Trong sinh hoạt, ông Hồng luôn tôn trọng thói quen khác nhau của mỗi người.Lúc Lưu Vĩ Hồng vào cửa, phó Thủ tướng Hồng vẫn chưa ngồi xuống, mà đứng trước cửa sổ phòng, mở cửa sổ ra, để không khí mát mẻ bên ngoài thổi vào. Khí hậu lúc này khá nóng bức, sau mười giờ tối cũng đã mát mẻ hơn. Mở cửa sổ, tắt máy điều hòa, cũng không còn thấy nóng nữa.Lưu Vĩ Hồng và Phương Lê lẳng lặng đứng sau phó Thủ tướng Hồng không xa. xem tại - Đi lại để hoạt động gân cốt một chút. Chúng ta vừa đi vừa tán gẫu đi, tùy ý một chút, không cần câu nệ.Mặt hướng ra ngoài cửa sổ, sau khi hít mấy hơi thật sau, phó Thủ tướng Hồng mới quay đầu lại, thuận miệng nói.- Dạ.Phương Lê và Lưu Vĩ Hồng đều đáp đơn giản một chữ.Phó Thủ tướng liền chắp tay sau lưng, chậm rãi bước trong phòng khách. Phòng khách không lớn, còn bày sô pha, bàn trà và các vật dụng khác, khiến không gian càng thêm nhỏ, gần như cứ bước một bước thì phải chuyển hướng. Nhưng như thế cũng không ảnh hướng đến phó Thủ tướng Hồng vừa đi vừa nói chuyện.- Lưu Vĩ Hồng, mở đầu ở Liêu Trung này cũng không tồi, bắt được trọng điểm.Phó Thủ tướng Hồng nói chuyện, hơn nữa cách xưng hô với Lưu Vĩ Hồng cũng đã thay đổi, gọi thẳng tên hắn chứ không cần thêm vào hai chữ “đồng chí”. Hiện giờ có thể nói Lưu Vĩ Hồng là “lính ruột” của phó Thủ tướng Hồng. Dù cả phó Thủ tướng Hồng và Lưu Vĩ Hồng đều hiểu rất rõ, loại quan hệ này chỉ là tạm thời. Sau này, khi công tác của Lưu Vĩ Hồng thay đổi, thì cũng sẽ thay đổi theo. Nhưng điều này cũng không cản trở phó Thủ tướng Hồng xem hắn là cấp dưới thân tín khi hắn đang làm phó Cục trưởng Cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước.Lưu Vĩ Hồng cũng không xem đó là những lời khen ngợi của phó Thủ tướng Hồng, chỉ chú ý đến trọng tâm trong lời nói của ông.Thế nên Lưu Vĩ Hồng và Phương Lê đều không đáp lời, chăm chú lắng nghe thủ trưởng nói tiếp.- Gọi là bắt được trọng điểm là nói tới ý nghĩa điển hình của mấy nhà máy đình công phá sản như nhà máy cơ khí hạng nặng số hai ở An Bắc. Quan thương câu kết, lấy việc riêng làm rối kỷ cương, xã hội đen thao túng, lợi dụng những mâu thuẩn tồn tại trong công tác thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước. Mấy nhà máy này đều thể hiện rất rõ. Giải quyết được những vấn đề của các nhà máy này, thật sự có ý nghĩa với việc thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước cỡ trung và lớn ở ba tỉnh Đông Bắc.Quả nhiên phó Thủ tướng Hồng đã giải thích rõ ý của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui