Ngày kế, Cục trưởng Chu ở khách sạn lớn Mười Một mở tiệc chiêu đãi chủ nhiệm Lương và một phóng viên cao cấp Hoàng Yến Minh của "Nhật báo Sở Nam". Tất nhiên Lý Hâm nhất định phải đến, chủ nhiệm Lương người ta và phóng viên Hoàng, cũng là nể tình công tử Lý mới tới đây dự tiệc, về phần cục trưởng cục Nông nghiệp địa khu Hạo Dương, ở trong mắt hai vị này, thật sự không được coi là một nhân vật.Chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng nhìn thấy Lý Hâm đích thân đứng ở cửa lớn khách sạn Mười Một chờ đón, vội vàng bước nhanh chân, tiến nhanh về phía trước, cùng Lý Hâm nhiệt liệt bắt tay, cười ha hả nói:- Ai da, làm phiền thiếu gia Lý xa giá, tự mình nghênh đón, sao dám đảm đương a...Chủ nhiệm Lương này khoảng bốn mươi đổ lại, đeo mắt kính, bộ dáng nhã nhặn lịch sự, rất giống một người đọc sách. Phóng viên Hoàng vóc dáng bậc trung hơ gầy, làn da đen vàng, trên mặt rất có vẻ gian nan vất vả, bề ngoài có vẻ còn lớn tuổi hơn chủ nhiệm Lương. Xem ra đây là bôn ba sương gió ở ngoài nhiều năm mà tạo thành. Tuy nhiên ánh mắt Hoàng Yến Minh trong suốt, tuổi thực tế hẳn là nhỏ hơn chủ nhiệm Lương một chút.- Chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng, đều là nhận vật chính của tờ báo tỉnh, Lý Hâm không dám chậm trễLý Hâm mỉm cười cùng hai người bắt tay hàn huyên.Kỳ thật lý hâm ngay từ đầu cũng không tính tự mình ở cửa khách sạn chờ đón, chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng dù là nhân vật chính, nhưng cũng đảm đương không nổi cái lễ tiết này của công tử Lý. Mấu chốt là Chu Kiến Quốc không dám chậm trễ, nhất định phải ở cửa đích thân nghênh đón. Nếu cục trưởng cũng đứng ở cửa, phó chủ nhiệm Lưu tự cũng không thể đĩnh đạc ngồi bất động ở phòng riêng, chỉ có thể đi theo đuôi mà tới. Cũng cùng đạo lý, công tử Lưu đi ra ngoài, thiếu gia Lý cũng chỉ đành đứng ở cửaCứ như thế, chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng liền được hưởng sự tiếp đãi "Đặc biệt"Lý Hâm và hai người hàn huyên vài câu, lại giới thiệu cho Chu Kiến Quốc và Lưu Vĩ Hồng, mấy người bắt tay nói lời hân hạnh, thật là khách khí. Hàn huyên đã xong, Chu Kiến Quốc mới khách đi vào.Khách sạn lớn Mười Một, lúc ấy được xem như là một trong những khách sạn tốt nhất tỉnh Đại Ninh. Tất cả trang trí bằng đá cẩm thạch màu đen, có vẻ vô cùng trang nghiêm ngưng trọng, nhìn qua càng giống như một nha môn, mà không phải là khách sạn. Trên thực tế, rất nhiều yến tiệc trọng yếu của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đều là tổ chức ở khách sạn lớn Mười Một, được xem như là khách sạn chính phủHôm nay đúng dịp không có yến tiệc bên ngoài, khách bên trong khách sạn tương đối ít, còn có thể đặt được phòng riêng.Vào phòng riêng, Cục trưởng Chu muốn nhường chủ nhiệm Lương ngồi vào ghế đầu, chủ nhiệm Lương hai tay lắc lắc, nói:- Không được không được, có thiếu gia Lý tại đây, tôi sao dám bất kính như thế?Tuy rằng chức vụ hành chính của Lý Hâm chỉ là Phó cục trưởng, chủ nhiệm lương và Cục trưởng Chu đều là Cục trưởng, nhưng ai biểu cha người ta làm quan to, là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Lúc này dù là hội họp cá nhân, nhưng củ nên nói vẫn phải nói raCục trưởng Chu vừa nghe, thấy rất là có lý, lại muốn nhường Lý Hâm ngồi ghế đầuLý Hâm mỉm cười nói:- Hôm nay không họp hành, chỉ là bạn bè tụ hội, sẽ không chú ý quy củ này. Cục trưởng Chu lớn tuổi nhất, xin mời ông ngồi ngươi ghế trên, mọi người tùy ý một chútLưu Vĩ Hồng mỉm cười, Lý Hâm quả nhiên là khéo léo. Vừa không hướng người khác lộ ra lai lịch Lưu Vĩ Hồng, lại không đi quá giới hạn, liền tìm cớ về tuổi tác lớn nhỏ. Chu Kiến Quốc là cấp trên của Lưu Vĩ Hồng, sắp xếp như vậy, cũng thật sự vô cùng thích hợp.Lập tức mọi người dựa theo Lý Hâm đề nghị, phân chủ khách ngồi xuốngTuy rằng hôm nay là Cục trưởng Chu làm ông chủ, rượu và thức ăn lại là Lý Hâm chọn. Y và chủ nhiệm Lương là chỗ bạn bè, biết rõ khẩu vị của chủ nhiệm Lương. Hơn nữa tỉnh thành có đồ ăn gì ngon, cũng là y quen thuộc nhấtMọi người vửa ngồi xuống, nhân viên phục vụ liền đem rượu và thức ăn đưa lên.rượu là rượu ngũ lương, đồ ăn ngoại trừ đồ ăn sở nam chính tông, còn có vài món bắc kinh, đối với sở thích của lưu vĩ hồng, lý hâm ghi nhớ rất rõ. nhìn qua bàn tiệc rượu hôm nay là mời chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng của tòa báo tỉnh, còn người khách thật sự là ai, Lý Hâm trong lòng biết rõ nhấtDùng tiền cục Nông Nghiệp làm chủ mời Phó chánh văn phòng cục Nông Nghiệp, còn dâng tặng thêm một ân tình lớn, sự khôn khéo của Lý Hâm, có thể thấy đượcĐối với ăn cái gì, Chu Kiến Quốc tự nhiên không có ý kiến, chỉ cần người của Nhật báo Sở Nam tới, thì đã thành công rồiRượu và thức ăn được đưa lên, Lý Hâm tự mình rót đầy ly cho mọi người, giơ lên ly rượu sứ, cười ha hả nói:- Nào nào, moi người tụ hội với nhau, chính là có duyên. Cùng nhau cạn ly, sau này chính là bạn bè!Năm ly sứ cụng vào nhau ở giữa bàn, tiếng vang trong trẻo.Với kiểu mở tiệc chiêu đãi như vậy, ngay từ đầu khẳng định sẽ không đi thẳng đến chủ đề, Lý Hâm chủ động hỏi chủ nhiệm Lương tình hình gần đây.Lương chủ nhiệm cười nói:- Cũng không phải như vậy, mỗi ngày nhận xét bản thảo xem bản thảo, choáng váng nhức cả đầu. Làm gì được nhàn nhã tự tại như thiếu gia Lý anh đâu. Nói thật, trong thành Đại Ninh này, người được tôi thật lòng khâm phục thật đúng là không nhiều lắm, thiếu gia Lý là người xếp đầu bảngLời này không khỏi khoa trương. Nhưng trên bàn rượu, đều là cái dạng này, ai cũng sẽ không chân thành.Lý Hâm cười nói:- Chủ nhiệm Lương, ông nói quá rồi, ha ha… Tôi hả, chính là suốt ngày mày mò, không ra việc gì đứng đắn- Ha ha, thiếu gia Lý quá khiêm tốn rồiChủ nhiệm Lương liền bật cười ha hả.Nói chuyện phiếm một hồi, rượu uống được ba lượt món ăn cũng lên được năm món, Lý Hâm bắt đầu đem đề tài dẫn hướng về địa khu Hạo Dương:- Sếp Chu, địa khu Hạo Dương mới thành lập, hết thảy đều vận tác tốt đẹp chứ?Bất kể như thế nào, Chu Kiến Quốc là cấp trên Lưu Vĩ Hồng, không thể quá lạnh nhạt với ông ta, cũng tránh cho Lưu Vĩ Hồng phải bối rốiChu Kiến Quốc vội nói:- Tình huống rất khá, mọi người dưới sự dẫn dắt của lãnh đạo Ủy ban nhân dân Địa khu, đều mở hết mã lực làm công tác, tình thế có thể nói là một sự tốt đẹpChủ nhiệm Lương nói:- Ừ, ở tỉnh quyết định thành lập địa khu Hạo Dương mới, chính là vì thống nhất quản lý tài nguyên. Địa khu Hạo Dương vận tác tốt đẹp, ở tỉnh khẳng định cũng sẽ rất vừa lòng- Ha ha, trên công tác khẳng định là không thể chê. Bí thư Lục Đại Dũng vốn là lãnh đạo rất có quyết đoán. Tuy nhiên, Cục trưởng Chu, theo tôi được biết, thị xã Hạo Dương có quy mô thành thị không lớn đúng không? Trước kia chính là một thị trấn, bỗng nhiên ùn ùn kéo vào nhiều cán bộ người nhà như vậy, cung ứng thực phẩm sinh hoạt hằng ngày, không có vấn đề sao?Lý Hâm biết rõ còn cố hỏi.Chu Kiến Quốc cười nói:- Vấn đề khẳng định là có chút chút, tuy nhiên có thể thúc đẩy não bộ nghĩ biện pháp. Vì giải quyết việc cung ứng rau xanh cho người dân thành phố, địa khu chúng tôi muốn làm một công trình cung cấp rau xanh, riêng biệt cho thành lập một tổ lãnh đạo, do Chủ tịch Địa khu Tào Chấn Khởi đích thân nắm giữ ấn soái... Làm được hơn hai tháng, lúc này xem như mới thấy được hiệu quảChủ nhiệm Lương là nhà báo lâu năm, tính mẫn cảm rất cao, vừa nghe liền cảm thấy phương diện này có bài để viết, lập tức hỏi:- Công trình cung cấp rau xanh? Cục trưởng Chu, có thể mời ông giới thiệu tình huống chi tiết một chút hay không?Chu Kiến Quốc hôm nay đến, chính là vì muồnhướng gã ta giới thiệu chi tiết tình hình, nghe vậy tinh thần chấn động mạnh, sống lưng cũng thẳng lên vài phần, bắt đầu hướng chủ nhiệm Lương giới thiệu về tiền căn hậu quả của công trình cung cấp rau xanh này.Chuyện này, vốn tính chống đối rất mạnh, hơn nữa thời gian thực thi khá sớm, trên lãnh đạo cũng khá coi trọng, mới qua hơn hai tháng, đợt rau đầu tiên ăn đã bắt đầu không ngừng cung ứng cho người dân thành phố của thị xã Hạo Dương, giảm bớt một hoàn cảnh khó khăn cực lớn của việc ăn rau cải, đạt được hiệu quả thực tiễn, khi Chu Kiến Quốc giới thiệu, cũng là vô cùng tự tin, nói đến mặt mày hớn hở.Chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng cũng thỉnh thoảng ngắt lời hỏi vài câu, đều là yếu tố và điểm mấu chốt của tin tức phỏng vấnĐến hai vị phóng viên lâu năm cũng đã đối với việc này động tâm rồi.- Không tồi không tồi, Cục trưởng Chu, đây là một đề tài tin tức rất hay.Chủ nhiệm Lương liền hưng phấn mà nói một câu đánh giá cho lời giới thiệu của Cục trưởng Chu, phóng viên Hoàng cũng gật đầu phụ họa.Chu Kiến Quốc cười đến không ngậm nổi miệngKhông thể tưởng được hiệu quả việc mời khách hôm nay lại tốt như vậyLý Hâm cười nói:- Nếu đề tài không tồi, hai vị phóng viên lớn các ông, có nên vất vả một chuyến, đến Hạo Dương xem xét không, nói không chừng có thể thiết lập được một điển hình.- Đây là chắc rồi. Chúng tôi khẳng định phải đến xem xét. Theo kinh nghiệm tôi thấy, điển hình này khẳng định có thể được thiết lập, nói không chừng còn có thể hình thành một kinh nghiệm tốt, mở rộng ra toàn tỉnh và các thành thị khác. Nhất là Đại Ninh, Hồng Dương mấy thành phố lớn này, dân chúng không có rau dùng đã trở thành một vấn đề rất đau đầu, tôi thấy có thể tham khảo kinh nghiệm của bên kia Hạo DươngChủ nhiệm Lương càng thêm hưng phấn mà nói.Với kinh nghiệm gã thấy được, cơ sở của công trình cung cấp rau xanh này là rất vững chắc, có cái để viết, trên cơ bản không cần vô căn cứ, chỉ cần hơi làm gia công trau chuốt, có thể tạo ra một bài báo giống như mô phỏng rồi đưa tin, phân lượng còn không nhẹ. Đối với bọn họ người làm công tác tin tức như bọn họ mà nói, đây cũng là cơ hội tốt.Có đôi khi, muốn đụng tới một đề tài tốt cũng không dễ dàng.Nhất là tòa báo tỉnh, là tiếng nói của Tỉnh ủy và chính phủ, càng phải mạnh mẽ phát huy những điều tích cực- Ha ha, cái này tốt. Chủ nhiệm Lương, không dấu ông, vị chủ nhiệm Lưu này tuy rằng tuổi trẻ, cũng là phó chủ nhiệm của văn phòng tổ lãnh đạo công trình cung cấp rau xanh, công trình này, rất nhiều công tác đều là chủ nhiệm Lưu một tay xử lý, nếu các ông muốn đi Hạo Dương phỏng vấn, có chỗ nào không rõ ràng, có thể cùng chủ nhiệm Lưu liên hệ.Lý Hâm hợp thời đẩy ra Lưu Vĩ Hồng Text được lấy tại Chủ nhiệm Lương cả kinh, quay đầu nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, ánh mắt trở nên thân thiết hơn. Ngay từ đầu, gã quả thực không coi trọng Lưu Vĩ Hồng ở trong mắt, hôm nay trường hợp này, Lưu Vĩ Hồng chắc cũng chỉ là người tiếp khách mà thôi. Phó chánh văn phòng cùng cục trưởng cùng đi công tác, là chuyện vô cùng bình thường. Chỉ là hơi cảm thấy kinh ngạc đối với sự trẻ trung của Lưu Vĩ Hồng mà thôi. Hiện tại nghe Lý Hâm vừa nói vậy, chủ nhiệm Lương lập tức liền ý thức được, vị này không đơn giản, rất có khả năng hắn mới chính là người mà Lý Hâm muốn "tâng bốc"Nói cách khác, Lý Hâm sẽ không nói lời trắng ra như thếChủ nhiệm Lương công tác tại mặt trận tin tức hơn nửa đời người, năng lực đoán ý qua lời nói và sắc mặt không phải bình thường- Vậy thật tốt quá, đến lúc đó chúng tôi nhất định liên hệ với chủ nhiệm LưuChủ nhiệm Lương không chút do dự, lập tức nói.Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:- Chúng tôi hết sức hoan nghênh đồng chí của tòa báo tỉnh đến Hạo Dương phỏng vấn, nhất định sẽ làm tốt công tác tiếp đãi- Yên tâm, trong vòng hai ngày, chúng tôi sẽ phái người xuống.Lý Hâm cười nói:- Chủ nhiệm Lương, chọn ngày không bằng đúng ngày, nếu các ông cảm thấy chuyện này có tin tức giá trị, đáng phỏng vấn, sao không ở đây định ra thời gian. Theo tôi thấy, tốt nhất là cùng Cục trưởng Chu bọn họ cùng nhau xuống đó, đỡ phải về sau lại phải liên hệ phiền toái như vậyChủ nhiệm Lương cũng cười nhẹ nhàng đập bàn một cái, nói:- Được, nếu thiếu gia Lý chỉ bảo như thế, vậy cung kính không bằng tuân mệnh!Tất cả mọi người ha hả cười lên, không khí rất là hòa hợp.