Phó Dư nhìn chăm chú vào cô, ánh trăng sáng “cao linh hoa*” khó có thể gần ở sau màn ảnh TV đang ở trước mắt anh, vì anh mà gương mặt đó bị lấp đầy màu hồng đỏ ướt át, chồng chất vào nhau.
(*) Đóa hoa trên núi cao - người đẹp nhưng không với tới.
Hiện tại cô là yêu tinh, đã mất đi sự xa cách từ lâu, chỉ còn lại màu ửng đỏ yếu ớt, hai mắt ướt nhẹp nhìn anh, tất cả đều là tình dục cầu sinh dục vọng của anh, vì hình ảnh này nên anh mới rơi vào đầm lầy dục vọng của Kiều Sanh, yêu tận xương tủy và thuộc về Kiều Sanh của anh.
Dương vật nóng rực ngẩng thật cao, ma sát ở giữa chân đầy ướt át, bên tai là tiếng gọi dâm đãng của Kiều Sanh: “Đâm em… A ưm… Đâm em đi.
.
Hu hu.
”Trên ghế sofa bằng da có vệt nước chảy xuống, âm thanh phạch phạch phạch từ từ liên tiếp hòa với tiếng rên rỉ của phụ nữ không dứt.
Chân nhỏ gác ở trên bả vai của Phó Dư, cô bị đâm mà nhô lên hạ xuống ghế salông, ý thức bị đâm nát, đầu thoáng nghiêng một bên có thể nhìn thấy bản thân trong tivi, cử chỉ và bộ dáng cao ngạo lạnh lùng mà không phải dáng vẻ bây giờ bị thao mà nói lung tung dâm đãng.
Eo bị nhéo chặt, đón tiếp một lần đâm vừa mạnh vừa cọsát hơn với một lần, trong mắt trần nhà đang rung động, cảm giác thoải mái phá tan đường chống đỡ, cô theo đến đỉnh cao, dễ dàng đắm đuối lên cao trào.
Bụng dưới siết chặt côn thịt, hút cắn không cho rời đi, huyệt thịt như miệng nhỏ hút hết tinh dịch cuối cùng của anh.
Đại học, Phó Dư đã mang bao cao su để tránh thai, nhưng trước sau cách lớp màng vẫn không sướng hơn làm trực tiếp, Kiều Sanh cũng cho là như thế.
Phó Dư bế cô lên, tinh dịch chậm rãi chảy ra từ bên trong, bị anh lau ở trên đùi, trên da dính mồ hôi.
Động nhỏ bị tách ra, Phố Dư vỗ mông của cô, để tự cô đút vào.
“Bé cưng, ăn ngon rồi tới anh.
”Anh đỡ lấy eo cô, sau khi cô đút vào, cũng không còn hung ác như trước, dịu dàng mà đâm vào, tốc độ chậm làm Kiều Sanh có chút khó chịu uốn éo eo.
“Bé cưng xem TV.
” Anh xoay cằm của cô ra sau, thì thầm: “Dáng vẻ dâm đãng của bé cùng với người trên tivi thật là hai người khác nhau.
Bé cưng chính là bé dâm đãng của anh, chỉ dâm đãng với anh thôi phải không? Fans của em cũng không nghĩ em có dáng vẻ ngầm này nhỉ.
”Nghĩ đến dáng vẻ này của Kiều Sanh nếu bị người ta nhìn thấy, Phó Dư cũng trở nên tàn nhẫn hơn, bóp lấy hàm dưới của cô, cắn vào mảnh cổ thon dài của cô.
Nhún hông, đụng lấy Kiểu Sanh xóc nảy lên xuống trên người anh, sợi tóc cũng theo đó mà tán loạn trên không trung.
Không có ai để ý, điện thoại di động rơi trong khe hở của sô pha rung lên.
Thoải mái vui sướng kết thúc, Kiều Sanh lại rơi vào trong uể oải, chán nản lờ mờ nhìn chăm chú Phó Dư chà lau cơ thể giúp cho cô, đột nhiên khóe môi cô cong lên, kéo cổ anh xuống kề sát bên tai anh, nói một câu.
“Chúng ta sinh bé con đi.
”Kiều Sanh cũng không có lòng sự nghiệp quá lớn, cô định nghĩa công việc có thể để cho mình sống một cuộc đời thoải mái là được.
Đối với cô thì công việc không quan trọng bằng Phó Dư.
Cô không phải là kẻ ngốc khi yêu, nhưng nhìn dáng vẻ Phó Dư không có cảm giác an toàn mà ghen tuông, cô cảm thấy có chút buồn cười mà lòng thì chua xót, đau lòng.
Suy nghĩ một chút, sinh đứa bé cho anh, có thể anh càng yên tâm một chút hay không?“Không muốn.
” Phó Dự cọ xát cổ của cô, từ chối ngoài dự tính của cô: “Bây giờ, anh chỉ muốn độc chiếm mình em, chỉ cần em.
”Được rồi, vậy hiện tại cứ nghe lời nói của anh bạn ấu trĩ và đáng yêu này đi.
Hôn lễ của họ tổ chức vào mùa xuân hai năm sau, dưới sự chứng kiến của người thân và bạn bè, thần thánh trong giáo đường, họ tuyên thệ theo lời mục sư, trao đổi nhẫn, vạch khăn trùm đầu, hôn một nụ hôn đơn giản, họ trở thành vợ chồng.
“Tôi với nữ sinh đầu tiên tôi rung động, với tình yêu khắc cốt này cùng đi vào hoàng cung của hôn nhân.
”“Tôi cảm ơn buổi chiều ngày hè năm đó, nam sinh đã bung dù ở bên cạnh tôi nói với tôi rằng anh ấy thích tôi rất lâu rồi, để cho tôi tìm được người yêu tôi cả đời.
”.