Nếu có thể, Tưởng Mục muốn chôn vùi thiết côn thâm tím ở trong cơ thể Hứa Khả Hân, hai người sẽ hợp làm một, không bao giờ! tách ra, để cho cô không trốn được, chỉ có thể nước mắt lưng tròng tiếp nhận mọi thứ của anh.
Có lẽ vẫn chưa đủ thỏa mãn, Tưởng Mục lại nâng hai chân Hứa Khả Hân lên đặt ở trên vai mình, đè toàn bộ cơ thể nặng nề lên người cô, anh giống như một cỗ máy không biết mệt mỏi, từng chút từng chút chui vào trong cô.
Cơ thể bận rộn, miệng cũng không rảnh rỗi, Tưởng Mục há miệng cắn lấy bộ ngực vừa to vừa mềm của Hứa Khả Hân, anh cảm thấy trong miệng là một nắm thịt mềm thơm ngào ngạt, ăn thế nào cũng không đủ.
Không đủ, vẫn chưa đủ.
Tưởng Mục dùng hai tay nâng mông Hứa Khả Hân, mạnh mẽ ôm lấy cô bước ra khỏi bồn tắm, sau đó anh đè người cô lên mặt tường lạnh lẽo, một tay nâng một chân Hứa Khả Hân lên thật cao, tiếp tục xách súng lâm trận.
Không có bồn tắm cản trở, Tưởng Mục phát huy càng mạnh, gần như đóng đinh Hứa Khả Hân trên tường, làm cho cô khóc lóc cầu xin.
Nhưng cô càng khóc, Tưởng Mục càng hưng phấn, anh ôm cô, trong lòng chỉ có một ý niệm điên cuồng, làm chết cô, như vậy cô sẽ là của anh.
Nhìn Hứa Khả Hân gần như ngất xỉu, Tưởng Mục đành phải vất vả rút côn thịt ra, bắn lên đùi cô, tinh dịch trắng đục dính đầy trên đùi Hứa Khả Hân, hành động này của Tưởng Mục giống như chú chó nhỏ đi tiểu, đánh dấu lãnh thổ của nó.
Vừa mới bị Tưởng Mục dày vò lâu như vậy, bây giờ Hứa Khả Hân giận mà không dám nói gì, cho dù tinh dịch chảy từng giọt xuống đất, cô cũng không dám thúc giục Tưởng Mục đi tắm.
Hai chân cô mềm nhũn, trong lòng cực kỳ sợ Tưởng Mục giở trò cầm thú, lo lắng bản thân vừa mở miệng lại chạm vào điểm hứng tình của Tưởng Mục, sau đó sẽ bị ăn thêm mấy hiệp nữa.
Coi như người đàn ông này có lương tâm, sợ Hứa Khả Hân bị cảm lạnh, anh vội vàng lấy vòi hoa sen mở nước ấm rửa sạch thân thể hai người, sau đó quấn khăn tắm, ôm Hứa Khả Hân như ôm đứa trẻ ra ngoài.
Tưởng Mục cẩn thận lau sạch nước trên người Hứa Khả Hân, vừa đặt cô lên giường, cô liền tự động cuộn chăn lại thành một cục, bịt tai trốn vào trong đó.
Nhìn Hứa Khả Hân trốn trong chăn, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ đáng yêu, Tưởng Mục chỉ cảm thấy cô gái này thật dễ thương, yêu thế nào cũng không đủ.
Cả đời này anh chưa từng để tâm đến ai như vậy, cô gái nhỏ này chính là người đầu tiên.
.