Kể từ ngày hôm đó, sau khi để cô gái nhỏ chạy mất bởi vì những lời nói tức giận của mình, Tưởng Mục không ngừng hối hận, thậm chí còn oán trách bản thân quá mức xúc động.
Sau cuộc chia tay vội vàng như vậy, anh sợ rằng sau này sẽ không có cơ hội gặp lại cô gái nhỏ không tim không phổi đó nữa.
Mặc dù cô gái nhỏ rất tàn nhẫn, nhưng Tưởng Mục lại thật sự thích cô, không nhịn được mà nhớ cô.Tưởng Mục biết rõ không có hy vọng gì, nhưng anh vẫn lưu luyến ở lại Ninh Thành thêm một ngày nữa, anh biết mình làm như vậy là không lý trí, sẽ phá hỏng hết tất cả công việc đã được sắp xếp, nhưng anh vẫn không thể chế ngự được trái tim của mình, vì thế anh đã thuyết phục mình tới chi nhánh công ty một chuyến, tự tìm cho mình một lý do hợp lý để ở lại đây.Không ngờ số phận lại kỳ diệu như vậy, khi Tưởng Mục đã hết hy vọng, muốn quay trở về Thanh Thành thì anh lại đụng phải cô gái nhỏ mà mình nhớ nhung không thôi ở trong nhà ăn của công ty chi nhánh.Nhìn dáng vẻ của cô gái nhỏ này, chắc hẳn cô là nhân viên của Tưởng thi, Tưởng Mục không khỏi đắc ý nghĩ thầm: Chỉ cần cô gái nhỏ này ở dưới mí mắt anh thì anh sẽ không bao giờ sợ cô chạy trốn.
Về phần kế hoạch rời đi lúc đầu, chắc nên hủy bỏ vô thời hạn đi, chi nhánh công ty ở Ninh Thành này vẫn cần anh làm chủ.Tưởng Mục đút hai tay vào túi, ra vẻ tự nhiên đi theo dòng người vào nhà ăn cùng với Hứa Khả Hân, ở phía sau là một đám nhân viên cấp cao.Mặc dù đây là nhà ăn của công ty, nhưng trong ấn tượng của bọn họ, mỗi lần tổng giám đốc Tưởng tới đây, anh đều sẽ tới dùng bữa ở nhà hàng sang trọng được chỉ định sẵn ở bên ngoài, cho tới bây giờ chưa từng ăn cơm ở nhà ăn trong công ty.
Bọn họ cũng không cảm thấy chuyện đó có vấn đề gì cả, dù sao một nhân vật tôn quý như vậy lại ăn cơm ở bên trong nhà ăn ồn ào của công ty thì cũng có hơi xấu hổ.Nhưng Tưởng Mục lại cố tình đi vào, còn nghiêm túc xếp hàng phía sau mọi người, dáng vẻ như sẵn sàng chuẩn bị trải nghiệm cuộc sống.Đinh Nguyên đi theo sau Tưởng Mục, nhìn Hứa Khả Hân đang xếp hàng ở phía trước thì thở dài không thành tiếng.
Cậu ta không thể ngờ được, Ninh Thành rộng lớn như thế, vậy mà hai người xa lạ không có quan hệ gì chỉ trong hai ngày ngắn ngủi có thể gặp lại nhau.Đinh Nguyên đã không thể phân biệt được rõ đây là lương duyên hay nghiệt duyên, cậu ta chỉ biết rằng hành động của ông chủ mình thật sự không bình thường..