Bạch Tiểu Vinh chỉ cảm thấy trước mắt mình là một nam nhân, hắn đang dùng một loại ánh mắt cực kỳ nóng bỏng để nhìn cậu như muốn ăn luôn cậu.
Mà cảm giác của Bạch Tiểu Vinh không sai, Lâm Phiệt chính chính là muốn ăn cậu!
Lâm Phiệt liền lật Bạch Tiểu Vinh nằm thẳng lại, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi của cậu từng chút một.
Môi của Bạch Tiểu Vinh thật sự rất mềm, cánh môi tỏa ra một cổ hơi thở ấm áp.
Khi môi Lâm Phiệt chuẩn bị rời đi, Bạch Tiểu Vinh duỗi tay câu lấy cổ Lâm Phiệt, thuận thế lôi kéo đi xuống, môi hai người lại một lần nữa dán sát vào nhau.
Lâm Phiệt: " Nhiệt tình như vậy?"
Bạch Tiểu Vinh: "Có tiền tự nhiên sẽ nhiệt tình......"
"Có thể hôn môi?"
Bạch Tiểu Vinh hỏi, bởi vì nhiều vị khách đều không thích hôn môi.
Nhưng đối với cậu mà nói, nếu so sánh hôn môi với làm tình, cậu càng thích hôn môi hơn.
"Tốt"
Nói xong, Bạch Tiểu Vinh liền cạy môi Lâm Phiệt ra, đầu lưỡi tham lam chen vào trong miệng đối phương.
Lâm Phiệt có thể cảm nhận được trong khoang miệng của mình, đầu lưỡi ướt át nóng bỏng mà linh hoạt lướt qua hàm răng của hắn.
Chỉ một lát, Lâm Phiệt liền lập tức đoạt lại quyền chủ động.
Đầu lưỡi Bạch Tiểu Vinh cũng không chịu buông ra, tinh tế câu dẫn.
Một lát sau, hai người mới hơi buông ra, hít thở một hơi, tiếp tục chạm vào môi đối phương.
Bạch Tiểu Vinh tinh tế liếm láp, hầu hạ Lâm Phiệt, đầu lưỡi hai người cùng nhau nhiệt tình chơi đùa.
Môi răng giao nhau, triền miên phát ra âm thanh đáng xấu hổ, không to, nhưng đủ khiến người khác nghe thấy.
Khoang miệng ướt át làm cho hai người đều cảm thấy rất kì diệu.
Trong phòng, không khí đều tỏa ra hơi thở ái muội......
Lâm Phiệt thầm nghĩ, lần này hắn gặp được một cực phẩm!
Lớn lên tuấn tú thì không nói, kỹ thuật còn đỉnh đến thế, mấu chốt là biểu hiện trên giường còn rất phóng khoáng!
"Tôi tới!"
Bạch Tiểu Vinh muốn lột bỏ nút thắt áo Lâm Phiệt.
Nghĩ là làm, Bạch Tiểu Vinh một tay ôm Lâm Phiệt, một tay cởi bỏ nút thắt trước ngực hắn.
Mà Lâm Phiệt cũng không nhàn rỗi, duỗi tay cởi quần áo vướng bận trên người Bạch Tiểu Vinh, ngay sau đó đem ngón tay phủ lên điểm đỏ trước ngực cậu.
"A....."
Chỗ kia của cậu tương đối mẫn cảm, lúc này bị người khác chạm vào, tự nhiên rên rỉ thành tiếng, bình thường thì không làm ra vẻ, chỉ cần chạm vào thì sẽ phát ra âm thanh như lấy lòng người ta.
Mà Lâm Phiệt tựa hồ thật thích với phản ứng lấy lòng này của cậu, cúi đầu, há miệng ngậm lấy điểm đỏ kia.
Ngay sau đó cắn mút, hút vào, dùng đầu lưỡi chơi đùa, lực đạo nhẹ nhàng nhưng đủ làm cậu run rẩy.
Một bên khác cũng không vắng vẻ, Lâm Phiệt dùng đầu ngón tay vân vê điểm đỏ còn lại, khi thì sờ nhẹ, khảy một cái, khi thì vân vê, xoa nắn, chọc đến Bạch Tiểu Vinh giờ phút này càng thêm mẫn cảm.
Lâm Phiệt một bên dùng tay đùa giỡn cậu, một bên khác dùng miệng an ủi, thẳng đến khi hai bên đều dựng thẳng lên.
Cả hai đầu v* đều bị chơi đùa, thành công khơi gợi khoái cảm trong cậu, lúc nói chuyện cậu đứt quãng, "A, đừng, A, đừng......!chạm......"
Lâm Phiệt nghe vậy, liền buông lỏng điểm đỏ trước ngực cậu, tay cũng tùy tiện chuyển qua nắm lấy hông cậu, nhéo nhéo cái eo mềm dẻo: "Thoải mái sao?"
Bạch Tiểu Vinh: "A....."
Không đáp lại hắn, khoái cảm tiêu đốt trong người cậu.
Quần áo Bạch Tiểu Vinh còn treo ở trên cổ tay, tay bị đẩy ra sau đầu.
Lâm Phiệt cầm quần áo kéo lên, cởi bỏ dứt khoát, sau đó chế trụ lưng quần cậu, thô bạo cởi nó ra, cách một lớp quần lót màu trắng sờ lên đồ vật ngang ngược giữa háng cậu.
Với độ cứng này đủ chứng minh Bạch Tiểu Vinh có cảm giác, lại còn là vô cùng mãnh liệt.
Cách một lớp vải, hắn châm ngòi chờ Bạch Tiểu Vinh khó nhịn mà cầu xin.
Lúc này, Lâm Phiệt mới nhanh chóng cởi bỏ quần áo của hắn, hai người liền trần trụi.
"Thoải mái sao?" Lâm Phiệt một bên hỏi, một bên bàn tay chậm rãi vuốt ve.
Bàn tay hắn vỗ nhẹ dương v*t cậu để trấn an, hắn có thể cảm nhận được dương v*t của cậu cương lên kiên quyết, sờ ở trong tay thật nóng, tinh tế mà cọ xát, đằng trước còn tràn ra đầy chất lỏng.
Hai thân thể nóng bỏng dán sát vào nhau, hai dương v*t như có như không mà chạm vào nhau.
"Hừ......" Thanh âm nhẹ nhàng phát ra từ miệng Bạch Tiểu Vinh.
"Anh ở trên giường chỉ biết hỏi một câu này?" Bạch Tiểu Vinh hỏi.
"Không, tôi còn biết làm em kêu cha gọi mẹ, em tin sao?"
Nói xong, Lâm Phiệt liền vươn ngón tay chạm đến lối vào phía sau của cậu.
"Rửa sạch chưa?" Lâm Phiệt hỏi.
"Ừ"
Đối với câu hỏi của khách hàng, Bạch Tiểu Vinh đều giống như hỏi gì đáp nấy.
Lại nói trước khi cậu tiếp khách vốn dĩ phía trước, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều được rửa sạch một lần.
Lâm Phiệt tinh tế an ủi những nếp nhăn thật nhỏ kia, ngay sau đó chậm rãi thâm nhập một ngón tay, chậm rãi lộng.
Chậm rãi sờ soạng vách trong mẫn cảm, tay khác cũng không nhàn rỗi, lấy chất bôi trơn, rút ra ngón tay đem chất bôi trơn thoa lên, gian nan đưa vào lối nhỏ phía sau.
Ngón tay lại lần nữa duỗi ra, cẩn thận khuếch trương, chậm rãi thâm nhập nhiều ngón, mở rộng tứ phương.
Chờ đến khi khuếch trương đến mức độ nhất định, lúc này Lâm Phiệt mới vươn tay, đỡ lấy chính mình đem nó nhắm ngay chỗ đó mà đẩy vào.
Bạch Tiểu Vinh có thể cảm giác được dương v*t cực nóng kia, đối diện với lối vào nhỏ hẹp của cậu.
Lâm Phiệt hơi động eo, đem dương v*t đẩy vào từng chút một, chờ đến khi người dưới thân có thể thích ứng, lúc này mới thừa cơ hội xâm nhập toàn bộ dương v*t vào, bên trong chật hẹp lại hút chặt đến mức hoàn hảo..