Nghe giọng nói nghiêm túc của con gái, trong lòng mẹ Tề vui mừng, bà vỗ nhẹ lưng cô, cảm thán nói: "Con đã trưởng thành rồi.
”
Nếu đã chắc chắn thật sự đổi người khác làm con rể của mình, bà Tề đi ra ngoài lần nữa, thái độ và hành động của bà đối với Triệu Tinh Vũ lập tức trở nên thân thiện hơn rất nhiều.
“Tinh Vũ à, con còn đang dưỡng thương đấy, con cứ lấy nước thay rượu là được rồi!”
Mẹ Tề vỗ vai anh, cảm giác anh gầy hơn trước rất nhiều, lúc này bà nhíu mày.
"Hôm nay thím có chuẩn bị mì canh gà cho Tư Tư, lát nữa thím cũng đi lấy cho con một bát, dạo gần đây con gầy quá, phải bồi bổ cho thật tốt!"
“Thím à, con không đói bụng, thím cứ cho Tư Tư ăn là được rồi ạ.
”
Triệu Tinh Vũ mỉm cười đáp lại.
Đối với việc mẹ Tề thân thiện với mình hơn, anh chỉ nghĩ là bà đang cảm ơn mình vì đã đồng ý thay thế vị trí chồng của con gái trong đám cưới ngày hôm nay, để cho nhà họ Tề không mất mặt.
"Vậy không được," Bà Tề bác bỏ ngay lập tức, bà nhìn về phía những người khác rồi nói lời dặn dò, "Mọi người giúp tôi trông chừng thằng bé này nhé, đợi lát nữa mọi người nhất định đừng cho Tinh Vũ uống rượu, tôi đi một lát rồi quay lại ngay!"
Các tân khách đã chứng kiến hết những chuyện đáng xấu hổ xảy ra từ lúc bắt đầu đám cưới, có Triệu Tinh Vũ và mẹ Tề hàn huyên, mọi người cũng dần dần buông lỏng bản thân, không khí trở nên nhiệt liệt hơn hẳn.
Giống như một đám cưới thực sự.
“Nào, Tinh Vũ, thím đang bận mất rồi, con đi đưa mì cho Tư Tư đi, sắp hết ngày rồi con bé vẫn chưa ăn gì, chắc là nó đói bụng lắm rồi.
”
Mẹ Tề không nói lời nào, đặt một bát mì gà trước mặt anh, xoay người bỏ chạy.
Triệu Tinh Vũ còn chưa kịp nói ra khỏi miệng câu từ chối.
“Mau đi đi!”
Bạn thân ở bên cạnh khuyến khích anh.
“Đi thôi!”
“Vừa hay có thể nói chuyện với nhau một chút.
”
Hai người kia cũng nói như vậy.
Triệu Tinh Vũ nghĩ thầm cũng đúng, trước đây chú Tề và thím Tề luôn cố gắng tác hợp cho hai người bọn họ rất nhiều lần, anh phải đi xác nhận chắc chắn chuyện đổi chú rể này với Tư Tư thì mới có thể an tâm được.
Sau khi từ chối sự giúp đỡ của bạn tốt, anh một tay bưng tô bún, một tay đẩy xe lăn.
Người chung quanh đều nhường đường cho anh đi.
Bọn họ đều chờ mong, nhìn chằm chằm cảnh này.
Không biết Triệu Tinh Vũ sẽ bị Tề đại tiểu thư đuổi ra ngoài cửa, hay là để anh ở lại!
“Tư Tư!”
Triệu Tinh Vũ vỗ vỗ cửa.
Nghe được tiếng gọi quen thuộc, trong nháy mắt Tề Tư Tư giật mình.
“Anh vào đi ạ!”
Triệu Tinh Vũ dừng một chút, đẩy cửa ra.
Trong phòng, Tề Tư Tư trang điểm rất nhạt, chỉ có son môi đỏ thẫm trên môi là sáng mắt nhất, làm nổi bật cả dáng người kiều diễm lung linh của cô.
Thấy người đàn ông ngơ ngác, Tề Tư Tư lập tức cười dặn dò anh: "Đóng cửa lại!”
"Ồ!"
Triệu Tinh Vũ quay xe lăn, xoay người đóng cửa lại.
Nhớ tới ý đồ của mình, anh vội vàng đặt tô mì lên bàn.
“Mẹ! " Vừa mới mở miệng, Triệu Tinh Vũ vội vàng sửa lại: “Thím bảo anh đến đưa mì cho em.
”
Người đàn ông này đang thăm dò cô!
Tề Tư Tư cảm thấy ngọt ngào, trên mặt ra vẻ bình tĩnh mở miệng, "Tới giờ này rồi mà anh còn gọi mẹ là thím gì nữa, sau này nhớ đổi giọng đấy! Giờ anh là con rể của mẹ em rồi!”
“Thật sao?”
Triệu Tinh Vũ đẩy xe lăn, đi tới trước mặt cô, dùng cặp mắt đen kịt kia nhìn chằm chằm cô, giống như thợ săn khóa chặt con mồi.